Ngày thứ hai, người của nhà hàng Cua nhìn thấy số phiếu áp đảo của tiệm cơm Bạch Ký, không khỏi rơi vào trầm tư một lúc lâu.
Số phiếu của tiệm cơm Bạch Ký được tiêm máu gà à? Phiếu mà phòng làm việc của bọn họ quét đã không đuổi kịp được nữa rồi!
Số phiếu của tiệm cơm Bạch Ký đã đến hơn một trăm nghìn phiếu, vứt nhà hàng Cua ra phía xa sau đầu, tốc độ tăng vẫn luôn không chậm lại, vững vàng ở lại hạng ba.
Đợi đến lúc hạn chót, tiệm cơm Bạch Ký xếp thứ hai, nhà hàng Cua xếp thứ tư.
Xếp thứ nhất là hải sản Thịnh Yến, đây là một nhà hàng ở Hải Thị rất nổi tiếng trên mạng, các nơi trên toàn quốc đều có đại lý, kinh doanh các loại đồ ăn hải sản.
Xếp thứ ba là nhà cổ Giang Phủ, đây là một nhà hàng khác rất nổi tiếng trên mạng, thời gian hot không lâu, nó có quan hệ chặt chẽ với các món ăn địa phương của Hải Thị, đưa tiệm mở ra khắp nơi trên toàn quốc. Rất nhiều khách vừa nghĩ đến món địa phương thì sẽ nghĩ tới nhà cổ Giang Phủ.
Bảng xếp hạng độ nổi tiếng hiếm thấy có bóng dáng của nhà hàng lớn truyền thống, bởi vì bọn chúng bán giá cao, cũng rất kiêu ngạo, không thèm tiếp thị. Tên của những nhà hàng lớn truyền thống đều xuất hiện ở bảng xếp hạng danh tiếng.
Xếp thứ nhất bảng xếp hạng danh tiếng là Đỉnh Lâu, xếp thứ hai là nhà hàng lớn Hải Thị, xếp thứ ba là Hàn Lâm Yến.
Sau khi hết thời gian bỏ phiếu, tên của tiệm cơm Bạch Ký thật sự là quá dễ thấy.
Nó giống như một đứa trẻ bị bao vây ở giữa bởi rất nhiều người lớn, tỏ ra không ăn khớp, kì quái.
Ông chủ của nhà hàng Cua sau khi nhìn thấy kết quả bỏ phiếu, không nhịn được nữa, lập tức gọi điện cho biên tập viên tạp chí của ăn cả thế giới: “Tôi muốn hỏi tiệm cơm Bạch Ký này có phải đã quét phiếu đúng không?”
Không phải bọn họ quét phiếu, sao có thể vượt qua nó được?
Ngữ khí biên tập viên nghiêm túc nói: “Tôi vừa nhận được thông tin, đang muốn đi tìm ông đây.”
Ông chủ nhà hàng Cua không hiểu nguyên do: “Sao? Có chuyện gì à?”
Biên tập viên trịnh trọng nói: “Dựa vào thông báo của nhân viên kỹ thuật, phiếu của các ông mới thật sự là có vấn đề.”
Ông chủ nhà hàng Cua: “...” Hoá ra phòng làm việc nói là sự thật, bọn họ thật sự bị điều tra ra rồi!
“Tôi đọc lại quy tắc bỏ phiếu một lần nữa: Nghiêm cấm sử dụng các hành vi gian lận bằng con đường bất chính như thủ đoạn thương mại trong bỏ phiếu, một khi phát hiện ra, huỷ bỏ tư cách bỏ phiếu.”
Ông chủ nhà hàng Cua: “...”
...
Sau khi ông chủ nhà hàng Cua nói chuyện điện thoại xong, cả người trở nên ngẩn ngơ. Bởi vì ông chủ nhà hàng Cua không hiểu tiệm cơm Bạch Ký, chỉ nghe tin tức rải rác, nhân viên công tác bộ phận tiếp thị vì vậy nói toàn bộ ân oán tình thù giữa nhà hàng Cua và tiệm cơm Bạch Ký với ông chủ nhà hàng Cua.
Nhân viên công tác nức nở một tiếng thật dài: “Tiệm cơm Bạch Ký này…quá tà môn.”
Ông chủ nhà hàng Cua lâm vào mê man, ông ta thế nào cũng không ngờ tới mình sẽ gặp khó khăn với một tiệm cơm nhỏ.
Ông chủ nhà hàng Cua không nhịn được đi qua chỗ nhân viên công tác, tìm thấy điện thoại của tiệm cơm Bạch Ký, quay số.
Ông ta hít sâu một hơi, làm cho mình bình tĩnh trở lại: “Tôi tìm cô chủ của các cô.”
Bạch Nhất Nặc sau khi nhận được cuộc điện thoại này, khách sáo trả lời: “Tôi chính là cô chủ.”
Ông chủ nhà hàng Cua có hơi bất ngờ với âm thanh trẻ như vậy của cô chủ tiệm cơm Bạch Ký, qua một lúc, nói: “Các cô lần này đã ép nhà hàng Cua chúng tôi, tư cách bỏ phiếu của chúng tôi đều bị huỷ bỏ rồi, tự nguyện đánh cược thì phải chịu thua, lần này chúng tôi thua, lần sau không chắc đâu.”
Ông chủ nhà hàng Cua lần này gọi điện đến chính là muốn bày tỏ tức giận trong lòng, ông ta bởi vì bị ngăn cản bởi lời cảnh cáo của bếp trưởng nhà hàng lớn Hải Thị, không thể nhắm vào tiệm cơm Bạch Ký, cho nên ngoài miệng muốn tìm lại sân khấu của mình.
“Nhà hàng Cua?” Bạch Nhất Nặc có chút mờ mịt: “Ngại quá, các ông là ai?”
Ông chủ nhà hàng Cua nghe thấy ngữ khí mù tịt của cô ấy, không khỏi ngẩn người: “???”
“Cô sẽ không không biết nhà hàng Cua chúng tôi là ai đấy chứ?”
“Ngại quá, tôi không biết, xin thứ lỗi.” Bạch Nhất Nặc thản nhiên nói.
Bạch Nhất Nặc thật sự không biết tên của nhà hàng Cua, tuy rằng tiệm cơm Bạch Ký từng bị nhà hàng Cua hắc hai lần trên mạng, nhưng những tranh chấp này do khách tự giải quyết.
Các khách hàng tốt khoe xấu che, từ trước đến nay chỉ nói chêm chọc cười trước mặt Bạch Nhất Nặc, hoàn toàn không nhắc đến những chuyện bị hắc, sợ Bạch Nhất Nặc không vui.
Dù sao nhìn qua thì cô chủ rất yếu đuối, lỡ như biết tiệm cơm bị nhà hàng lớn hắc, tâm tính không tốt, trực tiếp đóng cửa đổi nghề thì làm thế nào?
Cô ấy là sinh viên máy tính tốt nghiệp từ trường đại học nổi tiếng, làm người lập trình vô cùng dễ dàng. Hơn nữa khách nghe nói, còn có ngôi sao đến tìm cô chủ, bảo cô ấy gia nhập giới giải trí để xuất đạo.
Nếu như cô chủ đau lòng chuyển nghề, thế thì bọn họ không có cơm ăn rồi!