Phần lớn đầu bếp vui tươi hớn hở, trên người xen lẫn hương khói lửa, giữa trán ít thấy nỗi lo âu.
Bạch Nhất Nặc là đầu bếp khác biệt nhất mà cô từng gặp.
Cô ngồi đối diện Bạch Nhất Nặc, có thể cảm nhận được khí chất của Bạch Nhất Nặc một cách rõ ràng hơn, thậm chí cô nghi ngờ người ngồi đối diện không phải người mới vào nghề, sự ung dung thản nhiên giữa trán như đều có phần nắm chắc với bất cứ việc gì, giọng điệu dịu dàng chắc chắn, hơi giống ngôi sao, cũng có chút giống… Quan lớn của thị cục mà cô từng phỏng vấn.
Thư Đình không khỏi lắc đầu, vứt suy nghĩ này ra sau não, cảm thấy mình suy nghĩ nhiều quá, người này chỉ là cô chủ của một tiệm cơm mà thôi, chắc khí chất này là bẩm sinh.
Cuối buổi phỏng vấn, Thư Đình hỏi: “Chúng tôi có thể quay phim món ăn trong tiệm không, các người đọc của ăn cả thế giới rất tò mò món ăn trong tiệm của các cô, quay món ăn có lợi ích giúp giải đáp thắc mắc của mọi người.”
“Được chứ, bây giờ không bận rộn, lập tức có thể nấu xong cho mọi người.” Bạch Nhất Nặc nở nụ cười nói.
Sau khi Thư Đình nhận được câu trả lời của Bạch Nhất Nặc, không khỏi quay đầu lại nói thì thầm với người quay phim.
“Cô chủ này nói chuyện vững quá, nói lời nên nói, không hề nói tới lời không nên nói, không giống như là tôi đang dẫn dắt cô ấy, trái lại giống cô ấy đang dẫn dắt tôi. Tôi cảm thấy tôi đã bị cô ấy nắm bắt chặt chẽ rồi.”
Người quay phim tắt ống quay, tán thành gật đầu: “Tôi thấy được rõ hơn ở trong ống quay, tuy khí chất của cô chủ này dịu dàng, trông tính khí rất tốt, nhưng lời nói trước ống kính thật sự không bới được lỗi nào.”
“Đúng, tôi cũng nghĩ vậy, khi tôi nói chuyện với cô ấy, suýt nữa tưởng rằng nhìn thấy cục trưởng, lúc bấy giờ thật sự khiến tôi hơi giật mình.”
Trong lúc hai người trò chuyện, Tô Mạt Mạt bắt đầu lên món, hai người thấy có người đến, lập tức khép miệng lại không nói chuyện nữa.
Khi người quay phim trông thấy những món ăn này, không khỏi buột miệng nói ra: “Tôi còn tưởng mấy tấm hình của tạp chí ăn cả thế giới là lừa bịp, hóa ra không phải.”
Người quay phim cảm thấy bàn tay của mình ngứa ngáy rồi, lập tức móc máy ảnh ra, không ngừng chụp hình mấy món đó: “Sau khi thấy được những món ăn này, tôi cảm thấy tạp chí ăn cả thế giới chụp không ổn nha, kết cấu và bóng mờ đều không làm tới tốt nhất, nhìn tôi nè.”
Thư Đình nhìn mấy món ăn này, không khỏi sững sờ.
Khi Thư Đình nghe nói sinh viên ăn cơm không phải khóc vì áp lực cuộc sống, mà là khóc vì món ăn của tiệm cơm Bạch Ký, cô vừa ngạc nhiên vừa cạn lời.
Chẳng qua là một phần cơm thôi? Có cần thiết khoa trương như vậy không?
Nhưng các món ăn trước mặt nói cho cô biết, thật sự khoa trương tới mức đó.
Cho dù Thư Đình là người ngoài nghề, cô cũng có thể rõ ràng cảm nhận được những món ăn này không tầm thường.
Màu sắc của thịt kho tàu đỏ rực, ngay ngắn, to nhỏ đều đặn. khô bò xé sợi thịt mỏng như giấy, chồng chất vào nhau như bông hoa. Thịt viên vừa to vừa tròn, màu canh trong vắt, mùi thơm hấp dẫn. Vịt quay quả mộc to dày đều đặn bóng loáng, mùi thơm nướng cháy nồng nặc.
Phương thức đánh giá truyền thống của một món ăn có ba loại, màu sắc hương thơm mùi vị, Những món ăn này chỉ về mặt màu sắc thì đã khiến Thư Đình thèm thuồng không ngớt. Tuy vì người quay phim bên cạnh đang chụp hình, cô không cách nào trực tiếp động đũa, không ăn được mấy món này, nhưng cô đã đoán được những món này sẽ ngon như thế nào rồi.
Cổ họng của Thư Đình nhẹ nhàng nhúc nhích, không nhịn được nuốt nước bọt, chìm sâu vào suy nghĩ. Nếu cô là sinh viên ăn cơm kia, thức ăn như vậy rơi xuống mặt đất…
Đau lòng quá!
Cảm giác thay thế cực mạnh, Thư Đình không nhịn được đưa tay bịt lồng ngực lại, đợi cô lấy lại tinh thần, mới nhận ra hành vi của mình có phần đột ngột và gượng gạo, cô lập tức bỏ tay xuống, giả vờ như không có gì.
Cô là phóng viên nghiêm túc, không phải phóng viên ăn cơm, còn lâu mới phải loại sinh viên ăn cơm đó.
Sau khi người quay phim tách tách tách chụp hình xong, kêu gọi Thư Đình: “Tôi mở máy quay rồi, đang ghi hình, cô ăn vài ngụm trước, nói thử cảm giác với chúng tôi.”
Thư Đình tức khắc nở nụ cười nghề nghiệp, nói với ống kính: “Lần này chúng tôi đến tiệm cơm Bạch Ký được đăng trên tạp chí ăn cả thế giới, chắc hẳn mọi người cũng rất tò mò rốt cuộc mùi vị của tiệm cơm Bạch Ký như thế nào, rốt cuộc mùi vị có thể giành được sức ảnh hưởng của tạp chí ăn cả thế giới sẽ ngon tới chừng nào. Tôi là một người đối mặt trực tiếp với những món ăn này, tôi sẽ miêu tả tỉ mỉ vị giác của mấy món này cho mọi người nghe, để mọi người được hưởng lộc ăn.”