Bạch Nhất Nặc nghĩ đến lúc trước người khách này bỏ phiếu, không tới một khoảng thời gian đã có hơn 200 tấm chụp màn hình, trong lòng không khỏi cảm thấy, vòng xã giao của người khách này thật lớn nha.
Cái đáp lễ xem như tặng vào tận trong lòng của Bạch Nhất Nặc, khiến cô càng nhớ kỹ hơn tên người khách này.
Bởi vì quả hồng này là quả hồng hỏa tinh, có một cái tên đẹp đến tận cùng, nếu như lấy ra làm đồ ăn, ngược lại lại lãng phí đặc tính riêng của nó, có vẻ phung phí của trời.
Bạch Nhất Nặc rút lại suy nghĩ lấy những quả hồng này làm đồ ăn. Bởi vì một người không chuyển nổi nên cô cùng Kỷ Tử Hoài đặt thùng hồng này vào nơi thông gió trong sân, để nó chín tự nhiên.
Bởi vì hoài niệm hương vị của quả hồng hỏa tinh nên Bạch Nhất Nặc vì giảm bớt thời gian chờ đợi, lấy sáu quả hồng hỏa tinh trong thùng ra, đậy kín những quả hồng và quả táo này lại với nhau. Bởi vì quả táo thải ra ethylene làm chín, đặt chung với quả táo sẽ chín nhanh hơn khi để quả hồng thông gió tự nhiên.
Ở Đại Ngụy, giao thông không phát triển, trái cây hiếm có, rất nhiều người vì để nhanh chóng ăn được quả hồng chín, lựa chọn cách chôn những quả hồng sống trong các ụ vôi để chín nhanh, cách làm như vậy cực kỳ không an toàn, có hại với cơ thể.
Sau khi Bạch Nhất Nặc đến thời hiện đại, chủ động học không ít kiến thức liên quan đến an toàn thực phẩm, sẽ không bao giờ làm như vậy nữa, mà áp dụng “phương pháp làm chín sinh học” hiện đại, vừa đẹp vừa nhanh.
Sau khi trải qua gần ba ngày chín, những quả hồng vàng này trở nên đỏ bừng.
Vẻ ngoài của quả hồng hỏa tinh này rất đẹp, còn trông đẹp hơn quả hồng mềm thường gặp nhiều, tuy nhỏ nhưng tròn, nhìn qua tròn vo, nhìn xa xa thật giống như đốm lửa đỏ tươi, đúng như tên của nó mà.
Sân sau ngoại trừ cây hoa quế ra còn có không ít hoa cỏ, cộng thêm lý do địa hình và khí hậu của Hải Thị nên dễ thu hút côn trùng. Vì để xua đuổi muỗi, Bạch Nhất Nặc đã mua rất nhiều hạt giống từ chợ hoa chim cá, trồng cây đuổi muỗi, cây nắp ấm, bạc hà và Dạ Lai Hương. Sau khi trồng những loại cây đuổi côn trùng này, lũ muỗi đại khái sợ mùi hương này nên đều tránh tiệm cơm Bạch Ký. Sân sau của tiệm cơm rất yên tĩnh, có rất ít muỗi quấy rầy.
Nhưng mà hôm nay lại có một vị khách không mời mà đến.
Bạch Nhất Nặc đang cầm một quả hồng hỏa tinh chín thì lúc này lại có một con bướm bay tới, dừng ở phía trên quả hồng hỏa tinh.
Con bướm này là bướm đốm báo tin vui, toàn thân là màu đen vàng đỏ, giống như bức tranh màu hồng.
Tô Mạt Mạt vừa tới sân sau đã phát hiện Bạch Nhất Nặc cúi đầu xuống nhìn đồ trước mặt, làn da trắng nõn, mái tóc đen suôn dài như thác nước. Trên tay của cô cầm một quả cầu màu đỏ rực, phía trên có một con bướm sặc sỡ đang đậu. Cảnh đẹp mà người cũng đẹp.
Tô Mạt Mạt có chút ngẩn người, không nhịn được thốt ra: "Cô chủ, chị đẹp quá."
Tô Mạt Mạt trong lòng tiếc nuối mình không mang máy ảnh, không thể chụp được tấm ảnh rất có tính nghệ thuật này.
Bạch Nhất Nặc cười cười, mặt mày cong cong, chuyển quả hồng hỏa tinh sang bên trái một chút. Con bướm cảm nhận được sự chuyển động của quả hồng hỏa tinh nhưng lại không hề rời đi, vẫn dừng ở bên trên quả hồng, hoàn toàn không sợ người.
Bạch Nhất Nặc đưa quả hồng này cho Tô Mạt Mạt.
"Nó bị mùi ngọt ngào của quả hồng hấp dẫn đến. Chờ nó đi rồi, em ăn hết quả hồng này, nhớ rõ phải nhìn kỹ nó, đừng để nó làm hỏng vỏ."
Tô Mạt Mạt nhận lấy quả hồng hỏa tinh này, phát hiện quả hồng này tròn vo, đỏ rực, như tác phẩm nghệ thuật. Cô nhỏ giọng lặng lẽ nói với bươm bướm: "Đây là quả hồng cô chủ cho chị đó, chị muốn ăn, chị cho em ăn một chút thôi, không thể ăn nhiều thêm."
Ai ngờ con bướm không nghe cô, mặc dù vỏ của quả hồng mỏng nhưng mà đối với nó lại quá dày. Nó chỉ có thể ngửi được mùi thơm ngọt lại không được ăn mật, tức giận bay đi.
Tô Mạt Mạt nhìn con bướm bay đi, trong lòng có chút thất vọng mất mát, không khỏi nói: "Cô chủ, sao chị giỏi thế, còn có thể dẫn bươm bướm tới. Không phải bươm bướm mùa xuân mới ra ăn mật hoa sao, tại sao cuối thu còn có."
"Bươm Bướm xuất hiện vào mùa xuân và mùa thu, lúc này trời lạnh là thời tiết thoải mái nhất với chúng nó."
Tô Mạt Mạt giật mình, nhìn chằm chằm con bướm bay đi một lát, đột nhiên nhớ tới quả hồng hỏa tinh quan trọng hơn, thế là cúi đầu nhìn quả hồng hỏa tinh: "Cô chủ, quả hồng này còn có thể thu hút cả con bướm đến, không biết ngọt thế nào đây."