Quý Dư Trì ăn heo sữa quay của tiệm cơm Bạch Ký, kết quả lên hot search thứ nhất, mang lại rất nhiều khách hàng cho tiệm cơm Bạch Ký, hiện giờ heo sữa quay đã đặt hết bốn trăm mấy phần.
Nếu không phải Bạch Nhất Nặc cảm thấy những heo sữa quay này quá nhiều, thật sự không làm hết, kêu Tô Mạt Mạt nói với khách hàng đừng đặt món nữa, ước chừng con số này sẽ tăng tới một con số khủng khiếp.
Tô Mạt Mạt vốn ngồi ở bên cạnh, cúi đầu nhìn điện thoại, bỗng nhiên phát hiện Bạch Nhất Nặc và đối phương không nói chuyện nữa. Cô ấy tò mò ngẩng đầu lên, kết quả trông thấy khuôn mặt của Quý Dư Trì, điện thoại trên tay suýt nữa rơi xuống. Cô ấy dụi mắt, nhéo đùi của mình, lớn tiếng hét lên: “Ôi trời, đau quá, xem ra không phải đang nằm mơ.”
Cô ấy chỉ vào Quý Dư Trì nói: “Tôi không nhìn lầm chứ, anh trông y hệt Quý Dư Trì.”
Idol trên hot search đột ngột chạy tới trước mặt cô ấy, cả người Tô Mạt Mạt kinh ngạc ngây người ra.
Sau khi Quý Dư Trì nghe thấy lời nói của Tô Mạt Mạt, rũ mắt xuống: “Ừm, nếu cô nói là diễn viên Quý Dư Trì, thì người đó chắc là tôi.”
Bạch Nhất Nặc nghe thấy đối phương thừa nhận thân phận của mình, cô vuốt cằm như đang suy nghĩ điều gì đó.
Cô kinh ngạc thì không kinh ngạc lắm, đơn thuần là rất thắc mắc.
Ở thời xưa, tầng lớp chia làm sĩ nông công thương, Bạch Nhất Nặc là nữ quan thượng thực, thuộc tầng lớp thứ nhất. diễn viên thuộc hạ cửu lưu, còn không được tôn trọng bằng thân phận thương gia, phần lớn diễn viên đều muốn chuyển thành tịch khá.
Nhưng tại thời hiện đại, các idol là ngành nghề tinh anh, rất được yêu thích, tại sao người này muốn đến ứng tuyển nhân viên phục vụ? Đây chẳng phải con người luôn bước xuống thấp cũng như nước luôn chảy vào chỗ trũng sao?
Bạch Nhất Nặc tò mò hỏi: “Tại sao anh phải đến tiệm cơm chúng tôi ứng tuyển?”
Quý Dư Trì ngước mắt nhìn cô: “Vì tôi muốn nghỉ ngơi một khoảng thời gian, đổi công việc, thả lỏng tâm trạng.”
Ban đầu Quý Dư Trì cũng không nghĩ tới tiệm cơm Bạch Ký làm thuê. Vào buổi đóng phim tối hôm đó, Thịnh Tinh đưa đố chữ của Bạch Nhất Nặc cho anh ấy đoán, sau khi anh ta nhận được heo sữa quay, chia một ít heo sữa quay cho Quý Dư Trì.
Quý Dư Trì vốn không muốn ăn phần heo sữa quay đó, thứ nhất anh ấy và Thịnh Tinh không thân, thứ hai thật ra anh ấy đã rất lâu không có ăn đồ một cách bình thường.
Anh ấy là một người mê diễn, cách đóng phim là diễn theo kiểu chìm đắm. Mỗi lần quay phim, anh ấy đều sẽ dồn chuyện từng trải của nhân vật này vào đầu của mình, phân tích kỹ càng tính cách nhân vật, giả vờ bản thân chính là vai diễn này, cảm nhận sự mừng rỡ tức giận đau buồn vui vẻ của nhân vật. Hiệu quả của cách đóng phim này rất tốt, có thể giúp anh ấy nắm được tính cách nhân vật, lúc diễn xuất mây bay nước chảy, hết sức giống y như thật, khiến người ta tấm tắc khen ngợi.
Nhưng cách diễn này có một chỗ có hại, đó chính là không dễ dàng bước ra khỏi phim. Hơn nữa tính tình Quý Dư Trì nhạy cảm, năng lực đồng cảm mạnh hơn người khác, những cảm xúc này sẽ giống như rác rưởi của hệ thống chiếm bộ nhớ trong của anh ấy.
Nếu kịp thời dọn dẹp những rác rưởi này, hậu quả sẽ không nghiêm trọng lắm. Mỗi lần sau khi anh ấy quay phim, đều sẽ nghỉ ngơi một quãng thời gian khá dài, để đẩy sạch cảm xúc thừa thãi trong đầu óc. Nhưng anh ấy đã gặp phải thất bại thê thảm trong một bộ phim đa nhân cách… Anh ấy không thể ra khỏi đó nữa.
Bộ phim kia kể về sự việc từng trải của người mắc bệnh đa nhân cách, người bị bệnh có mười hai nhân cách, có nam có nữ, có già có trẻ, nghề nghiệp khác nhau, những việc từng trải không giống nhau. Có bác sĩ, tội phạm giết người, con nít, cảnh sát, làm gái. Tình tiết nòng cốt là thị trấn nhỏ xảy ra sự kiện giết người, cảnh sát lùng bắt hung thủ, mà hung thủ thật sự sau lưng chính là người mà Quý Dư Trì đóng. Tình tiết phụ là nhân cách của anh ấy đọ sức, thế giới ảo tưởng của anh ấy cũng là một thị trấn nhỏ, cảnh sát đại diện cho chính nghĩa đang truy bắt thủ phạm giết người đã phạm tội giết người.
Hiện thực và cảnh trong mơ đan xen, cho nên tên phim gọi là .
Lúc anh ấy quay phim cần diễn ra một hiệu quả, đó chính là từng phút từng giây, trong đầu của anh ấy đều có người đang nói chuyện.
Quý Dư Trì thay đổi trôi chảy trong mười hai nhân vật. Sau khi anh ấy quay phim xong thì đầu óc của anh ấy đã xuất hiện một vài vấn đề, anh ấy thật sự đã xuất hiện ảo giác thính giác.
Anh ấy đi bệnh viện kiểm tra, bác sĩ nói cũng may anh ấy đến sớm, nếu tới muộn hơn nữa thì có lẽ sẽ mắc căn bệnh tinh thần tách rời.