Quý Dư Trì nhìn những vẻ mặt khao khát của những người hâm mộ này, không hề kinh ngạc, dường như đã biết trước mọi việc. Anh ta lấy mã QR bên cạnh ra: “Link liên kết này là chương trình nhỏ bán đồ ăn ship của tiệm cơm Bạch Ký, nếu như sữa bò làm xong thì sẽ bày bán ở chương trình nhỏ, các em có thể đặt đơn ở chương trình nhỏ. Một link liên kết khác là link shop trên mạng cung cấp sữa bò, các em có thể quét mã để mua.”
Không ít người hâm mộ hoàn toàn quên mất mình tới để làm gì, vui rạo rực lấy điện thoại ra quét mã.
Đến khi họ lưu link liên kết lại mới vỗ đùi, cuối cùng cũng nhớ ra mình đến làm gì, bọn họ đến vì quan tâm nguyên nhân ảnh đế rời khỏi giới.
Fan bạn gái đó xách sữa bò đậu phộng của mình, nhìn khí sắc của Quý Dư Trì đã tốt hơn rất nhiều, trong đầu vui buồn lẫn lộn giống như tơ vò, qua một hồi, đột nhiên có manh mối, từ từ nảy ra một suy đoán kì lạ.
“Tôi cảm thấy hình như tôi đã biết nguyên nhân ảnh để rút khỏi giới rồi.”
Người hâm mộ khác tò mò hỏi: “Nguyên nhân gì? Không phải cô nói anh ấy là vì yêu ư?”
Sắc mặt fan bạn gái đau khổ: “Trúng phóc, tôi cảm thấy đúng là anh ấy đã yêu rồi.”
Những người hâm mộ hít một hơi lạnh: “Thật không? Đây là dưa lớn đấy, làm sao cô nhìn ra được?”
“Không phải yêu đương với người mà là yêu đương với đồ ăn.”
Những người hâm mộ khác: “...”
Họ vừa định nói vớ vẩn, nhưng vừa nghĩ tới mùi vị của sữa bò vừa uống, đột nhiên cảm thấy suy đoán này khá có lý.
Nếu như ngày nào cũng có thể uống sữa bò ngon như vậy thì thực sự quá sung sướng.
Sau khi bán xong chỗ sữa bò ấy, đã qua một khoảng thời gian rồi, giờ cơm dần dần đi qua, Kỷ Tử Hoài bưng than nướng ra để làm hàu tỏi.
Giá hàu tỏi rất đắt đỏ, nhưng phần lớn khách của tiệm cơm Bạch Ký đều không thiếu tiền, rất nhiều khách cũ đều vây quanh ở trước than nướng.
Những người hâm mộ vốn đang châu đầu ghé tai xì xào bàn tán, nhưng trong không khí từ từ tràn ngập một mùi đồ nướng hấp dẫn, khiến người ta dần dần không thể nào bỏ qua được.
Hòe Lâm nhìn sang phương hướng đó, phát hiện thì ra là một lò nướng than.
Mùi thơm bắt nguồn từ trên lò than nướng đó.
Lưới trên lò than rất lớn, mười con hàu được đặt chỉnh tề ở phía trên. Những con hàu đó rất lớn, lộ ra phần thịt bên trong trơn bóng trắng nõn, phát ra tiếng vang xì xèo, phía trên rưới một ít tỏi ngâm tương Kim Ngân, tỏa ra mùi hương dưới nhiệt độ.
Đến khi nướng xong một lớp hàu tỏi này, Kỷ Tử Hoài đặt một con hàu ở trong khay, đưa cho khách xếp đầu tiên trong đội ngũ.
Vẻ mặt vị khách mừng rỡ: “Gần đây ngày nào tôi cũng đều tới muộn, lần nào cũng không mua được, cuối cùng hôm nay cũng là người đầu tiên.”
Kỷ Tử Hoài nhắc nhở: “Cẩn thận nóng.”
“Được.” Khách vội vàng gật đầu, tuy ngoài miệng nói sẽ cẩn thận nhưng thực sự không cưỡng nổi sự hiếu kỳ đối với con hàu, sau một đoạn thời gian ngắn đã cầm vỏ hàu lên.
Bởi vì vỏ hàu vẫn mang theo hơi nóng còn dư lại, tay anh ta bị bỏng nhưng anh ta hoàn toàn không nghĩ đến chuyện bỏ con hàu này xuống, đành phải hít một hơi lạnh, nhịn cơn đau này, thò đầu ra phía trước.
Sau khi anh ta cắn một miếng thịt hàu tỏi giòn non, không nhịn được vỗ bắp đùi: “Ngon quá. Chất lượng của con hàu này rất tốt, xử lý độ lửa cũng tốt, đây coi như là hàu ngon nhất mà tôi từng ăn rồi, là đỉnh kim tự tháp. Tôi cảm thấy tiền mình bỏ ra hoàn toàn không lỗ.”
Sau khi nghe thấy lời của anh ta, Kỷ Tử Hoài không nhịn được gật đầu, nói: “Đây là hàu mà bạn bà chủ mua ở nước F, chất lượng tốt hơn hàu bình thường một chút. Nhiều a-xít a-min, có vị bơ nhàn nhạt, gần như không có mùi tanh.”
“Thì ra là vậy.” Khách hiểu ra gật đầu. Mỗi khi anh ta cắn một miếng liền có nước hàu nóng hổi tràn ra, phát ra âm thanh sảng khoái, làm người ta thèm nhỏ dãi.
Để mau chóng tới nơi này nên những người hâm mộ của Quý Dư Trì vốn chưa ăn cơm trưa, nhìn thấy khách ăn ngon miệng như thế, cảm giác cái bụng mình cũng sôi ọc ọc.
Người hâm mộ nói sẽ không nếm thử đồ ăn của tiệm cơm Bạch Ký trước đó đã hoàn toàn quên lời nói đó của mình.
“Dù sao tôi cũng đã uống sữa bò của tiệm cơm Bạch Ký rồi, ăn thêm một chút hàu tỏi cũng không sao nhỉ?”
Sau khi người hâm mộ này nói xong, thấy người trong đội ngũ cũng không tính là nhiều, chỉ có xấp xỉ năm mươi người liền muốn xếp hàng mua hàu tỏi. Ai ngờ người cuối cùng trong hàng lại hữu nghị nhắc nhở: “Cô biết vì sao người xếp hàng ít như vậy không?”
Người hâm mộ mờ mịt hỏi: “Vì sao?”
“Bởi vì một ngày hàu tỏi chỉ có năm mươi phần, mỗi người chỉ có thể mua một con. Ở đây đã có năm mươi người rồi, không có phần của cô.”
Người hâm mộ: “!”