Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan (Dịch Full)

Chương 552 - Chương 552 - Cháo Mồng Tám Tháng Chạp 31

Chương 552 - Cháo mồng tám tháng Chạp 31
Chương 552 - Cháo mồng tám tháng Chạp 31

Đến khi Bạch Nhất Nặc làm xong gà ăn mày đưa cho nhóm giám khảo đánh giá, anh ta nhìn vẻ mặt của nhóm giám khảo, nghe thấy bọn họ nói chuyện với nhau thì tim đập thình thịch.

“Để bảo đảm chất lượng thịt của gà ăn mày, tôi đã dùng ba công đoạn.”

Ngụy Khải siết cằm của mình, vẻ mặt trở nên nghiêm trọng, bà chủ Bạch này không chỉ có một chiêu.

Đến khi màn ảnh chuyển tới Giang Minh, anh ta khiếp sợ phát hiện đối phương lại làm gà bát bảo. Anh ta chỉ biết Giang Minh thua, thế nhưng không biết chi tiết, không biết đối phương làm lại là gà bát bảo.

Trong lòng Ngụy Khải rất kinh ngạc, anh ta từng ăn gà bát bảo, đó có thể coi là món gà ngon nhất mà anh ta từng ăn. Món gà bát bảo át chủ bài của phòng Lão Dương phủ Giang lại kém hơn phần gà ăn mày kia sao?

Ngụy Khải kinh ngạc như thế, các đầu bếp khác càng thêm kinh hãi, không ngừng líu ríu ở bên cạnh, cảm thán Bạch Nhất Nặc thật lợi hại.

“Các người xem vẻ mặt của hội trưởng Giang Hải Tấn, tôi cho là lúc ông ấy ăn được phần gà bát bảo đã đủ hài lòng rồi, không ngờ núi cao còn có núi cao hơn, ông ấy lại sốt ruột trước ống kính như thế.”

Một đầu bếp nhỏ tò mò hỏi: “Cô Bạch lợi hại như thế, đầu bếp chính có lòng tin không?”

Ngụy Khải làm mình duy trì trấn định, lãnh đạm nói: “Có.”

Có lẽ Bạch Nhất Nặc chỉ làm gà ăn mày tương đối lợi hại, trên việc làm đồ tươi, chưa chắc cô hơn được anh ta.

Giang Minh trong màn hình tràn đầy sự phấn khỏi về tương lai, hỏi Bạch Nhất Nặc có muốn tới nhà hàng của anh làm bếp phó hay không.

Ngụy Khải cười thầm ha ha, anh ta có góc nhìn thượng đế, biết kết quả tương lai, biết đối phương đã thua nên cảm thấy Giang Minh giống như một tên hề vậy.

Kế tiếp trong màn hình xuất hiện bóng dáng Giang Hải Tấn, Trịnh Vân Phi, hai vợ chồng nhà họ Thịnh.

Khi đầu bếp nhỏ bên cạnh nhìn thấy bốn người thì kinh ngạc tột cùng. Trong bọn họ gần như không có ai không biết Giang Hải Tấn và Trịnh Vân Phi, hai người này cực kỳ nổi danh trong giới ẩm thực. Có người không biết vợ chồng nhà họ Thịnh nhưng sau khi người khác nói rõ thì đã hiểu ra.

Họ có thể mời được hai người Giang Hải Tấn bằng danh nghĩa của tiệm cơm nhưng hai người còn lại thì bình thường ngay cả thấy cũng không thấy được.

Bốn người này bất kể là ai cũng đều là khách quý cần được nâng như nâng trứng ở nhà hàng bọn họ, thế mà Bạch Nhất Nặc lại gom đủ bốn người.

Bạch Nhất Nặc đã trở thành một trong những tuyển thủ thu hút nhất ở vòng thi đấu đầu tiên, sau phen khúc chiết này, từ một trong những đã bị xóa đi.

Đầu bếp nhỏ khẽ run lên: “Đầu bếp Ngụy, anh vẫn có lòng tin ư?”

Ngụy Khải: “…”

Khi Hải Thị vào mùa đông, trên đường phố xuất hiện một vài bóng dáng đặc thù. Phần lớn là người già người trung niên đẩy một cái lò lửa, trên lò lửa có thật nhiều lỗ thủng, bên trong để khoai lang.

Họ chuyên đến bán khoai lang, mật độ dân số của Hải Thị đông đúc, căn bản không lo về lượng người, hơn nữa bất kể khoai lang có nướng ngon hay không thì mùi vị đều sẽ không quá tệ, cho nên buôn bán đều rất khá.

Bạch Nhất Nặc thi đấu xong liền trở về cuộc sống bình thường như không có chuyện gì, hoàn toàn không biết có người vì cô mà tâm thái mất thăng bằng. Ngày hôm nay, cô tới sạp khoai lang ở cửa chợ đêm từ sớm.

Ông Phương nhìn thấy cô thì lập tức hô: “Nhất Nặc à, dậy sớm thế?”

“Đúng vậy, ông Phương, chim dậy sớm mới có sâu ăn, cháu đặc biệt đến ăn khoai lang nướng nhà ông đấy.”

Bạch Nhất Nặc ăn tất cả khoai lang nướng ở chung quanh, các sạp khoai lang bán khoai lang thứ phẩm rất nhiều, nướng lên vừa cứng vừa khô, vị như nhai sáp nến, không thỏa mãn được đầu lưỡi kén chọn của cô.

Khoai lang nhà ông Phương được chọn kĩ, nướng cũng ngon.

Bây giờ Bạch Nhất Nặc rất có tiếng ở trên con phố này, hàng xóm láng giềng đều biết tiệm cơm cô mở ngày càng náo nhiệt, không chỉ lên nhật báo địa phương mà còn lên TV, nhân viên phục vụ bên trong đều có lai lịch.

Ông Phương cũng nghe qua tiếng tăm của Bạch Nhất Nặc, nhiệt tình nói: “Cháu tự mình chọn đi.”

Ông Phương mở nắp lỗ trên lò lửa, sau đó rút cái giá bằng sắt bên trong ra. Trên những cái giá này bày hai ba củ khoai lang, loáng thoáng còn có thể nhìn thấy lửa đỏ dấy lên trong lò.

Bạch Nhất Nặc chọn năm củ khoai lang.

Ông Phương bọc chỗ khoai lang ấy lại, sau đó cười nói: “Cháu thật biết chọn, vừa đến đã chọn trúng củ ngon nhất.”

Bạch Nhất Nặc chọn khoai lang bề ngoài sạch sẽ trơn nhẵn, không rách vỏ, hình thuôn dài, thịt khoai lang lộ ra màu vàng nhạt như mật vậy.

Chỗ khoai lang này không to không nhỏ mà vừa vặn, nếu như thiên về nhỏ thì quá nhiều hơi nước, như quả thiên về to thì nướng không chín.

Bạch Nhất Nặc cười nói: “Khoai lang ông nướng đều rất ngon, cháu không cần tốn công chọn.”

Bình Luận (0)
Comment