An Án ngoảnh lại nhìn về phía đài đấu bếp của Bạch Nhất Nặc, Bạch Nhất Nặc vừa lúc đưa lưng về phía cậu ấy. Cậu ấy không nhìn rõ đồ trên bàn, đành phải thôi.
Long phượng trình tường vừa lên bàn đã hấp dẫn ánh mắt của mọi người trong sân.
Thậm chí khán đài còn truyền đến tiếng kêu kinh ngạc: “Vãi đạn, đẹp quá.”
“Đó là rồng ư?”
“Đó là phượng ư?”
Cameraman lập tức chĩa máy quay vào món ăn này, ánh mắt lóe lên vẻ kinh ngạc.
Món này đẹp quá.
Đĩa đựng món ăn này cực kỳ lớn, long phượng trình tường không phải phẳng mà là lập thể. Ở trên cái đĩa này, rồng màu vàng và phượng màu đỏ vờn quanh nhau, có thể thấy rõ ràng cả vảy rồng, lông đuôi phượng.
Rồng và phượng cực kỳ chi tiết, thần thái chân thật, không hề có cảm giác cứng ngắc chút nào mà giống như động vật thật sự đang tồn tại trên cái đĩa này.
Giám khảo chính Ngụy Học Quân kinh ngạc nói: “Cậu chạm trổ đẹp quá.”
An Án đối diện với lời khen của người khác thì cười, cực kỳ khiêm tốn: “Tạm thôi ạ.”
Tuy là An Án khiêm tốn nhưng tất cả mọi người đều không tin.
Rồng và phượng cực kỳ chi tiết, cho dù đặt ở trên tượng gỗ chạm ngọc và những chủng loại điêu khắc khác cũng hoàn toàn có thể gọi là một tác phẩm ưu tú cực kỳ hiếm thấy, hơn nữa đây không phải là loại điêu khắc khác mà là điêu khắc thực phẩm đấy.
Nếu như độ khó của loại phía trước là một trăm thì độ khó của điêu khắc thực phẩm sẽ gấp bội.
Người từng thử đều biết, nguyên liệu nấu ăn quá mềm, không làm được gì, độ khó quá lớn.
Không chỉ cần khả năng chạm trổ cực kỳ mạnh, còn cần hiểu về nguyên liệu nấu ăn một cách tinh tế.
Chỉ việc điêu khắc thức ăn của long phượng trình tường thôi đã chặn vô số người ngoài cửa. Đây chính là một trong những nguyên nhân nó khó học.
An Án giải thích: “Toàn thân rồng và phượng làm từ nguyên liệu điêu khắc thường thấy nhất, cũng chính là củ cải. Rồng màu vàng, phượng màu đỏ là bởi vì tôi lựa chọn sử dụng củ cải có màu sắc khác nhau.”
Mắt của Ngụy Học Quân hoàn toàn không thể rời khỏi lông đuôi của phượng hoàng. Những sợi lông vũ này được tỉa tinh tế thành sợi nhỏ như sợi tóc, nếu như không phải An Án chủ động giải thích thì ông ta còn tưởng rằng đây là lông vũ thật.
An Án đợi nhóm giám khảo quan sát đủ rồi thì cười: “Đó không phải dùng để ăn, xin hãy lấy vật phía dưới chúng nó.”
Ngụy Học Quân nhìn xuống phía dưới long phượng, ánh mắt sáng lên, thì ra bên dưới cũng có thức ăn.
Thảo nào mắt của rồng và phượng đều đang nhìn xuống dưới, thì ra kịch hay ở phía cuối.
Ngụy Học Quân đưa bàn tay xuống phía dưới, rút ra một cái bát màu vàng.
Khi nhìn thấy đồ vật bên trong, nhóm giám khảo đều kinh ngạc vô cùng.
“Đây là cháo tôm hùm?”
“Hình như còn có gà.”
Trong bát màu vào chứa cháo. Trong chén cháo này được chia tách rõ ràng, một bên là gà màu vàng, một bên là tôm hùm màu đỏ.
An Án nói: “Món ăn này tên là long phượng trình tường. Gà trông giống phượng hoàng, tôm hùm thì là “rồng”, cho nên gọi là long phượng trình tường.”
Ngụy Học Quân vô cùng kinh ngạc: “Tôi đã từng lật xem một ít tư liệu sách cổ, từng nghe đến cái tên long phượng trình tường của tiền triều nhưng vẫn không có duyên được thấy. Tôi hỏi sư phụ Viên Ôn của cậu, anh ta lại nói anh ta không biết làm, không ngờ cậu lại có thể làm đến trình độ này.”
Ánh mắt nhóm giám khảo nhìn về phía An Án đã thay đổi. Cái gì gọi là thiên tài? Đây chính là thiên tài!
Nói thật, thật ra những giám khảo có lý lịch sâu xa này không quá xem trọng cuộc thi đầu bếp thanh niên này, cảm thấy cuộc tranh tài này có phần không thiết thực, quá đón ý nói hùa với thẩm mỹ của người tuổi trẻ. Dù sao đầu bếp cũng là một nghề nghiệp gừng càng già càng cay, tựa như bác sĩ vậy, không quá bốn mươi tuổi không thể thành công.
Họ không ngờ hôm nay có thể nhìn thấy An Án đáng kinh ngạc như vậy!
Ngụy Học Quân nếm thử một miếng cháo, trong lòng càng thêm thoả mãn.
Cháo này quá ngon rồi! Đã có canh gà loãng, cũng có canh tôm loãng, hai loại nguyên liệu nấu ăn cực tươi này dung hợp vào một chỗ khiến người ta ăn một miếng liền không quên được mùi vị này nữa.
Những giám khảo khác từng thưởng thức món ăn này, quay đầu nhìn người bên cạnh, không ngừng gật đầu.
Món long phượng trình tường này bất kể là ở phương diện bề ngoài hay là phương diện mùi vị cũng làm cho người ta vô cùng kinh ngạc, vượt xa khỏi dự liệu của mọi người.