Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan (Dịch Full)

Chương 667 - Chương 667 - Phiên Ngoại: Bữa Tiệc Do Chính Phủ Tổ Chức 1

Chương 667 - Phiên ngoại: Bữa tiệc do chính phủ tổ chức 1
Chương 667 - Phiên ngoại: Bữa tiệc do chính phủ tổ chức 1

Bạch Nhất Nặc giành được sự nổi tiếng và công nhận lớn trong cược thi Đêm tìm vị. Rất nhiều người không biết đầu bếp nổi tiếng ở địa phương là ai, nhưng người xem ti vi đều biết Bạch Nhất Nặc là một đầu bếp lợi hại. Đêm tìm vị nhân tài đông đúc, giám khảo chuyên nghiệp, Bạch Nhất Nặc trổ hết tài năng trong đó, giành được sự công nhận của rất nhiều người trong ngành.

Ở trong đấu trường, sau khi kết quả mới vừa ra lò liền có nhân viên công tác cầm biển mức viết tiền thưởng tới, đưa cho Bạch Nhất Nặc.

Trước ống kính, nhân viên công tác của tổ chương trình cười hỏi: “Phần thưởng thứ hai là vị trí đầu bếp nhà khách Chính phủ, cô định khi nào đi?”

Khách hàng của Bạch Ký nghe thấy lời nhân viên công tác nói, đầu tiên là ngẩn người, sau khi hiểu ra thì cực kỳ khó chịu, gửi bình luận ở phòng phát sóng trực tiếp.

[Tổ chương trình cho nhiều thật, là nhà khách Chính phủ đấy. Tuy là tôi không muốn Bạch Ký đóng cửa nhưng nếu như cô thực sự muốn đi thì tôi cũng có thể hiểu được, dù sao còn người thường tiến lên chỗ cao mà hu hu.]

[Vừa đưa ra tin tức Bạch Ký đóng cửa, không biết chợ đen phải đau lòng cỡ nào.]

[Bà chủ Bạch đừng rời khỏi Nhị Trung Hải Thị mà, Bạch Ký là căn tin cấp bậc cao nhất của chúng tôi, không có Bạch Ký thì chúng ta sống thế nào được.]

Lúc khách hàng của Bạch Ký kêu rên, Bạch Nhất Nặc lắc đầu: “Tôi không tính đi.”

Tất cả mọi người đều kinh ngạc không thôi.

Mặc dù nhân viên công tác không phải đầu bếp chuyên nghiệp nhưng chỉ cần hiểu rõ chuyện nấu nướng chuyên nghiệp thì sẽ biết nhà khách Chính phủ là nơi lý tưởng của mỗi một người đầu bếp, mà Bạch Nhất Nặc lại từ chối.

“Vì sao?” Nhân viên công tác hỏi.

Bạch Nhất Nặc cười nói: “Bây giờ tôi chỉ muốn mở tiệm cơm nhỏ của tôi cho tốt, không có ý định đổi nơi làm việc. Cám ơn mọi người, nhưng tôi thực sự không cần cơ hội này.”

Các nhân viên công tác nhìn nhau, một lát sau, một lãnh đạo nói: “Mọi người đều có chí hướng khác nhau, có thể hiểu được, có thể hiểu được.”

Nhìn thấy tình cảnh này, khán giả đều hơi xúc động. Có thể chủ động từ chối cơ hội đổi nơi làm việc tốt như vậy, giữ vững quán cơm nhỏ đúng là khó.

[Cái gì gọi là không quên mong muốn ban đầu, cái này gọi là không quên mong muốn ban đầu đấy.]

[Quán cơm nhỏ của tao, mày lại trở về rồi.]

Tất cả mọi người đều cảm thấy Bạch Nhất Nặc không quên mong muốn ban đầu, đối mặt với vinh hoa phú quý cũng không động lòng, thật ra sự việc không giống như bọn họ nghĩ.

Bạch Nhất Nặc là người quen thấy vinh hoa phú quý trên đỉnh cao nhất nên không quan tâm mấy thứ này. So với việc làm người làm công thì cô vẫn muốn làm một bà chủ tự do tự tại hơn.

Lãnh đạo lại hỏi: “Thế cô có cần phần thưởng thứ ba hay không?”

Từ đầu đến cuối, tổ chương trình chỉ tuyên truyền tiền thưởng, không tuyên truyền giải thưởng lớn thứ hai và thứ ba, họ định coi hai giải thưởng phía sau làm trứng phục sinh (chi tiết hoặc điều thú vị gì đó được tác giả giấu một cách tinh tế trong game, phim, truyện để tăng phần thú vị cho người chơi hoặc người xem. Những tình tiết này thường xuất hiện rất nhanh, ở một góc nhỏ và bạn phải chú ý mới có thể nhận biết được), đến cuối cùng mới đồng thời để lộ ra.

Hiệu quả tốt giống như bọn họ tưởng tượng, khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp đều ngẩn ngơ.

[Giải thưởng thứ hai đã khiến tôi ngu người luôn rồi, còn có giải thưởng gì lợi hại hơn cả giải thưởng thứ hai nữa chứ?]

[Lợi hại hơn so với nhà khách Chính phủ... chắc hết rồi chứ.]

Bạch Nhất Nặc gật đầu: “Vâng, tôi muốn tham gia.”

Lãnh đạo cười: “Được. Tôi sẽ báo tên của cô cho người phụ trách trước, đến lúc đó sẽ có người báo cho cô thời gian và địa điểm.”

[Ông cứ úp úp mở mở, rốt cuộc giải thưởng thứ ba là cái gì.]

[Tôi tò mò đến mức vò đầu bứt tai, ông mau nói cho chúng tôi biết đi.]

Bữa tiệc do chính phủ tổ chức là thứ có tính chất bảo mật nhất định cho nên không tiện nói cho tất cả mọi người ngay trước màn hình. Lãnh đạo không nói, Bạch Nhất Nặc tất nhiên cũng sẽ không tùy tiện nói ra, chỉ đi theo ý của ông ta.

Hai người cùng tỏ vẻ bí hiểm, khiến khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp như lọt vào trong sương mù.

Một tuần sau trong chương trình chính thức, đoạn này được phát sóng nguyên vẹn, nhưng bên cạnh xuất hiện một dòng chữ đặc biệt “xin đợi”, khiến vô số khán giả rất muốn ném điện thoại.

Mãi đến ba tháng sau, họ mới hiểu được phần thưởng thứ ba rốt cuộc là cái gì. Khi đó đã hết năm, Trung Quốc vào mùa xuân, vạn vật khôi phục, chim hót hoa thơm.

Thủ đô công bố tin tức tổ chức cuộc họp thượng đỉnh cho toàn quốc đều biết, cuốc sống của mọi người cũng chịu ảnh hưởng lớn nhỏ, thí dụ như không cho phép chuyển phát nhanh về hướng thủ đô.

Trong cuộc họp thượng đỉnh, rất nhiều quốc gia đã ký kết hiệp nghị liên quan.

Sau khi cuộc họp thượng đỉnh chấm dứt, phu nhân nguyên thủ nước C đăng twitter nói: “Lần tham gia cuộc họp thượng đỉnh này thực sự là một lần trải nghiệm hoàn mỹ. Thứ cho tôi không hiểu ca múa của Trung Quốc, nhưng không thể không nói đã đẹp lại hay. Quan trọng nhất là mùi vị đồ ăn khiến người ta khó quên, đáng tiếc là ở trong nước không tìm được thức ăn đẳng cấp như vậy. Nói thật, tôi đã chờ mong lần viếng thăm Trung Quốc tiếp theo rồi, chồng và các bạn của tôi cũng giống như vậy.”

Bình Luận (0)
Comment