Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan (Dịch Full)

Chương 670 - Chương 670 - Phiên Ngoại: Bữa Tiệc Do Chính Phủ Tổ Chức 4

Chương 670 - Phiên ngoại: Bữa tiệc do chính phủ tổ chức 4
Chương 670 - Phiên ngoại: Bữa tiệc do chính phủ tổ chức 4

Lúc đầu người phụ trách và các đầu bếp nấu ăn không để ở trong lòng, nhưng thời gian trôi qua, biểu cảm trên mặt càng ngày càng thận trọng, tư thế ngồi cũng càng thêm nghiêm chỉnh.

“Lấy nhỏ làm lớn, bộ đồ ăn cũng phải khác với bình thường. Cố cung là một cảnh quan lớn đại biểu cho thủ đô, bên trong có rất nhiều cảnh quan huy hoàng, có thể thiết kế bộ đồ ăn khác nhau từ những cảnh quan này.” Bạch Nhất Nặc nói: “Trước kia tôi đã đi dạo cố cung, tôi cảm thấy có thể dùng hình thức thủy mặc phác họa ra dáng vẻ cỉa cảnh quan. Vừa có thể phản ánh vẻ đẹp của thơ họa vừa có thể phản ánh vẻ đẹp của cảnh quan...”

Người phụ trách suy nghĩ một lúc, cảm thấy rất có đạo lý, thế là gật đầu: “Quả thực có thể. Bây giờ cách lúc tiệc rượu chính thức bắt đầu còn thời gian rất dài, hoàn toàn có thể chuẩn bị xong. Hơn nữa thiết kế bộ đồ ăn dành cho tiệc cũng không tính là hành vi xa xỉ, vừa có thể bày ra phong cách quốc gia, hơn nữa sau khi hoàn thành bộ đồ ăn, bộ đồ ăn này có thể tái sản xuất, sử dụng lại, bán lại.”

Viện bảo tàng có tính chất phi lợi nhuận, hầu như đều cần nhà nước bỏ tiền ra. Những năm gần đây viện bảo tàng thủ đô cũng đang tìm đường kiếm tiền, mở cửa những chố xung quanh cố cung, giảm thiểu áp lực kinh tế.

Người phụ trách càng nghĩ càng thấy có triển vọng: “Nhưng mà thiết kế này vẫn phải căn cứ theo quy định, quản lý nghiêm túc, nếu không có lẽ thông minh quá sẽ bị thông minh hại.”

Sau khi Bạch Nhất Nặc nghe thấy lời của anh ta, chủ động nói: “Tôi có thể làm ra bản vẽ kiểu dáng.”

Vừa hay bên cạnh tay Bạch Nhất Nặc có bản ghi chép cuộc họp. Đến hiện đại biết bao nhiêu ngày, cô đã nhập môn phác họa, thế là phác họa ra hình dáng của các dụng cụ ăn như chén đũa thìa.

Bởi vì thời gian có hạn, không thể vẻ hết toàn bộ các cảnh quan, chỉ có thể dùng vòng tròn đại biểu vị trí của các cảnh quan.

Cô đưa vật trong tay cho người phụ trách. Người phụ trách và đầu bếp khác nhìn thấy chữ bên cạnh thì cực kỳ kinh ngạc.

“Bình rượu vàng?”

“Mâm ngọc phỉ thúy?”

“Chén ngọc trắng nắp vàng?”

Họ nhìn Bạch Nhất Nặc, trong mắt cực kỳ kinh ngạc.

Người có kiến thức trong số họ nhận ra những dụng cụ ăn này, chúng nó đều là bộ đồ ăn quý báu thời cổ đại quý, bây giờ chỉ có thể nhìn thấy ở trong viện bảo tàng, giá đấu giá mấy triệu.

Một bộ đồ ăn của bữa tiệc do chính phủ tổ chức cơ bản có thể bán được cả trăm nghìn, đắt hơn cũng không hiếm lạ, nhưng dùng vàng, phỉ thúy bạch ngọc để làm bộ đồ ăn thì xa xỉ quá.

Họ vốn tưởng rằng con mắt cô nông cạn, không thiết kế được gì hay, không ngờ vừa ra tay lại hoành tráng như vậy.

Người tuổi trẻ thật là đáng sợ.

Bạch Nhất Nặc nhận ra họ đã hiểu lầm, ho nhẹ một tiếng: “Chẳng qua là tôi cảm thấy hình dáng của những bộ đồ ăn này đáng tham khảo chứ không có ý phải dùng nguyên liệu vốn có. Ví dụ như mâm ngọc phỉ thúy, có thể dùng trên cốt chất sứ trên thị trường thay thế, phần viên khảm sợi vàng bạc là được rồi.”

Người phụ trách thở phào nhẹ nhõm.

Bạch Nhất Nặc vẽ ra từng dụng cụ thường dùng khi ăn trong quốc yến triều Đại Ngụy ra, giao cho người phụ trách. Những bộ đồ ăn này đều là bộ đồ ăn quý báu tới từ cổ đại, hiệu quả kết hợp làm người ta kinh ngạc.

Một vài đầu bếp không biết thưởng thức cũng liên tục gật đầu: “Có thể làm như vậy, có thể.”

Người phụ trách trầm tư một chút rồi gật đầu.

Nếu như bữa tiệc do chính phủ tổ chức có thể sử dụng bộ đồ ăn hiện đại phỏng chế theo bộ đồ ăn ngự thiện cung đình cổ đại Trung Quốc thì dĩ nhiên là tốt nhất, có thể tạo ra hiệu quả quảng bá văn hóa ra thế giới.

Sau khi tan họp, chức vị của Bạch Nhất Nặc lại cao hơn một cấp, bắt đầu phụ trách thiết kế bộ đồ ăn của bữa tiệc do chính phủ tổ chức. Có nghĩa là cô có thể liên hệ rất nhiều ban ngành chế tạo và rất nhiều bậc thầy công nghệ đồ sứ.

Sau khi người phụ trách thảo luận cùng rất nhiều lãnh đạo về chủ đề Bạch Nhất Nặc nói đến, tất cả mọi người rất ăn ý bỏ phiếu thông qua đề án này.

Thế là Bạch Nhất Nặc lại thăng lên mấy cấp, còn cách người tổng phụ trách một bước ngắn. Hơn nữa điều quan trọng nhất là bởi vì thức ăn cũng phải phù hợp với chủ đề cho nên cô trở thành đầu bếp chính của bữa tiệc do chính phủ tổ chức lần này.

Sau khi các đầu bếp dao thớt ban đầu nhìn thấy Bạch Nhất Nặc liên tục vượt nhiều cấp thì đều ngây ra.

“Tôi vốn tưởng rằng cô ấy hạng đồng, kết quả cô ấy nói cho tôi biết cô ấy hạng cao thủ, bây giờ cô ấy lật bàn nói cho chúng ta biết, cô ấy không giả vờ nữa, cô ấy muốn làm người phụ trách rồi.”

“Đâu chỉ có vậy, cô ấy còn thành đầu bếp chính, thành chỉ huy trưởng của chúng ta, ngay cả sư phụ Tôn...”

“Nói nhỏ thôi, sư phụ Tôn tới rồi.”

Sau khi sư phụ Tôn vào phòng bếp, tất cả mọi người mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, không lên tiếng nữa.

Bình Luận (0)
Comment