Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan (Dịch Full)

Chương 685 - Chương 685 - Phiên Ngoại: Kiếp Trước Kiếp Này 1

Chương 685 - Phiên ngoại: Kiếp trước kiếp này 1
Chương 685 - Phiên ngoại: Kiếp trước kiếp này 1

Đến khi việc làm ăn đã lên quỹ đạo, chế độ nghỉ ngơi của Bạch Ký đã biến thành hai ngày nghỉ, thời gian kinh doanh mỗi ngày cũng trở nên ngắn hơn một chút.

Vì thế những khách hàng rất không hài lòng, nhắn lại ở trên chương trình nhỏ: “Tôi chỉ có cuối tuần mới rảnh rỗi, kết quả cuối tuần không mở cửa, hu hu.”

“Lừa của đội sản xuất cũng không dám nghỉ ngơi như thế hu hu hu.”

Nhưng Bạch Nhất Nặc không thay đổi ý nghĩ này, kiếm được rất nhiều tiền rồi, không cần thiết mệt như vậy.

Cô giải thích với khách hàng về cả tình và lý.

Ban đầu khách hàng khóc lóc ỉ ôi, hy vọng cô đổi ý, sau đó phát hiện cô ý chí sắt đá, rốt cục hết hy vọng.

Các khách hàng suy nghĩ một chút, vẫn chấp nhận hiện thực này.

Thật ra bây giờ thời gian kinh doanh của Bạch Ký cũng không tính là ngắn, chỉ có điều trước kia bà chủ và công nhân quá chịu khó, khiến giá trị giới hạn của bọn họ trở nên cao hơn.

Họ mua vui trong cái khổ, an ủi mình: “Thật ra thời gian bây giờ cũng không ngắn, bạn thử nghĩ những nhà hàng chế độ hẹn trước đi. Mùi vị của Bạch Ký còn ngon hơn bọn họ nhưng không cần hẹn trước một hai tháng.”

“Cũng đúng. Tay nghề của bà chủ Bạch tốt, đầu bếp bên dưới cũng đa tài đa nghệ, tiệm cơm còn không làm marketing bỏ đói, quả là tiệm cơm có lương tâm!”

Bạch Nhất Nặc thấy khách chấp nhận, rốt cục thở phào nhẹ nhõm.

Cô dắt dây xích chó, thông báo với Quý Dư Trì một tiếng, mang theo Samoyed ra cửa.

Samoyed đi ở bên chân của cô, ngẩng đầu ưỡn ngực, kéo cũng không được.

Họ đi ở trên chợ đen, khắp nơi đều có người chào hỏi cô.

“Chào buổi tối Nhất Nặc, ôi, con chó thật đáng yêu, để dì ôm một cái nào.”

“Lông của Tiểu Tát thật trắng, thật muốn sờ.”

Samoyed không sợ người lạ, cực kỳ cởi mở, cũng không chống cự người khác xoa.

Nữ sinh cấp ba chung quanh thậm chí còn lấy điện thoại ra bắt đầu chụp ảnh nó.

Bạch Nhất Nặc thấy dáng vẻ nó hưởng thụ cái vuốt ve của chị gái thìcó phần dở khóc dở cười.

Samoyed không chỉ là vật biểu tượng của Bạch Ký mà còn là trùm của con đường này.

Là trùm hành hung đẹp đẽ của con đường.

Mọi người đều biết nó là chó của Bạch Ký, đối xử tốt với nó. Cộng thêm tính cách của Samoyed đáng yêu, càng ngày càng khiến mọi người yêu thích.

Bạch Nhất Nặc không gấp gáp, kiên nhẫn đợi mọi người sờ xong, lúc này mới nắm dây xích chó đi mất.

Lúc này, Thịnh Hàn gọi điện thoại tới.

“Em đang ở đâu thế?”

“Em đang dắt chó đi dạo.”

Thịnh Hàn nói: “Cuối tuần chúng ta đi du lịch đi.”

Bạch Nhất Nặc nói: “Được, em sắp đi tới công viên, anh đón em ở cửa công viên nhé.”

Dọc đường Samoyed rất ngoan, không hề quấy, nhưng đến khi gần tới công viên lại đột nhiên bước nhanh về phía trước.

Bạch Nhất Nặc suýt chút nữa không theo kịp nó, tò mò hỏi: “Sao vậy?”

Samoyed quay đầu lại kêu ẳng ẳng vài tiếng với cô, Bạch Nhất Nặc có phần bất lực, nó có kêu như thế nào đi nữa, cô cũng không hiểu tiếng chó mà.

Samoyed tiếp tục đi về phía trước, đi tới quảng trường của công viên.

Trên quảng trường có rất nhiều thanh niên đang chơi ván trượt.

Bọn họ là sinh viên đại học quanh đây, ngoại hình đều không tệ, trên người có chút mồ hôi, tản ra mùi của cậu con trai thích vận động.

Bạch Nhất Nặc theo Samoyed đi đến nơi đây, có phần ngơ ngác: “Mày dẫn tao tới nơi này làm gì?”

Samoyed kêu ẳng ẳng vài tiếng với cô, tự dưng có vẻ đắc ý, dường như đang nói: “Chị có thoả mãn với những gì chị trông thấy không?”

Lúc trước nó ra ngoài tản bộ cùng những người khác đã phát hiện nơi này có rất nhiều thanh niên. Ngày hôm nay đi ra tản bộ với Bạch Nhất Nặc, nó ngay lập tức dẫn cô tới.

Theo nó quan sát, chung quanh Bạch Nhất Nặc đều là người trẻ trẻ, trắng trắng như vậy!

Khẳng định cô thích như vậy.

Cô nhất định sẽ thưởng cho nó nhất định sẽ có nhiều thịt khô đặc chế để ăn hơn.

Lúc này, Bạch Nhất Nặc và một nam sinh trẻ tuổi chơi ván trượt liếc nhau một cái.

Chân nam sinh đẹp trai kia dừng lại, dừng ván trượt lại, sau đó đi tới.

“Tôi có thể sờ chó của cô không?”

“Sờ đi.”

Nam sinh không yên lòng tóm lông của nhóc mập trắng này, sau đó lấy điện thoại ra hỏi: “Đúng rồi, chó của cô nuôi rất tốt, nhà tôi cũng có chó, có thể add wechat không?”

Tim nam sinh đập cực kỳ nhanh.

Bạch Nhất Nặc đẹp đẽ, khí chất uyển chuyển hàm xúc, phát sáng ở trong đám đông.

Cậu ta vừa mới thấy cô đã động lòng, thế là lập tức muốn xin wechat.

Bình Luận (0)
Comment