Hannah và ngài Collins còn cho Mễ Hòa một căn phòng, đây là căn phòng được chuẩn bị riêng cho cô. Mễ Hòa vừa vào căn phòng tràn đầy màu hồng phần đã rất thích, đồng thời trong lòng cô cũng cảm thấy ấm áp, mẹ và chú lo lắng cho cô như vậy, cô rất vui.
Cô cảm thấy người thân ở năm thứ ba trăm của lịch thiên văn thật sự là rất tốt.
Vì vậy buổi tối khi ngài Collins về, Mễ Hòa cực kỳ vui vẻ nói cảm ơn với chú ấy. Ngài Collins rất thích đứa con gái riêng này, tuy Mễ Hòa là người thường nhưng từ trước đến nay chú ấy chưa từng coi thường cô.
Có lẽ đối với người định hướng đứng trên đỉnh kim tự tháp như chú ấy, trong mắt chú ấy người thường và người định hướng cũng không khác nhau là mấy. Bởi vì sự giáo dục và tri thức của chú ấy, thậm chí là mắt nhìn khiến chú ấy có thể đối xử với người định hướng và người thường một cách bình đẳng.
Thân hình cao lớn của ngài Collins khiến chú ấy xoa đầu Mễ Hòa như đang xoa đầu một đứa bé, nói: "Cháu vui là tốt rồi, sau này nghỉ định kỳ phải thường xuyên đến đây, chú và mẹ cháu đều rất nhớ cháu."
Mễ Hòa mỉm cười ngọt ngào, còn tặng quà cho mọi người. Có điều người đi từ Đế Quốc ở Trái Đất như cô cũng không tặng sản phẩm công nghệ cao được. Quà của cô đều là một số thực phẩm Trái Đất không nhiễm phóng xạ, thậm chí còn mang hai bình nước tương và tương đậu cô mới làm, còn có một đôi cua ma quỷ giả thành đá cuội đặc sản ở chỗ cô.
Mặc dù không giá trị mấy điểm tín dụng, nhưng cũng đã thể hiện tấm lòng của cô với mọi người một cách sôi nổi.
Ngài Collins còn nói: "Lần trước cháu tặng san hô ngọc trai mang từ Lapra về cho chú, chú vẫn chưa cảm ơn cháu, san hô cháu chọn cho chú, chú rất thích."
Mễ Hòa cười híp mắt: "Mọi người thích là được rồi."
Sau khi thân mật một hồi, cuối cùng Mễ Hòa đã gặp được em trai mới tỉnh ngủ. Lúc này mới là mục đích chủ yếu cô đến Mars, đến gặp em trai mới được sinh ra.
Tên của em trai là Taura Collins, em trai mới ra đời ba tháng trắng trắng bụ bẫm, cậu bé còn có khuôn mặt tiêu chuẩn của gia tộc Collins, mái tóc màu xám bạc và mắt màu xanh xám. Nhất là khi bây giờ vẫn chưa cắt tóc máu, chỏm tóc màu xám bạc kia trông như cao vút tận trời, đè lên cái đầu nhỏ của cậu bé, trông thật sự rất giống chú chó sói con mập mạp.
Tuy rằng Mễ Hòa chưa thấy nhiều trẻ con ở năm thứ ba trăm của lịch thiên văn, nhưng cô cảm thấy em trai chính là đứa bé đáng yêu nhất.
Cô đưa tay chạm vào khuôn mặt béo mập của em trai, em trai lại bắt được tay cô. Thôi được rồi, em trai không hổ là người của gia tộc Collins, không chỉ có IQ cao của người định hướng mà còn có gen sói của gia tộc Collins, từ khi còn nhỏ đã thể hiện ra năng lực cân đối vận động và chỉ số IQ siêu mạnh.
Mễ Hòa thầm nghĩ, đúng là không giống với người thường như cô.
Hình như đôi mắt màu xanh xám thật to của em trai hơi tò mò, cậu bé vừa cầm tay Mễ Hòa vừa đạp chân, còn mở to hai mắt nhìn giống như thấy rõ dáng vẻ của cô vậy.
Mễ Hòa cảm thấy em trai đáng yêu quá đi mất. Bàn tay nhỏ bé mềm mềm của em trai bao bọc tay Mễ Hòa, Mễ Hòa cảm giác tim mình tan chảy mất rồi.
Cô còn nói với Hannah: "Mẹ, em trai thật sự là quá tốt, mẹ và chú nên nuôi cấy thêm mấy đứa bé, chẳng phải gia tộc sói nên có nhiều sói con sao?"
Lời cô nói khiến ngài Collins ở bên cạnh cười không ngừng, còn nói với Hannah: "Anh cảm thấy Mễ Hòa nói đúng."
Lúc muộn, Tiểu Lộ mới về nhà. Cậu ấy vừa về đã búng đầu Mễ Hòa một cái thật to từ đằng sau, Mễ Hòa đau đến mức ôm đầu kêu một tiếng: "Ghét anh Tiểu Lộ!"
Ngài Collins ở bên cạnh quở trách Tiểu Lộ: "Không được làm như thế với Mễ Hòa."
Tiểu Lộ đi lên xoa đầu Mễ Hòa loạn lên, khiến kiểu tóc của Mễ Hòa rối bời. Cậu ấy lại bị Mễ Hòa đấm một trận, Tiểu Lộ nói: "Em Tiểu Mễ, cuối cùng em cũng đến rồi hả? Anh cứ tưởng em chết rồi."
Bây giờ Mễ Hòa cảm thấy anh Tiểu Lộ nói nhớ cô thật ra ý ngoài lời là: Anh sắp chết đói rồi.
Mễ Hòa hừ một tiếng, Tiểu Lộ nhanh chóng dỗ cô, đưa cho Mễ Hòa một bó hoa. Loại hoa này thỉnh thoảng lại đổi màu, khi đặt trong tay Mễ Hòa là màu đỏ, chưa đến hai phút sau đã biến thành màu xanh da trời, vô cùng thú vị, khiến người nhà quê Mễ Hòa thoáng cái đã bớt giận.
Tiểu Lộ còn nói: "Đợi hai ngày nữa, anh mời em ăn đồ ăn ngon ở Mars."
Ngay cả ngài Collins cũng biết Mễ Hòa tới Mars phải học hành cẩn thận, chú ấy nói một câu: "Mễ Hòa còn có nhiệm vụ học tập đó."
Tiểu Lộ vẫn thờ ơ như không: "Học tập gì chứ, tàm tạm thôi là được rồi, thi vào một đại học liên minh hành tinh là được."
Mễ Hòa: = =
Anh Tiểu Lộ à, với người bình thường mà nói thì đại học liên minh hành tinh đã là đại học khá rồi... Cho dù là với những người định hướng thì đại học liên minh hành tinh cũng là trường danh tiếng mà.
Kết quả cậu ấy vừa nói như vậy đã khiến chủ đề đi xa, Hannah ở bên cạnh nói: "Mẹ cũng thấy đại học liên minh hành tinh rất tốt."
Rồi cô ấy nói với Mễ Hòa: "Mẹ vẫn luôn cân nhắc, con thi đỗ đại học liên minh hành tinh là được."
Mễ Hòa: …
Tán gẫu một chút thôi mà lại có tai họa bất ngờ bay tới.