Mộc Thần vẫn luôn muốn hẹn Mễ Hòa đến nhà mình ngồi một lát, thế nhưng cuối cùng Mễ Hòa vẫn chưa tới nhà của cậu ấy tại Mars được do quá bận rộn.
Ngoại trừ việc hàng ngày bị Hannah trông coi việc học hành, đến nhà Collins cũng bị Lita đốc thúc học tập. Cách thức Lita nói về chuyện học tập của Mễ Hòa cũng khá giống Mộc Thần, có điều Lita không trợn mắt khinh bỉ cô mà thôi. Bởi lúc Lita biểu đạt vẻ mặt khinh bỉ sẽ là như thế này: "Sao em còn chưa chịu học vậy? Cái dạng đề này từ hồi nhỏ chị đã biết làm rồi."
Mễ Hòa nói: "Vậy nên hiện tại chị đã học đại học rồi còn em mới đang học cấp ba, vốn dĩ chúng ta đã không giống nhau rồi, chị không thể dùng tiêu chuẩn cao của chị để áp dụng lên em."
Nói xong câu này, Lita nghĩ ngợi một lúc cũng cảm thấy Mễ Hòa nói đúng, bèn nói: "Em nói cũng đúng đấy, chị nên thay đổi thái độ của mình." Sau đó, chị ấy sẽ kiềm xuống không để bản thân bùng nổ tại chỗ mà kiên nhẫn giảng lại bài cho Mễ Hòa.
Mễ Hòa cũng nghiêm túc lắng nghe, nói thật là, để một đứa trẻ mới mười lăm tuổi như cô học được cách tính toán lực hấp dẫn thật sự quá khó rồi!
Lại qua thêm hai ngày đã có thành tích trong kỳ thi đầu vào giữa các hành tinh của Lita, chị ấy đã thành công thi đậu vào khoa sinh học phân tử của trường Đại học Liên minh Hành tinh, ông bà ngoại của cô rất vui mừng, cảm thấy cuối cùng nhà Linley cũng có người kế nghiệp rồi.
Ông ngoại lập tức vung tay, trực tiếp dùng tiền tài để biểu đạt tâm trạng của mình: "Cầm thẻ tín dụng của ông ngoại đi mua quần áo đi! Dẫn theo cả Mễ Hòa nữa, dạo gần đây con bé học hành cũng mệt mỏi, cũng cần được thư giãn."
Điều này khiến Mễ Hòa thiếu chút nữa cảm động rơi nước mắt, mong ông ngoại tiếp tục dùng phương pháp này thể hiện tình yêu!
Có điều so với việc người lớn trong nhà vô cùng hài lòng vì chị họ đã thi đậu khoa sinh học phân tử thì hình như chị ấy lại không quá quan tâm đến chuyện này. Chị ấy nói với Mễ Hòa: "Chị có cảm giác mình giống như một cỗ máy đi thi, là một bộ phận góp phần thể hiện giá trị của gia tộc Linley, còn mong muốn của chính bản thân lại bị xem nhẹ."
Mễ Hòa hỏi cô: "Vậy mong muốn của chị là gì?"
Lita nói: "Chị thích tương lai mình sẽ tự do tự tại một chút, tốt nhất là có thể kiếm được một công việc không quá ràng buộc. Chị lớn đến từng này rồi còn chưa từng rời khỏi Mars, có đôi khi chị rất ngưỡng mộ em đó."
Mễ Hòa an ủi cô: "Ngưỡng mộ em điều gì? Một người bình thường như em, suốt ngày bị chuyện học tập hành hạ, cái bài tính lực hấp dẫn hôm qua đến bây giờ còn chưa hiểu gì hết. Em thì lại ngưỡng mộ chị kìa, chị không biết mình giỏi đến mức nào đâu, dù là trong số những người định hướng thì chị cũng cực kỳ, cực kỳ ưu tú luôn ấy!"
Lita nghe vậy thì cảm động lắm, bèn đặt tay lên vai Mễ Hòa: "Mặc dù em chỉ là một người bình thường nhưng chị thật sự không cảm thấy em có chỗ nào không tốt. Đương nhiên, đầu óc ngu ngốc là thứ do gen quyết định, em có bao giờ nghĩ đến chuyện cấy thêm một con chip vào trong não không?"
Mễ Hòa: = =
"Ai thèm cấy chip vào não chứ, có phải là người máy đâu mà!"
Lita nói: "Quan điểm của em như vậy là lạc hậu quá, hiện tại cấy chip vào não đang là xu hướng mới đấy."
Mễ Hòa: "Thì em vốn dĩ là một cô bé nhà quê tới từ Trái Đất mà."
Hai người cứ thế lời qua tiếng lại với nhau, vừa nói vừa đi dạo. Lita cảm thấy lúc ở chung với Mễ Hòa rất thoải mái, cho dù Mễ Hòa chỉ là một người bình thường nhưng khi ở chung một chỗ với Mễ Hòa thì chị ấy có thể thoải mái bộc lộ cảm xúc cũng như suy nghĩ thật sự của bản thân, bởi Mễ Hòa sẽ không bao giờ cười nhạo chị ấy, cũng không phàn nàn điều gì về chị ấy cả.
Đến cả khi giảng bài cho Mễ Hòa, thực ra Lita cảm thấy tính tình của bản thân không quá tốt, lúc giảng đi giảng lại cho Mễ Hòa mấy lần mà cô vẫn chẳng hiểu gì, Lita sẽ không kiềm được mà phát khùng lên, nhưng Mễ Hòa không những không tức giận, mà còn an ủi chị ấy. Mỗi lần, sau khi những việc đó xảy ra, Lita đều tự suy ngẫm lại thái độ của bản thân, cảm thấy không nên đối xử với Mễ Hòa như vậy, bởi vì dù sao Mễ Hòa cũng chỉ là một người bình thường, không thể nào giống người định hướng được.
Thế nhưng đến khi giảng bài, Lita lại không kiềm chế được quở trách cô, còn Mễ Hòa vẫn luôn là bộ dạng cười hì hì, hai người vẫn cứ duy trì tình trạng như thế này, thật ra đã hiểu nhau hơn so với hồi còn nhỏ, tình cảm cũng không biết từ lúc nào đã thân thiết hơn.