Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 122 - Chương 122.

Chương 122. - Chương 122. -

Mãi đến khi Taura làm phần ngực áo của Hannah ướt hết rồi cậu bé vẫn không thấy được sữa mà mình cần, vì vậy không thể vui nổi. Taura mím môi, mắt hơi ươn ướt, chuẩn bị òa khóc đến nơi, vì vậy Hannah vội vàng đưa Taura cho người máy. Người máy bảo mẫu cũng lập tức cởi áo cho núm vú cao su vào trong miệng bé, đến lúc này mới có thể khiến tâm trạng cậu bé bình tĩnh lại.

Thấy Taura không khóc, Hannah khẽ thở phào nhẹ nhõm, Mễ Hòa thấy cảnh vừa rồi thì rất muốn cười, đừng nhìn Taura đáng yêu như vậy nhưng một khi khóc lên thật chẳng khác nào trời đất rung chuyển, hơn nữa cậu bé còn rất cứng đầu, nếu không đạt được thứ mình mong muốn thì sẽ không ngừng khóc, ngài Collins còn nói: "Cứng đầu như vậy mới chứng tỏ là người trong gia tộc Collins."

Ngay cả một người thông minh cơ trí như ngài Collins cũng biến thành một người không còn nguyên tắc gì sau khi lên chức cha ở độ tuổi trung niên. Mỗi khi chú ấy nhắc tới việc Taura giống như người trong gia tộc Collins, Luke lập tức tặng cho chú ấy một cái lườm đầy khinh bỉ, có khi còn nói: "Dạ, đúng, đúng, cố chấp đến tột độ thật sự rất giống người nhà Collins."

Nói xong cậu ấy lập tức chạy đi, vừa chạy vừa nói với Mễ Hòa: "Em Tiểu Mễ, tối nay anh muốn ăn cơm rang xì dầu. Cơm rang xì dầu quả thực rất ngon, đây nhất định là món ăn ngon nhất hệ ngân hà!"

Ngài Collins vừa cười vừa mắng: "Thằng nhóc thối này."

Mễ Hòa thấy rằng khẩu vị của anh Luke càng ngày càng kì lạ rồi, bởi vì nửa tháng trở lại đây cậu ấy lúc nào cũng đòi ăn cơm rang xì dầu. Cho nên thật ra việc ngài Collins nói rằng người nhà Collins có cái tính cố chấp lạ thường hình như cũng không sai.

Thỉnh thoảng Mễ Hòa cũng sẽ gặp được Freddy vì đôi khi anh sẽ đi về cùng với Luke để ăn ké một bát cơm rang xì dầu Mễ Hòa làm. Khi anh biết được Mễ Hòa đã tự mình làm ra được xì dầu thì khen cô: "Em quả thực rất có thiên phú."

Luke nói: "Em Tiểu Mễ, em nhất định không được nhìn trúng tên đàn ông thối nào nhé! Phụ nữ cũng không, tóm lại là nửa kia của em phải nhận được sự đồng ý của tất cả bọn anh mới được. Nếu không anh sợ một người ngốc nghếch như em sẽ bị người khác lừa đi mất."

Mễ Hòa đang nghĩ tại sao rõ ràng là một lời quan tâm nhưng lúc thốt ra từ miệng anh Luke thì lại thiếu đánh như vậy: "Nếu anh đã bảo em ngốc thì đừng ăn cơm em nấu nữa.”

Luke vội vàng chạy tới bưng đĩa cơm của mình đi, vừa chạy vừa giữ khư khư như sợ bị cướp mất, không hề có một chút bóng dáng nào giống như một quý tộc, thế nhưng vì có dáng người và nhan sắc nên làm gì cũng sẽ khiến người ta cảm thấy là cảnh đẹp ý vui.

Mễ Hòa để ý thấy trên cánh tay cậu ấy có vài vết xanh xanh tím tím, trên cánh tay của Freddy cũng có nhưng không bị nặng như Luke. Sau khi ăn cơm xong, cô tìm một bình thuốc phun tiêu bầm rồi bảo Luke ngồi yên, vén ống tay áo của cậu ấy lên phun vài lần. Khi mới phun vào chắc cũng hơi đau nên Luke cũng không nhịn được mà hơi nhếch khóe miệng.

Thế nhưng khi cậu ấy nhìn thấy Mễ Hòa cúi đầu cẩn thận quan sát phần bị bầm tím trên cánh tay của mình thì trong lòng cảm thấy ấm áp, thầm nghĩ có một người em gái thật sự quá tốt, nhất mà một đứa em gái vừa dễ thương lại còn biết nấu ăn, quan tâm cậu ấy như vậy. Luke nghĩ rằng nếu như Mễ Hòa là em gái ruột của mình thì tốt rồi, nếu như họ của cô là Collins thì bọn họ sẽ không bao giờ rời xa nhau.

Sau khi phun thuốc cho Luke, Mễ Hòa lại kéo Freddy đang có ý định rời đi nói: "Anh Freddy, để em phun thuốc cho anh đi."

Freddy nhìn Luke rồi mới gật đầu, anh chậm rãi vén tay áo lên để Mễ Hòa phun thuốc giúp anh.

Khi Mễ Hòa tới gần Freddy, cô cảm nhận được hình như lồng ngực của anh đã lớn hơn rồi, thậm chí còn có một mùi hương nam tính đang phả vào mặt cô, từ cánh tay đang lộ ra ngoài của anh cũng có thể nhìn ra cơ bắp của anh rất chắc chắn, đồng thời cũng đoán được tương lai anh sẽ có xu hướng trở thành một cỗ máy nhả hormone di động.

Khác với bộ dạng kêu đau khi bị phun thuốc của Luke, Freddy không hề nhăn mày dù chỉ một chút, làm Mễ Hòa còn tưởng anh không thấy đau nữa cơ. Đợi đến khi phun thuốc xong, Luke mới chèn thêm một câu: "Hôm nay cậu ấy còn bị đánh vào ngực đấy, em cũng phun thuốc hộ đi."

Ánh mắt của Freddy quét qua Luke, nụ cười mới vừa xuất hiện của anh lập tức biến mất, Luke thấy vậy thì vội vàng sửa miệng: "Thôi, để anh phun cho."

Freddy nói với giọng đầy ghét bỏ: "Không cần."

Luke nói: "Vậy thôi, về tự sai người máy phun thuốc cho mình đi."

Bình Luận (0)
Comment