Người dẫn chương trình không phải người của Alex, nhưng anh ấy không cao nên rất dễ bị nhầm với Ale. Lúc anh ấy nói những câu đùa vụng về bằng tiếng Alex, Mễ Hòa cảm thấy rất hài, nhưng vì đang ngồi giữa một đám người Alex mặt mày nghiêm túc nên cô chỉ biết che miệng chứ không dám cười lớn.
Mễ Hòa nhìn xung quanh, cảm nhận vô cùng sâu sắc thế nào là hạc trong bầy gà. Cô cao một mét bảy mét, ngồi giữa đám người Alex chỉ có nửa mét thật chẳng khác nào công chúa Bạc Tuyêt đi lạc vào xứ sở của người lùn cả. Thế là cô đành phải ngồi co ro lại, sợ đụng trúng người Alex bên cạnh.
Lúc Doro tự hào kể về hành trình giành giải thưởng của mình bằng tiếng Alex trên sân khấu, Mễ Hòa cảm thấy không có gì lạ khi tất cả các sách thuộc các lĩnh vực nghiên cứu khoa học mũi nhọn đều được viết bằng tiếng Alex, bởi vì những người Alex có độ tuổi trung bình hơn 200 này đã thực sự chiếm lĩnh tất cả các ngành khoa học mũi nhọn mất rồi, cái đầu hình bầu dục của họ thực sự không phải chỉ để trưng cho vui.
Trong số khán giả bên dưới cũng có không ít nhân loại, nhưng ai nấy đều sở hữu mái tóc hoa râm, nhìn bề ngoài hẳn ít nhất cũng là nhân vật lớn hay chuyên gia về một lĩnh vực nào đó nên sự hiện diện của một cô gái trẻ như Mễ Hoà thật sự rất nổi bật.
Khi Doro bước xuống với chiếc cúp nhỏ, nhiều người có quen biết với Doro cũng đứng dậy tiến về phía ông ấy. Mễ Hòa phát hiện ra rằng người Alex đó có để râu và hoa văn trên cái đầu bầu dục của ông ta còn nhiều hơn của Doro.
Người nọ nói bằng tiếng Alex: "Doro Frankenz Bidamika, ông có thể đi tới bước này quả thực khiến tôi khá ngạc nhiên đấy."
Dora đáp trả một cách không nể nang gì: "Chuyện khiến ông ngạc nhiên còn nhiều lắm, nhưng chuyện tôi có thể nhận được chiếc cúp này còn ông lại không thì chắc chắn không cần bất ngờ làm gì đâu, bởi từ bé đến bây giờ tôi vẫn luôn cảm thấy tôi giỏi hơn ông nhiều."
Người đàn ông có râu nói: "Chuyện từ hai trăm năm trước mà ông vẫn còn nhớ rõ thế."
Doro đắc ý bảo: "Nếu không thì sao tôi lại nhận được cúp còn ông thì không chứ?"
Câu này khiến cho người đàn ông có râu tức giận, Mễ Hòa chỉ sợ ông ta sẽ bật lại.
Nào ngờ ông ta lại chuyển sự giận dữ của mình sang người Mễ Hòa, nói: "Cho dù ông được giải thì như thế nào, chẳng qua là do may mắn gặp được quái vật máu đen đã bị đưa tới Trái Đất mà thôi, suy cho cùng ông vẫn chỉ là tên nhóc thích khóc của hai trăm năm trước, không có tiền đồ, chỉ biết chơi với nhân loại, rõ ràng người Alex như chúng ta là giống loài cao cấp hơn nhân loại!"
Sau đó, ông ta chỉ tay vào Mễ Hòa nói: "Hiện tại ông đã suy sụp đến độ này luôn rồi hả, còn dẫn theo một cô gái nhân loại bình thường nữa chứ, sao nào, cô ta là con riêng của ông với người phụ nữ nào à?"
Doro bị đụng tới vết sẹo hồi còn nhỏ thì tức giận đến mức run cả người, Mễ Hòa cũng chẳng thèm nhẫn nhịn nữa, lập tức đứng bật dậy, cao hơn người đàn ông có râu kia gấp mấy lần. Cô cúi đầu nhìn ông ta: "Giáo sư Doro là vị giáo sư đáng kính nhất, thân là một người Alex, ông ấy chưa bao giờ coi thường bất kỳ chủng loài nào, người Alex các người không phải suốt ngày nói ra câu "Bất kì chủng loài nào đều xứng đáng được tôn trọng” sao?"
Rồi cô nói tiếp: "Bởi vì không giành được giải mà ông lại quay qua trách giáo sư Doro, nếu vậy ông có dám nói hạng mục nghiên cứu của mình không hề liên quan đến nhân loại không? Kết quả nghiên cứu được không cần thực nghiệm trên nhân loại sao?"
"Với lại, đợi đến khi ông có thể đứng trên đài nhận giải thì mới có tư cách nói những lời châm chọc khiêu khích với giáo sư Doro nhé! Có điều tôi thấy với kiểu người lòng dạ hẹp hòi như ông thì khó xảy ra khả năng đó lắm!"
Khí thế lúc này của Mễ Hòa lập tức khiến cô như cao hai mét tám.
Mễ Hòa khoác tay lên vai Doro, sau đó cô hiên ngang đưa ông ấy ra khỏi đám người Alex này.