Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 160 - Chương 160.

Chương 160. - Chương 160. -

Freddy nói: "Bởi vì trẻ con có nghĩa là trách nhiệm, phải chịu trách nhiệm với đứa bé mới có thể đưa nó đến với thế giới này, mà không phải là sau khi sinh ra thì ném cho người máy bảo mẫu."

Mễ Hòa nghĩ đến khi Freddy ra chiến trường, người nhà của anh cũng không đến tiễn anh. Mặc dù Luke nói người nhà của anh đã tụ họp ở nhà một lần trước đó rồi nhưng cô cảm thấy lúc sắp lên chiến trường cha mẹ quan tâm thế nào cũng không đủ ấy chứ? Nhưng mà anh Freddy giỏi thật, chắc là người nhà của anh rất tin vào anh.

Thật ra thì tình thân ở năm thứ ba trăm lịch thiên văn đã phai nhạt hơn so với năm trăm năm trước nhiều. Nghĩ cũng phải, đứa bé không lớn lên trong bụng mình, không trải qua quá trình vui mừng và đau khổ khi mang thai, có lẽ sẽ không yêu đến vậy nhỉ?

Cô lại nghĩ tới sự quan tâm của Hannah và Trung tá Dương dành cho cô. Tuy rằng lúc đầu Hannah hơi lạnh nhạt với cô nhưng theo thời gian dần trôi thì thật sự đã khá hơn rồi. Bà ấy đã làm được tốt hơn phần lớn người định hướng trên thế giới này. Còn Trung tá Dương thì thật sự là quan tâm cô từ tận đáy lòng.

Mễ Hòa nghĩ tới sự cố gắng của cha trong quá trình trưởng thành của cô, nói: "Đúng vậy, trách nhiệm thật to lớn..."

Cả hai người trầm lặng vì chủ đề nặng nề của câu chuyện

Một lát sau, tâm trạng Mễ Hòa đã khá hơn một chút, cô bèn chuyển sang một đề tài khác vui vẻ hơn: "Anh Freddy, cảm giác sau khi trở thành anh hùng như thế nào?"

Freddy nói: "Trước đây rất yên tĩnh, bây giờ rất ồn ào."

Mễ Hòa nghĩ đến các đồng đội "giữ vững đội hình" trên thiết bị đầu cuối của anh Luke. Ban đầu những người này đều đã thống nhất để lại bình luận dưới bài đăng của anh Luke, bây giờ bọn họ còn xuất hiện dưới bài đăng của Freddy, đồng thời những người này còn để lại bình luận ở cả những bài đăng ít ỏi khi trước của anh Freddy.

Cách thức thường thấy là người thứ nhất nói "Đội trưởng! Uy vũ!" Để giữ vững đội hình, người thứ hai trả lời: "Đội trưởng! Thông minh!"

Tiếp theo là: "Đội trưởng! Lợi hại!"

"Đội trưởng! Đẹp trai!"

"Đội trưởng! Trượng nghĩa!"

...

...

Rồi người bình luận cuối cùng nói: "Đội trưởng! Ôi, tôi không còn từ nào để nói nữa rồi!"

Sau đó Freddy thực sự không chịu nổi nữa, anh trả lời một câu: "Mấy người, tập hợp."

Mễ Hòa thấy vậy vui vẻ cười ha hả, giống như có thể tưởng tượng được vẻ mặt bất đắc dĩ của anh Freddy.

Mễ Hòa nhìn hình ảnh ba chiều của anh Freddy đang ngồi ở bên cạnh mình, do chiều sâu ba nghìn mét có ảnh hưởng tới tín hiệu nên hình ảnh của anh hơi mờ, nhưng vẻ mặt của anh khi nhìn cô có phần ấm áp.

Cuộc gọi ngày hôm đó kết thúc rất nhanh, Mễ Hòa ổn định lại tâm trạng rồi quay về căn cứ. Cô thấy Doro đang bố trí phôi thai cuối cùng, dáng vẻ nghiêm túc của ông ấy khiến Mễ Hòa cũng cầu nguyện theo, phôi thai này nhất định phải thành công.

Thế nhưng thời gian sống sót của phôi thai cuối cùng còn ngắn hơn, thậm chí còn chưa hình thành phôi nữa.

Doro thở dài một hơi, lẩm bẩm: "Cuối cùng cũng nên tuyệt vọng rồi..."

Mễ Hòa không biết chuyện này có nghĩa là gì, nhưng dù cô sao vẫn cảm thấy đây không phải là chuyện tốt. Mấy ngày sau, khi đã rất muộn, thiết bị ba chiều của Doro bắn ra hình ảnh ba chiều của Hoàng tử điện hạ.

Khuôn mặt khôi ngô của Thái tử vẫn rất bình tĩnh. Mễ Hòa không biết anh ấy có biết tin tức những phôi thai này đều đã chết hay không, nhưng Thái tử nói: "Tôi đã thấy số liệu thí nghiệm cả rồi."

Doro nói: "Như cậu thấy đó."

Thái tử nói: "Vậy nên kết luận là..." Trên khuôn mặt bình tĩnh của anh ấy hiếm khi có chút do dự, vừa không dám tin, vừa giữ hy vọng trong lòng.

Doro lẳng lặng nói: "Đúng vậy, nhiễm sắc thể của cậu bị thiếu sót rất lớn, cậu không có năng lực tạo ra thế hệ sau."

"Nói cách khác, cậu sẽ không có con."

Mễ Hòa nghe được tin tức lớn này, trời ạ, sao Dodo không nói trước với cô chứ? Bây giờ cô không giấu được sự ngu ngốc trên mặt thì phải làm sao?

Thái tử trầm lặng, đôi chân thon dài của anh ấy vắt chéo lại, cả hai người đều không nói gì. Một lát sau, có lẽ Thái tử đã chấp nhận tin tức này, anh ấy mới nói: "Ông chắc chắn chứ?"

Doro: "Với trình độ khoa học kỹ thuật hiện nay, tôi không thể thay đổi kết quả này, ba năm qua, gần như tôi chỉ làm duy nhất chuyện này mà thôi, nhưng không có một phôi thai nào sống sót."

Thái tử nói: "Nhưng của Dit..."

Doro nói: "Chỉ có cậu."

Ông ấy nói: "Friedrich điện hạ, con mắt màu xanh lục của cậu đại diện cho gen không ổn định, hoàng tộc Otto sinh ra đã có tóc vàng mắt xanh lam. Hoàng tử Ditmar, hoàng đế bệ hạ đều là người có gen ổn định, ưu tú, vậy nên bọn họ tạo ra thế hệ sau rất dễ dàng."

"Thật đáng tiếc, cậu vừa sinh ra đã có gen bị thiếu sót."

Bình Luận (0)
Comment