Mễ Hòa nghe thấy là bạn học cùng lớp thì vô cùng vui mừng, cô cũng tự giới thiệu mình với Shizuko một chút, sau đó cô ta hỏi cô: “Cậu chưa xem sổ tay những điều cần biết khi nhập học sao?”
Mễ Hòa sững sờ, nghĩ nghĩ một lát, hình như quyển sổ đó được gửi chung với thông báo trúng tuyển. Nhưng lúc đó cô kích động quá, cũng không mở nó ra xem. Cô tra cứu trên thiết bị đầu cuối, quả nhiên có mục những điều cần biết khi nhập học, trong này còn viết một dòng là có thể tự mang theo nước…
Shizuko ở bên cạnh cười ha hả, rồi hẹn Mễ Hòa cùng nhau xuống lầu nhận thuốc dinh dưỡng cho cơm tối.
Vừa đi hai người vừa nói chuyện: “Lớp chúng ta chỉ có ba người bình thường, trong đó chỉ có hai chúng ta là con gái, các bạn học khác đều là người định hướng.”
Mễ Hòa nghĩ thầm sao Shizuko lại biết cô là người bình thường? Chẳng lẽ trên mặt cô có viết ba chữ “người bình thường” sao?
Lúc này Shizuko nói: “Người bình thường chúng ta nếu có thể thi đậu Đại học liên minh các hành tinh thì đều giống nhau, có điểm số rất thấp.”
Mễ Hòa: = =
Được rồi, quả thật là thành tích thi vào Đại học liên minh các hành tinh của cô thật sự không cao.
Tới lúc bọn họ xuống lầu xếp hàng đợi nhận thuốc dinh dưỡng, Mễ Hòa chỉ nhận một phần là đủ rồi, nhưng Shizuko lại nhận rất nhiều phần, cô ta cười ha hả nói với Mễ Hòa: “Chúng ta là người bình thường, nên giữ gìn mối quan hệ tốt với các bạn học cùng lớp, cũng nên thuận tay nhận dùm các bạn trong lớp luôn chứ nhỉ?”
Mễ Hòa cảm thấy nhận dùm thuốc dinh dưỡng cũng không phải vấn đề gì, nhưng trong lời nói của Shizuko có thêm hàm nghĩa khác, Mễ Hòa hỏi: “Cậu nói thế là có ý gì?”
Shizuko hơi mỉm cười, hỏi ngược lại cô: “Trước kia cậu tới trường đi học không?”
Mễ Hòa nói: “Tớ vẫn luôn theo học giáo viên giả lập ở trên Tinh Võng.”
Shizuko nói: “Lúc ở Mars tớ học cấp ba ở trường hỗn hợp, trong lớp có người định hướng và người bình thường. Sở dĩ tớ có thể thi đậu Đại học liên minh các hành tinh là vì tớ có quan hệ tốt với các bạn học người định hướng. Cho nên, người bình thường chúng ta nếu muốn sinh tồn thì phải biết giữ mối quan hệ tốt với người định hướng.”
Mễ Hòa nghe thế, trầm mặc một lát mới nói: “Đương nhiên bạn học cùng một lớp nên giữ gìn mối quan hệ tốt với nhau. Nhưng mỗi người đều có cách thức của chính mình, cách của cậu thích hợp với cậu, nhưng tớ lại chỉ thích làm bạn với những người có cùng chung chí hướng, cho dù đó là người định hướng hay người bình thường.”
Shizuko nhìn cô, chắc là cảm thấy cô có hơi ngu xuẩn, Mễ Hòa có thể cảm nhận được điều này từ trong ánh mắt cô ta. Shizuko nói: “Được rồi, tớ tôn trọng sự lựa chọn của cậu.” Sau đó cô ta nói thêm: “Nếu đã như thế, thuốc dinh dưỡng này tớ sẽ tự xách đi.”
Mễ Hòa nói: “Để tớ giúp cậu mang lên trên lầu.”
Shizuko cười cười nói: “Sau này cậu sẽ thay đổi suy nghĩ này.”
Mễ Hòa nói: “Vậy tới sau này lại tính, bây giờ tớ muốn sống đơn giản một chút.”
Shizuko lại nói: “Có cái gì không rõ thì có thể tới hỏi tớ.”
Mễ Hòa chân thành nói tiếng cảm ơn với Shizuko, sau đó giúp cô ta xách đống thuốc dinh dưỡng về phòng, rồi cô mới về phòng mình.
Lúc Mễ Hòa đóng cửa phòng lại thì thấy Shizuko gõ cửa phòng ngủ số 1 của Trác Lam. Cô còn nghe Trác Lam nói với Shizuko đem thuốc dinh dưỡng xuống cho các bạn trong lớp.
Mễ Hòa cảm thấy, từ khi cô vào Đại học liên minh các hành tinh – nơi thu nhận sinh viên của toàn Đế Quốc này, thì bản thân cô cũng quen được nhiều người hơn, gặp được nhiều việc hơn.
Cô nhớ lại những lời Shizuko nói lúc nãy, bỗng nhiên cảm thấy anh trai chị gái cô đúng là những anh chị tốt nhất thế giới! Sau đó, Mễ Hòa lập tức quyết định sẽ gọi video ba chiều cho từng người một.
Nhưng trước tiên cô sẽ gọi video ba chiều cho Trung tá Dương, báo tin cho ông ấy biết cô đã tới nơi an toàn. Sau khi hình ảnh ba chiều của Trung tá Dương bắn ra, Mễ Hòa thấy ông ấy ăn mặc chỉnh tề còn tưởng ông ấy muốn đi ra ngoài, ai ngờ ông ấy nói: “Cha vẫn luôn đợi Mật Đường gọi đấy.”
Mễ Hòa nghe ông ấy nói vậy, cô muốn khóc nhưng lại nhịn xuống, bắt đầu ríu rít nói cho Trung tá Dương nghe những hiểu biết của cô ở tinh cầu Alex. Khi nhắc tới phòng của mình ở đây, cô còn nói tới việc nước uống là một loại sâu đơn bào cỡ lớn, cô thậm chí còn lấy sâu nước một miệng ra cho Trung tá Dương xem.
Trung tá Dương nhìn thấy nó cũng cảm thấy rất thần kỳ, là một người đàn ông cẩu thả, ông ấy không cảm thấy cô con gái bảo bối của mình cầm ống hút hút nước từ con sâu có cái gì không đúng, ông ấy nói còn: “Nó có vị thế nào?”
Mễ Hòa nói: “Có hơi mặn.” Sau đó cô bày tỏ: “Đợi khi nào về nhà con sẽ lấy một ít về cho cha có thêm kiến thức.”
Trung tá Dương cười nói tốt. Ông ấy nhìn thấy mọi chuyện của Mễ Hòa đều thuận lợi thì cũng an tâm hơn.