Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 213 - Chương 213.

Chương 213. - Chương 213. -

Anitta ở bên cạnh nói: “Đây là lông chim bói cá, loại chim này vô cùng xảo quyệt, khó bắt lắm.”

Cô ấy lại cẩn thận nhìn hộp trang sức rồi nói: “Loại lông chim màu xanh ngọc lục bảo này cũng chỉ có trên lông đuôi của chim bói cá thôi, chim bói cá sống càng lâu thì màu lông càng đẹp. Với màu của chiếc hộp này, cần lông đuôi của vài con chim bói cá mười năm tuổi trở lên mới có thể tạo hình được.”

“Thông qua chiếc hộp này, tớ tán thành với cách cậu gọi người kia là anh hùng cơ giáp. Bởi vì ở tộc Soros của bọn tớ, cho dù là thợ săn lão luyện nhất cũng rất khó bắt được một con chim bói cá hơn mười năm tuổi.”

Anitta nói: “Cho dù là người từ nhỏ đến lớn từng bắt được vô số con chim bói cá như tớ cũng chỉ bắt được một con chưa đến mười tuổi, hơn nữa còn là vì lúc đó tớ đang ăn kẹo phát sáng mới có thể dụ nó tới.”

Mễ Hòa: “Kẹo phát sáng ư?”

Anitta nói: “Đúng vậy, cậu đưa cho tớ một túi kẹo, tớ muốn thu hút chim bói cá nên mới nhận lấy thôi, lẽ nào cậu cho rằng tớ thích ăn kẹo đấy à? Tớ trẻ con như vậy chắc?”

Mễ Hòa: = =

Thôi được rồi, cậu là người trẻ con như vậy mà.

Mấy ngày hôm nay, càng tiếp xúc nhiều với Anitta, cô càng phát hiện mình càng thân thiết với cô ấy, bây giờ đã không còn sợ cô ấy nữa, thi thoảng còn có thể cà khịa cô ấy. Thật ra Anitta rất tốt, rất bênh vực cho người của mình, hơn nữa cô ấy rất ham học hỏi, so với học sinh cá biệt như Mễ Hòa, sự chăm chỉ của Anitta thật sự khiến cô cảm thấy thua kém, vậy nên Mễ Hòa cũng càng ngày càng công nhận Anitta hơn.

Mễ Hòa đặt viên đá quý Papanilla mà Freddy tặng cho cô vào chiếc hộp làm bằng lông chim bói cá quý giá này, chiếc hộp lông chim bói cá xinh đẹp rất hợp với viên đá quý khiến cả căn phòng như phát sáng này, thật sự như đang thu thập sao trời lại một chỗ.

Mỗi lần Mễ Hòa mở cái hộp ra thưởng thức viên đá quý, chim Diệu Âm ở bên cạnh lập tức nhảy nhót, trông còn có vẻ hơi sốt ruột, đứng bên cạnh “Cúc cu, cúc cu”, hiển nhiên là nó cũng rất thích viên đá quý này. Mễ Hòa kéo nó đến bên cạnh mình, nhưng chim Diệu Âm lại như không nhìn thấy viên đá quý kia mà dùng khuôn mặt nhỏ nhắn dụi dụi vào hộp lông chim bói cá, rõ ràng là rất thích.

Dụi mặt xong, nó dùng cái cánh bị rụng lông mất một nửa che cái hộp lại, hiển nhiên là muốn chiếm làm của riêng. Mễ Hòa nhanh chóng lấy lại, đây là chiếc hộp mà anh Freddy tặng cho cô đấy.

Chim Diệu Âm thấy cái hộp bị cướp mất, đôi mắt to tròn tràn ngập cảm xúc không vui, Mễ Hòa nhanh chóng an ủi nó: “Đây là quà mà anh trai tao tặng cho tao, quý giá lắm, không thể cho mày chơi được.”

Chim Diệu Âm nghiêng đầu kêu “Cúc cu”, mặc dù nó không hiểu, nhưng nó vẫn thích cách Mễ Hòa kiên nhẫn đối xử với nó. Nó dụi cái mỏ nhỏ màu hồng vào tay Mễ Hòa, vui vẻ nhảy tưng tưng trên mặt đất, rồi nó bỗng hát một câu: “Là một người đàn ông đích thực thì không sợ đổ máu…”

Mễ Hòa: “…”

Chim Diệu Âm từng được Anitta nuôi dưỡng, nó không thể quên được bài hát hư hỏng mà Anitta từng dạy nó, mỗi khi vui sẽ hát vài câu, Mễ Hòa nghe thấy mà đầu đầy vạch đen, Anitta còn khen con chim này: “Hiểu chuyện quá!”

Buổi tối, Mễ Hòa gửi lời mời gọi ba chiều cho Freddy, cô bày tỏ sự yêu thích của mình đối với hộp trang sức này, rồi lại hỏi anh: “Có phải loài chim bói cá này khó bắt lắm đúng không?”

Freddy nhàn nhạt trả lời: “Cũng bình thường, không khó lắm.”

Mễ Hòa nghĩ tới những khó khăn mà Anitta đã nói, rồi lại nhìn thái độ thờ ơ của Freddy, thầm nghĩ anh Freddy thật sự rất giỏi.

Nhưng bọn họ đã lâu không gặp, Mễ Hòa có hơi nhớ anh, nhớ tới cảnh tượng bọn họ cùng nhau chơi đùa dưới chân núi trên bãi biển ở Trái Đất, còn cả mùi vị thơm ngon của món cua nướng trên bãi biển. Haiz, cô vừa nhớ anh Freddy vừa nhớ đồ ăn ngon, phải làm sao bây giờ?

Thế là cô thấp giọng gọi: “Anh Freddy.”

Freddy: “Ừ?” Cho dù chỉ là một từ đơn, giọng nói của anh cũng vô cùng dễ nghe.

Mễ Hòa nói: “Em nhớ anh.”

Freddy thoáng sửng sốt, khuôn mặt đầy dịu dàng.

“Ừm.”

Sau đó Mễ Hòa cảm thấy đầu mình được chạm nhẹ một cái, thông qua hình ảnh ba chiều của hai bên, Freddy đang nhẹ nhàng xoa đầu Mễ Hòa.

Bình Luận (0)
Comment