Mễ Hoà vừa nghe vậy, đây là đãi ngộ cho em gái ruột đấy, chính là không giống nhau! Nhắc tới em gái ruột, cô lại nghĩ tới đàn chị kia. Sau ngày đó cô cũng chưa gặp được đàn chị kia, nghe nói đàn chị đã ký hợp đồng với một công ty thiết kế cơ giáp rất tuyệt nên không tới câu lạc bộ hoạt động nữa.
Sau đó Mễ Hoà còn nhìn thấy vào một buổi tối nọ, đàn chị kia tới xem Freddy sau khi hoạt động câu lạc bộ kết thúc. Lúc ấy đàn chị nói với anh một câu: “Cảm ơn, em biết là anh.” Rồi xoay người lập tức rời đi.
Mễ Hoà cảm thấy, khả năng câu cảm ơn này chính là muốn nói với anh rằng “Cảm ơn anh không thích em đã trực tiếp nói cho em biết” chăng?
Tuy rằng suy đoán một chút, nhưng mà cô cũng không nghĩ tiếp tục hỏi anh Freddy về ý nghĩa của câu cảm ơn này, bởi vì đàn chị đã biến mất ở trong sinh hoạt của họ rồi.
Buổi tối, sau khi hoạt động của câu lạc bộ kết thúc, Mễ Hoà đều tới nhà Freddy, hoặc là học tập hoặc là tiến hành huấn luyện thao tác cơ giáp trong không gian thực tế ảo.
Lúc học tập, cô bảo Freddy ngồi ở bên cạnh mình, cô làm đề toán, anh đọc sách. Mễ Hoà làm một tờ đề xong rồi ngẩng đầu trộm ngắm anh. Kết quả Freddy nhìn lướt qua đề cô vừa làm, ngón tay thon dài lập tức chỉ vào vài câu hỏi: “Mấy câu này sai rồi.”
Mễ Hoà: “Anh mới chỉ nhìn thoáng qua thôi mà, sao lại biết sai được?”
Freddy cười thản nhiên, lộ ra sự bình tĩnh tự tin chỉ của riêng học sinh giỏi: “Nhìn một cái như vậy là đủ rồi.”
Sự thật chứng minh, sức chiến đấu của học sinh đúng là không giống mình mà…
Mễ Hoà đành dựa vào bàn tiếp tục làm đề toán.
Có đôi khi Freddy dạy lớp thao tác trong thực tế ảo cho cô, hai người bọn họ cùng nhau tiến vào phạm vi thực tế ảo, lựa chọn học tập chức năng phụ trợ. Sau đó khi Mễ Hoà ấn cái nút trên bàn điều khiển ở thực tế ảo là có thể cảm nhận được Freddy bao lấy cô từ phía sau, đặt tay lên tay cô, nói cho cô biết trong một sống tình huống đơn giản thì nên thao tác như thế nào.
Cảm giác bị bao lấy này không chỉ là bị hình ảnh của anh bao phủ trong thực tế ảo, mà ngoài thực tế cũng là anh đứng ở phía sau cô, bao cả người cô lại, sau đó hai người cùng nhau nhìn hình ảnh thực tế ảo thống nhất ở trước mắt.
Hình ảnh thực tế ảo của anh bao lấy hình ảnh thực tế ảo của cô, ở trong hiện thực cũng là anh bao lấy cô, không giống với loại thông tin thực tế ảo có khoảng cách bình thường.
Mễ Hoà cảm thấy tư thế này hơi quái quái, nhưng mà Freddy nói với cô: “Em chuyên tâm một chút, học kỳ sau đã phải thi đấu, em học sớm một chút có lẽ thành tích còn có thể tốt lên, điểm học tập cũng có thể nhiều một chút.”
Mễ Hoà lập tức “ồ” một tiếng, bắt đầu nghiêm túc học tập.
Sau đó, vậy mà cô lại dần quen với lồng ngực dày rộng, tiếng tim đập bình tĩnh, khuỷu tay có lực của anh Freddy…
Có một lần, học tập quá mệt mỏi nên Mễ Hoà ngủ luôn, buổi tối ngày đó cứ thế ngủ trong nhà của Freddy.
Cô không biết khi nào thì mình được Freddy ôm lên trên giường, nhưng lúc tỉnh lại, cô thấy khuôn mặt của anh Freddy vùi trong cổ cô, hơi thở của anh phà lên xương quai xanh của cô, vừa nóng vừa ngứa.
Hơn nữa, anh còn ôm lấy cô, vòng cô ở trong lồng ngực mình…
Mặt Mễ Hoà đã đỏ ửng lên, nhẹ nhàng đẩy anh một chút, Freddy lập tức tỉnh. Anh dùng đôi mắt mông lung do buồn ngủ nhìn Mễ Hoà, âm thanh gợi cảm vang lên: “Chào buổi sáng…” Mễ Hoà nghe được, cảm thấy tim đập nhanh hơn một nhịp rồi. Ui da, anh trai có mị lực quá rồi, phải chống lại như thế nào đây?
Chờ chăn từ từ trượt xuống từ trên người anh, Mễ Hoà mới phát hiện áo của anh đang mở banh ra, ngực lộ ra bên ngoài, rắn chắc có lực, đường cong cơ bắp rõ ràng, từng lớp nở nang…
Mễ Hoà bụm mặt: “Anh Freddy mau cài cúc áo lại đi!” Freddy mới thong thả ung dung cài lại nút áo, sau đó dùng bàn tay to phủ lên đầu cô, nói một câu lừa mình dối người: “Cô gái nhỏ, nghĩ quá nhiều rồi.”
Mễ Hoà lập tức hừ hừ hai tiếng, nói: “Từ sau khi anh Freddy thay thận của quái vật máu đen xong, cả người đều thay đổi. Khi còn nhỏ anh trầm mặc ít lời mà, ngượng ngùng thẹn thùng lắm!”
Sau đó Mễ Hoà hét lên một tiếng, cả người từng chút bị Freddy áp lên trên giường. Tay cô bị anh đè ở hai bên thân thể, mặt anh gần sát mặt cô, thân hình nặng nề ngăn chặn cô lại, cảm giác áp bách mười phần.
Bọn họ gần như vậy.
Thế cho nên bộ ngực khôi phục đến cup C rồi không tiếp tục nhỏ đi của Mễ Hoà đã chạm lên lồng ngực trần trụi của anh. Đầy đặn như vậy, hình dạng xinh đẹp, anh thậm chí còn có thể cảm nhận được hạt châu đang hơi vươn ra của cô thông qua một lớp quần áo mỏng manh…
Anh bỗng nhiên đứng dậy từ trên người Mễ Hoà, sau đó đưa lưng về phía Mễ Hoà, đi về phía phòng tắm bằng tốc độ cực nhanh làm Mễ Hoà phải nhìn theo, hỏi một câu: “Anh làm sao vậy?”
Freddy đáp: “Không đùa em nữa, chốc lát anh còn có tiết, vội vàng.”
Mễ Hoà nhìn đồng hồ, phát hiện cô cũng có tiết, lập tức nhanh chóng thu dọn đồ đạc, hoả tốc chạy ra từ trong nhà Freddy.
Không biết vì sao, cô cứ cảm thấy vào giờ khắc này, cô đặc biệt muốn thoát khỏi nơi đó vậy.
Cứ luôn cảm thấy, nếu không chạy ra sẽ có thứ gì đó lộ ra.
Sau đó chắc chắn không thể trở lại như trước được nữa.