Dương Âm nghe xong, rũ mí mắt xuống, che giấu vẻ mất mát của mình, đáp một tiếng: “Ừ, cậu nói đúng.”
Anitta nói: “Tớ còn bắt cậu phải coi tớ là bạn tốt nữa kìa. Tớ còn nhớ rõ khi tớ ở phòng ngủ của giống đực đã uống chất gây ảo giác vào ban đêm cùng với cậu, chúng ta rất vui vẻ. Cho nên, tớ cảm thấy cho dù loại chuyện này xảy ra ở trên người chúng ta đi chăng nữa thì cũng giống như hai tên giống đực nhàm chán khi không có giống cái sẽ dùng tay giúp nhau một chút mà thôi.”
Dương Âm cười cười: “Ừm, tớ vẫn luôn bắt cậu coi tớ là bạn mà.”
Anitta lại vỗ vỗ đầu của cậu ấy, càng cảm thấy cậu ấy giống với một con thú nhỏ. Cậu ấy có làn da trắng nõn, khi sờ lên cảm thấy trơn trơn mềm mềm, khiến Anitta không nhịn được lại ôm cậu ấy hôn vài cái, nói: “Nhưng mà nếu như cậu lại uống sai thuốc tráng dương thì vẫn có thể tìm tớ.”
Dương Âm gật gật đầu, Anitta đắp lại chăn cho cậu ấy, để cậu ấy yên tĩnh nghỉ ngơi một chút, vừa rồi có hơi mệt. Nhưng mà câu nói này lại khiến Dương Âm cứ cảm thấy quái quái sao sao, không phải nên là đàn ông nói với phụ nữ mấy câu kiểu như này sao? Nhưng mà cậu ấy suy nghĩ một chút, nếu như trường hợp ấy đặt trên người Anitta thì hình như cũng không có gì không đúng cả.
Anitta xoa xoa đầu Dương Âm, nói với cậu ấy: “Cậu không giống với cậu tưởng tượng đâu. Cậu rất dịu dàng, cho dù tớ thích cảm giác đánh bại người mạnh thì tớ vẫn thích ở bên người thân dịu dàng. Tiếng hát của cậu cũng rất êm tai, lần đầu tiên khi tớ nghe thấy, thậm chí còn cảm thấy đã đặt mình vào trong truyền thuyết ở thiên đàng vậy. Mà cậu biết đó, ở Soros chúng tớ không có thiên đàng.”
Cô ấy đứng thẳng thân mình, nói với Dương Âm: “Tớ vẫn luôn muốn nói với cậu một câu, cảm ơn cậu.”
Dương Âm nghe xong, ừ một tiếng, khoé môi lộ ra nụ cười tươi, lúc này đây mới thật sự ngủ.
Chờ Anitta đi ra ngoài, Đào Tử nhìn cô ấy một cái, sau đó lấy cái mũi ngửi ngửi, trên mặt lộ ra vẻ tươi tắn, nghiền ngẫm nhìn Anitta. Anitta mấp máy môi, tặng cho cậu ấy hai chữ: “Câm miệng!” Đào Tử lại yên lặng cười ha ha.
Đào Tử còn xoay hai vòng trên mặt đất, khiến cho nếp nhăn xoay vòng vòng bay lên cao, trông bộ dạng rất vui vẻ, mọi người đã tập mãi thành thói quen với việc người Deutch không có việc gì sẽ khiêu vũ rồi.
Anitta đi đến bên cạnh Luke đang điều khiển phi thuyền, phát hiện không có bất cứ vấn đề gì. Luke lẩm bẩm: “Nhưng mà phi thuyền này của cô quá rách nát rồi, gậy điều khiển không chuẩn, may mắn còn có bản đồ sao có thể hướng dẫn, nếu không chúng ta đã lạc đường ở biển sao rồi.”
Nhưng Luke vẫn phải móc mỉa: “Nhưng mà bản đồ sao đi đến Mars của cô đã từ mấy năm trước rồi à? Sao những địa phương đã đi qua đều là địa phương hẻo lánh như vậy, trước kia tôi cũng chưa đi, cô chắc chắn cái bản đồ sao này có đúng không đấy?”
Anitta sống chết không chịu thừa nhận bản đồ sao này là cô ấy mua từ bãi rác sau đó trang bị cho phi thuyền của mình, đã là vật của vài thập niên trước rồi, còn nói: “Không thành vấn đề.”
Kết quả sau câu nói không thành vấn đề này của cô ấy, vào ban đêm, khi phi thuyền của bọn họ đi ngang qua một hành tinh nhỏ, bỗng nhiên có hai chiếc phi thuyền bay ra từ phía sau hành tinh nhỏ. Chiếc phi thuyền bay ở phía trước thoạt nhìn là bị công kích, sau đó chiếc phi thuyền bay ở phía sau đuổi theo chiếc ở phía trước.
Anh Luke và Anitta phóng to hình ảnh lên, phát hiện chiếc phi thuyền ở phía sau vậy mà lại là phi thuyền của hải tặc tinh vực!
Lúc này bọn họ bỗng nhiên nhận được tín hiệu cứu viện, trên màn hình của phi thuyền bọn họ lập tức hiện ra hình ảnh của mấy người dân chạy nạn đang vô cùng nôn nóng, trong đó còn có hai người phụ nữ trông rất tiều tuỵ. Bọn họ vừa thấy Anitta và Luke đã lập tức cầu cứu hai người: “Xin các người cứu chúng tôi, phi thuyền của chúng tôi đã không trụ được nữa, xin hãy cho chúng tôi bước lên phi thuyền của các người đi!”
Âm thanh của bọn họ rất lớn, hai người Đào Tử và Mễ Hoà đang nằm ngủ ở trên ghế dài trong khoang điều khiển lập tức bừng tỉnh. Đào Tử nhìn thấy bọn họ đáng thương như vậy, nói: “Nhanh chóng cho bọn họ đi lên đi, chúng ta chạy trốn nhanh hơn một chút thôi! Kia chính là hải tặc tinh vực đó!
Mễ Hoà cũng cảm thấy có hơi doạ người. Mấy năm nay Đế Quốc chiến đấu với quái vật máu đen cho nên lực lượng hải tặc tinh vực đã nhiều lên ở những tinh cầu xa xôi, cũng không còn thái bình giống như mấy năm trước.
Anh Luke nghe xong lý do dùng để thuyết phục của nhóm người này, nheo nheo mắt. Anitta cũng không nói chuyện, sau đó hai người cùng liếc nhìn nhau một cái, anh Luke nói: “Hiện tại toàn phi thuyền đều nghe tôi chỉ huy, Anitta làm thuyền phó. Mễ Hoà và Đào Tử, còn có Dương Âm nữa, nhanh chóng tìm một chỗ trốn đi, trong chốc lát mặc kệ xảy ra chuyện gì cũng đừng ra ngoài.”
“Hiện tại chúng ta sẽ tiếp nhận một vài người tị nạn, sau đó dùng toàn lực thoát khỏi sự truy đuổi của hải tặc tinh vực.”