Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 316 - Chương 316.

Chương 316. - Chương 316. -

Nhưng mà hải tặc tinh vực cũng không cho bọn họ có thời gian thả lỏng. Chưa đến hai phút sau, cửa phòng của bọn họ đã bị phá, một đám hải tặc lỗ mang vọt vào trong, bọn họ bắt mấy người Mễ Hoà đi.

Mà việc đầu tiên những người này làm sau khi tiến vào chính là đập hỏng thiết bị đầu cuối đang đeo trên tay bọn họ, phá huỷ cả chức năng liên lạc và định vị. Nếu như không có thiết bị đầu cuối, cho dù bọn họ bị bán đi chăng nữa thì cũng rất khó bị tìm thấy.

Một gã đàn ông râu ria xồm xoàm nhéo khuôn mặt của Mễ Hoà, nói: “Ồ, chỗ này có một con bé xinh phết đấy.”

Mà ở Mars, Freddy sau khi thấy hình ảnh Mễ Hoà mất đi đã lập tức liên lạc với đội hộ vệ Đế Quốc, gửi định vị từ thiết bị đầu cuối của Mễ Hoà vừa rồi qua cho bọn họ: “Lập tức phái cảnh sát hình sự tinh vực ở gần đó ngăn chặn những hải tặc tinh vực này, cần phải bảo đảm tính mạng của những người trên phi thuyền.”

Tuy rằng hạ mệnh lệnh với cấp dưới như vậy, Freddy vẫn không thể ngồi yên được.

Mà đối diện với Freddy chính là một người đàn ông có mái tóc quăn màu vàng kim và đôi mắt xanh thẳm. Trên người anh ta mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng và quần tây màu đen, nhưng áo sơ mi bị anh ta cởi ra vài nút ở bên trên, lộ ra một mảng nhỏ da thịt. Cho dù làm như vậy thoạt nhìn hơi giống đang cố gắng nghiêm chỉnh, nhưng toàn thân anh ta từ trên xuống dưới đều tản ra một loại hơi thở lười biếng và phong lưu.

Nếu là phụ nữ đã từng mua số liệu ở trong thực tế ảo thì tuyệt đối sẽ không quên anh ta, Nhị vương tử của Đế Quốc, Thái tử điện hạ đương nhiệm, Hoàng tử Ditmar.

Anh ta nhìn bộ dạng Freddy hiện tại, nói: “Anh trai thân ái của em, là chuyện gì khiến anh đứng ngồi không yên như vậy? Em đã quen biết anh hơn hai mươi năm, ngay cả trong nghi thức anh nhậm chức Thái tử, anh cũng không thất thố giống như vậy.”

Freddy không đáp lại anh ta, Ditmar lại cười một cách nghiền ngẫm.

Anh ta lười biết nói: “Ồ, để em đoán xem, anh luôn luôn bình tĩnh như vậy… chuyện quân đội và chuyện triều chính đều chưa từng khiến anh khẩn trương như vậy, thế thì cũng chỉ còn phụ nữ thôi nhỉ? Xét theo tính cách của anh thì cũng sẽ không coi trọng tên đàn ông nào đâu, nếu không anh đã sớm tóm lấy người của gia tộc Collins ở bên cạnh anh rồi.”

Freddy bị anh ta chọc giận: “Câm miệng.”

Ditmar xua xua tay: “Được, em câm miệng.” Anh ta lại tiếp tục cười tủm tỉm nhìn Freddy.

Một lát sau, anh ta lại không nhịn được nói tiếp: “Anh trai, mấy năm nay anh đã đi đâu vậy?”

Freddy đáp: “Tuỳ tiện đi một chút, tham quan.”

Ditmar lại bỗng nhiên lẳng lặng nói: “Chuyện của anh, thật sự không có bất cứ phương pháp nào có thể cứu lại một chút thôi sao? Anh thật sự chỉ có mấy năm tuổi thọ thôi ư?” Trên mặt anh ta lại có một ít dáng vẻ đứng đắn.

Nhưng mà lúc này Freddy không có tâm tư thảo luận chuyện này cùng với Ditmar, tâm tư của anh đều đặt ở trên người Mễ Hoà vừa bị cắt đứt thông tin. Anh nói: “Chuẩn bị cho tàu Sư Tử Vàng của ta rời cảng, ta muốn lập tức bước lên tàu.”

Anh lập tức phân phó vài câu, sau đó không chần chờ nữa mà đi ra ngoài. Ditmar đứng dậy đi theo anh ra cửa, nói: “Anh trai, em hy vọng anh còn có thể trở lại Mars, dẫn theo người yêu bé bỏng của anh nữa.”

Freddy xoay người nhìn anh ta một cái, “ừm” một tiếng.

Cho dù biết Luke cũng đang ở bên cạnh Mễ Hoà, nhưng mà Freddy vẫn cực kỳ lo lắng. Sau khi anh đi lên phi thuyền đã lập tức ra lệnh cho thuyền trưởng dùng tốc độ nhanh nhất đuổi đến tinh vực có nhóm Mễ Hoà, nhưng khoảng cách mười mấy vạn năm ánh sáng cũng không phải đi một chút là có thể lập tức tới được.

Nhưng mà Freddy lại cảm thấy trong sinh mệnh của anh chưa từng có thời khắc nào hy vọng thời gian trôi nhanh qua như vậy, để anh có thể tới bên cạnh Mễ Hoà.

Anh cảm thấy, mình rời khỏi cô chính là một sai lầm. Ở ngay lúc này, anh hẳn nên ở bên cạnh cô mới đúng, hẳn là nên che chở cô, không để cho cô chịu bất kỳ thương tổn nào mới phải.

Anh hẳn nên kéo cô vào trong lồng ngực của mình, hôn lên vầng trán của cô, để cho cô có thể an tâm.

Anh hẳn nên nói hết tất cả với cô mới phải.

Bé rùa đen của anh, thật xin lỗi em, không phải anh không muốn ở bên cạnh em, anh muốn vĩnh viễn ở bên cạnh em hơn bất cứ kẻ nào trên thế giới này.

Anh muốn chạm vào da thịt mềm mại của em, hôn lên đôi môi như hoa hồng của em, muốn vĩnh viễn cất chứa nụ cười của em ở trong lồng ngực mình.

Sai lầm lớn nhất của anh chính là không nhịn được đã đến gần em, ở thời khắc anh sắp chết, thật xin lỗi em.

Bình Luận (0)
Comment