Freddy nói: "Có lẽ dưới gương mặt giả kia mới là mới là tính cách thật của cậu ấy. Người làm bạn với bọn em mới là một Dương Âm thật sự, còn ngôi sao lớn kia chỉ là một tính cách do cậu ấy ngụy trang ra mà thôi."
Mễ Hòa nghĩ một hồi rồi gật đầu, nói: "Dương Âm tốt lắm, dù cậu ấy không phải là ngôi sao lớn thì em cũng rất thích cậu ấy."
Cô lại nhỏ giọng kể cho anh nghe “tin nóng” về Dương Âm và Anitta, đó là chuyện xảy ra vào buổi sáng trước khi bọn hải tặc đến. Khi nhắc tới những dấu hôn trên người Dương Âm, cô nói: "Lúc đó em đờ người luôn á, làn da của Dương Âm láng mịn lắm, cho nên những dấu vết màu đỏ đó lộ ra rất rõ, đó là lần đầu tiên em cảm thấy nếu con trai mà như thế thì cũng… ừm, khá xinh đẹp..."
Nhưng mà Freddy lại im lặng, anh dùng bàn tay to che mắt của Mễ Hòa: "Càng nói càng hưng phấn, em mau ngủ đi."
Mễ Hòa nhìn anh, cô chớp mắt, nhỏ giọng nói: "Anh có thể ôm em ngủ như cái đêm xuất hiện bão cát không… Thật ra em có hơi sợ…"
Khụ, cái này chỉ là cái cớ thôi, chủ yếu là cô muốn được ngủ trong lồng ngực của anh Freddy, sau nỗi kinh hoàng vào ban sáng, hiện giờ cô muốn được nằm trong vòng tay ấm áp của anh.
Thấy vẻ chờ mong trong đôi mắt của cô, Freddy hoàn toàn không thể từ chối, anh tự nhắc nhở mình là chỉ ôm một chút thôi mà, thỏa mãn cô một tí cũng có sao đâu.
Sau đó, anh nhẹ nhàng ôm Mễ Hòa vào trong lồng ngực của mình, động tác cẩn thận như thể đang ôm bảo vật quý giá nhất vậy.
Nếu có thể, anh muốn thời gian dừng lại ở giây phút này, để khung cảnh này được kéo dài vĩnh viễn.
Như thế thì anh cũng không cần phải chết quá sớm, mà cô cũng sẽ không bị tổn thương.
*
Ngày hôm sau lúc tỉnh dậy, mọi người lại tụ tập ở khoang điều khiển và ăn thuốc dinh dưỡng được trữ sẵn trên phi thuyền.
Sau khi ngủ một đêm, mọi người cũng bình tĩnh trở lại, thậm chí còn có tâm trạng nhớ lại chuyện hôm qua, Mễ Hòa nói: "Thời điểm tớ sợ nhất trong ngày hôm qua là lúc chúng ta trốn trong phòng, bên ngoài là tiếng đánh nhau của Anitta và anh Luke, lại còn có hải tặc không ngừng phá cửa nữa. Cảm giác tai nạn sắp ập lên đầu này thật sự rất đáng sợ."
Đào Tử nói: "Tớ thì sợ nhất lúc họ muốn làm chuyện bậy bạ với cậu và Dương Âm."
Nghe cậu ấy nói như thế, mọi người đều nhớ tới câu “mấy người đừng làm gì bọn họ, nhà tôi giàu lắm, tôi có thể bỏ tiền ra chuộc bọn họ” của Đào Tử.
Mễ Hòa không kìm được đứng dậy ôm chầm lấy Đào Tử, Dương Âm cũng đứng dậy ôm cậu ấy, thấy mọi người ôm nhau như thế, Anitta ghét bỏ nói: "Làm gì mùi mẫn ghê thế."
Mễ Hòa nói với cô ấy: "Cậu có phải là thành viên của “nhóm nhỏ lười biếng đa giống loài” không vậy hả? Mau lại đây ôm mọi người đi chứ!"
Anitta đứng dậy, giả vờ miễn cưỡng đồng ý: "Một người mạnh mẽ như tớ thì sao mà sợ được..." Tuy ngoài miệng nói như vậy nhưng cô ấy vẫn bước tới ôm mọi người vào trong lòng mình.
Sau đó cô ấy lại nói: "Không ngờ lại khiến các cậu cảm thấy sợ hãi như thế..." Tuy Anitta chưa nói hết câu nhưng Mễ Hòa cảm thấy có lẽ cô ấy đang muốn nói lời xin lỗi với mọi người.
Mễ Hòa lập tức cười hì hì nói với Đào Tử: "Ái chà, nếu cậu giàu như thế thì sau khi về trường học xong cậu phải mời chúng tớ ăn một bữa ngon đấy nhé."
Dương Âm cũng hùa theo, nhưng khi cậu ấy vừa nói chuyện thì ánh mắt của mọi người đều đổ dồn lên người cậu ấy, tỏ vẻ tò mò với thiết bị “biến thân” của Dương Âm.
Dương Âm nói: "Loại khuyên tai này có thể ảnh hưởng tới thị giác làm các cậu nhìn sai sự thật thôi, chứ khuôn mặt của tớ không hề thay đổi."
Mễ Hòa nói: "Sao một ngôi sao ca nhạc lớn như cậu lại tới trường đi học vậy?"
Dương Âm nói: "Ca hát chỉ là sở thích của tớ thôi, tớ vẫn muốn học tập hơn, với lại nhờ tới đây nên tớ mới quen được với mọi người mà."
Đào Tử nói: "Tớ cảm thấy chuyện mình có quen với ngôi sao ca nhạc lớn của vũ trụ cứ như là mơ vậy, không ấy cậu lại gỡ khuyên tai xuống cho chúng tớ nhìn thêm lần nữa được không?" Mễ Hòa đồng ý hai tay hai chân với đề nghị này.
Thế là Dương Âm lại biến về diện mạo thật cho hai người họ nhìn no mắt, Dương Âm với mái tóc dài màu trắng bạc và đôi mắt xanh lam thật sự rất đẹp, không hổ là thiên thần của Ngân Hà, sự xuất hiện của cậu ấy làm cả khoang điều khiển như sáng hơn không ít.
Đào Tử còn sờ tay của Dương Âm, sau đó cảm động nói: "Trời ơi, tớ được sờ tay của ngôi sao ca nhạc lớn của vũ trụ nè!"
Anitta không nhịn được nói: "Trước kia cậu cũng hẹn cậu ấy đi WC chung hoài mà, quên rồi hả?"
Đào Tử giận quá không thèm đoái hoài gì tới Anitta nữa.
Mễ Hòa hỏi: "Các giáo viên có biết chuyện cậu tới trường đi học như thế này không?"
Dương Âm nói: "Các giáo viên đều biết, chiếc khuyên tai này chỉ có thể thay đổi diện mạo chứ không thể thay đổi gen được."
Mễ Hòa tỉnh ngộ, hèn gì Dương Âm có thành tích môn sinh vật cao nhất trong đám bọn họ, thì ra là do Doro đã biết từ lâu rồi, cho nên ông ấy mới dành sự ưu ái cho ngôi sao ca nhạc mà mình thích nhất! Bác Doro này thiệt tình, thế mà lại không chịu nói cho cô biết!