Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 343 - Chương 343.

Chương 343. - Chương 343. -

Hoàng tử hỏi: "Sao lại thấy khổ sở?”

Mễ Hoà đáp: “Em không biết em còn phải nỗ lực bao lâu nữa thì anh ấy mới có thể thích em giống như em thích anh ấy đây. Em cũng không biết em có thể kiên trì được bao lâu nữa.”

Hoàng tử bỗng nhiên trầm mặc, sau đó thay đổi chủ đề: “Lúc này hẳn là anh nên ôm em một chút.”

Mễ Hoà gật gật đầu, nói: “Hoàng tử điện hạ thật sự là một người vô cùng dịu dàng.” Hoàng tử lại ôm lấy Mễ Hoà một lần nữa.

Sau đó Mễ Hoà rời khỏi thực tế ảo.

Cô nhìn người máy đứng ở mép giường, hạ lệnh cho nó ngủ say, rồi cô chậm rãi đi ra khỏi nhà trên cây.

Từ nhà trên cây đi ra ngoài sẽ gặp một cành cây vươn ra thật lớn, Mễ Hoà đi chân trần chậm rãi ra ngoài, sau đó ngồi ở một chỗ trông rắn chắc nhất, nhìn ánh lửa cách đó không xa và sao sáng trên bầu trời.

Mùi hương ngọt ngào của lá cây thuốc lá nồng đậm hơn trong không khí, tiếng cười và âm thanh múa hát của thiếu nam thiếu nữ cũng mơ hồ truyền đến, thậm chí còn có tiếng những người đang ôm lấy nhau tìm vui vẻ. Tất cả tạo thành một đêm hoang dã của lễ sấy thuốc lá phóng khoáng.

Cô nhớ lại cuộc nói chuyện với hình chiếu ba chiều của Hoàng tử vừa nãy, thở dài một tiếng.

Sau đó một âm thanh trầm thấp dễ nghe vang lên trên đầu cô: “Sao lại thở dài rồi?”

Mễ Hoà vừa ngẩng đầu lên, gọi: “Anh Freddy.”

Freddy cũng ngồi bên cạnh này: “Em không ngủ được à?”

Mễ Hoà gật gật đầu, Freddy hỏi tiếp: “Bởi vì người máy kia à?

Mễ Hoà đáp: “Không phải ạ.” Cô lại giải thích thêm một câu: “Em không dùng được người máy kia, em chỉ là rất tò mò với nó thôi.”

Freddy cũng không nói gì nữa, hai người bọn họ ở bên nhau, cùng ngắm nhìn cảnh sắc nơi xa và bầu trời lộng lẫy đầy sao.

Mễ Hoà nói: “Em thường ngồi ngắm sao cùng với anh nhỉ.”

Freddy hỏi: “Em không thích ngồi ngắm sao với anh à?”

Mễ Hoà đáp: “Thích chứ…”

Lúc này có một ngôi sao băng xẹt ngang qua bầu trời, Mễ Hoà nhanh chóng nói: “Mau lên, anh Freddy, mau cầu nguyện đi.” Nói xong, cô nhắm hai mắt lại cầu nguyện.

Khi cô mở mắt ra, phát hiện Freddy đang nhìn cô, ánh mắt anh thâm trầm.

Mễ Hoà hỏi: “Anh cầu nguyện chưa?”

Freddy đáp: “Chỉ là chuyện vô dụng thôi, anh chưa bao giờ thích làm nó.”

Mễ Hoà nói: “Nhưng mà em đã cầu nguyện.”

Anh hỏi: “Là gì vậy?”

Mễ Hoà đáp: “Em muốn anh sẽ luôn vui vẻ.” Cô lại nói tiếp: "Chúc anh sinh nhật vui vẻ lần nữa nhé, anh Freddy.”

Freddy xoa xoa đầu cô, nói: “Anh đã nhận được quà của em rồi.”

Mễ Hoà hỏi: “Quà gì vậy?” Khiêu vũ không tính mà.

Freddy đáp: “Tâm ý của em, anh nhận được rồi.”

Tâm ý chân thành như vậy mà.

Mễ Hoà trầm mặc trong chốc lát, Freddy cũng không nói gì.

Mễ Hoà bỗng nhiên hỏi: “Tâm ý của em, anh thật sự đã nhận được rồi à?”

“Ừm.”

Mễ Hoà hỏi tiếp: “Vậy anh… có phải anh không thích em đến như vậy đúng không?”

Rốt cuộc cô vẫn hỏi ra rồi. Rõ ràng cô không tính hỏi, nhưng mà trong buổi đêm như thế này, cô vẫn không nhịn xuống được. Đây rõ ràng là một đáp án đã chắc chắn, nếu anh thích cô đến như vậy, vì sao còn từ chối cô chứ?

Nghe thấy câu hỏi của Mễ Hoà, anh muốn lừa cô, muốn cô đừng đặt nhiều tình cảm vào anh như vậy. Nhưng rồi anh lại chợt nhớ đến khung cảnh ban nãy trong thực tế ảo, Mễ Hoà lúc đó đã nghiêm túc nói rằng cô sẽ nỗ lực hết mình để anh thích cô.

Đối mặt với Mễ Hoà nghiêm túc như thế, anh cảm thấy nếu anh lừa cô là tạo thành tổn thương cho cô. Anh nhẹ giọng nói với cô: “Không phải, anh rất thích em, rất thích.”

Mễ Hoà nghe vậy thì vô cùng bất ngờ, kinh hỉ ngẩng đầu lên nhìn anh, đôi mắt sáng lấp lánh đầy sự chờ mong, hỏi: “Anh thích em nhiều như nào?”

Freddy nhìn đôi mắt lấp lánh của cô, một tay kéo cô vào trong lồng ngực mình, đáp: “So với tình cảm em dành cho anh thì nhiều hơn một chút, cũng lâu hơn một chút.”

Mễ Hoà không dám tin, hỏi: “Có phải anh đang lừa em không?”

Freddy nói: “Không có.”

Mễ Hoà hỏi tiếp: “Vì sao trước đó anh còn nói xin lỗi em chứ?”

Freddy đáp: “Bởi vì có một số lời anh vốn không muốn nói cho em biết.”

Mễ Hoà hỏi: “Lời gì cơ?”

Freddy nói: “Đại khái anh chỉ còn sống được ba bốn năm nữa, trong những ngày tháng cuối cùng của cuộc đời này, anh lại thích em. Nhưng mà sau ba bốn năm, anh chết đi rồi, em phải làm sao bây giờ?”

Anh nói tiếp: “Anh không thể ích kỷ như vậy được…”

Mễ Hoà nghe xong, còn tưởng rằng anh đang nói đùa, thật ra trong lòng cô đã hơi tin rồi, bởi vì Freddy chưa bao giờ là người thích ba hoa chích choè. Nhưng nghe nói anh chỉ còn sống được ba bốn năm nữa, Mễ Hoà tình nguyện tin tưởng đây là một lời nói dối.

Bình Luận (0)
Comment