Cũng may bọn họ đang ngồi trong một không gian na ná như khoang thực tế ảo, người ngoài không thể biết người bên trong đang làm gì, nhưng cho dù là thế thì sắc mặt của Mễ Hòa cũng hồng đượm, hai mắt mê ly, Freddy thấy thế thì chỉ hận không thể bắt cóc cô tới cuối vũ trụ, đến nơi chỉ có hai người họ, như thế thì cả hai sẽ có thể tận tình thưởng thức tất cả của đối phương.
Mễ Hòa che miệng lại, vừa xấu hổ vừa giận dữ nói: "Môi em sưng hết rồi nè, sẽ bị phát hiện mất!"
Freddy lập tức móc một bình phun sương ra: "Đây là loại thuốc phun sương có thể nuốt được, nó sẽ giúp làm dịu mọi vết sưng đau trên cơ thể." Anh tự phun lên miệng mình vài cái: "Lại đây nào, anh sẽ giúp em giảm sưng." Nói xong anh lại ôm và hôn cô, không ngờ loại thuốc này lại có vị ngọt, có lẽ nhà sản xuất có nghĩ tới tình huống các cặp đôi hôn nhau cho nên mới làm ra hương vị này, bởi vậy mới nói, đôi khi sản phẩm ở năm thứ ba trăm của lịch thiên văn cũng khá tinh tế trong khâu suy nghĩ cho khách hàng.
Vị ngọt dần lan tỏa giữa môi lưỡi đang quấn quýt lấy nhau của hai người, hô hấp của Freddy trở nên dồn dập hơn, thân thể cũng căng cứng, Mễ Hòa ngồi trong lòng của Freddy cho nên có thể cảm giác được biến hóa của anh, hơn nữa khi nụ hôn dần sâu, chỗ bên dưới của anh cũng cộm lên một cách rõ ràng.
Mễ Hòa có thể cảm nhận được rõ ràng, bởi vì nó đã dán sát chân của cô rồi.
Cả người Mễ Hòa đỏ bừng, bởi vì cô biết đó là cái gì.
"Anh Freddy..."
Freddy cũng ngừng lại, anh trầm giọng nói: "Em đừng nhúc nhích..."
Mễ Hòa lập tức ngoan ngoãn ngay, thậm chí còn muốn thoát khỏi anh, bởi vì lúc này anh ôm cô quá chặt, chặt đến mức làm cô có hơi khó thở.
Đáng tiếc, dù đã qua một lúc lâu nhưng nơi đó vẫn oai phong như cũ, hoàn toàn không có dấu hiệu xìu xuống gì cả. Mễ Hòa dùng ánh mắt đáng thương nhìn anh, trong đôi mắt to tròn ngập nước đó phản chiếu lại ảnh ngược của Freddy.
Cảnh này càng làm Freddy thêm rung động, anh ôm Mễ Hòa, dùng bờ môi dán lên vành tai cô, một tay nắm tay cô kéo xuống phía dưới: "Em giúp anh được không..."
Mễ Hòa đã không nói nên lời, tay cô bị Freddy kéo xuống dưới, vừa chạm phải nơi đó, cô lập tức hoảng sợ muốn rút về nhưng lại bị anh cản lại.
Thế là dưới sự hướng dẫn của Freddy, Mễ Hòa bắt đầu giúp anh “mát xa”, nhưng vuốt cả buổi, thứ đó chẳng những không nhỏ lại mà còn to ra, Mễ Hòa sợ tới mức ba hồn bảy vía suýt bay mất: "Anh Freddy, sao… sao kỳ vậy..."
Lúc này Freddy đã kề sát bên tai của Mễ Hòa và thở dốc, một bàn tay của anh không nhịn được đặt lên ngực của Mễ Hòa rồi bóp nhẹ vài cái, Mễ Hòa giật mình “ưm ưm” mấy tiếng, Freddy nghe xong lại càng hưng phấn.
Mễ Hòa vừa bị “tấn công” bên trên vừa phải “mát xa” cho Freddy ở bên dưới, cô thở phì phò, mặt đỏ như trái cà chua, tay đã xoa đến sắp gãy mà họa mi vẫn chưa ngừng hót. Mễ Hòa đờ đẫn nhìn Freddy, anh thấy bộ dáng đáng thương của cô thì lại càng không nhịn được, tiếp tục trìu mến hôn cô.
Cô bé của anh ngọt ngào và tốt đẹp như thế đó.
Anh thật sự rất cảm ơn vận mệnh và tất cả những vị thần dù họ có thật hay không, mặc kệ anh sẽ sống thọ hay chết sớm, nhưng có thể gặp được cô, có được tình yêu đến từ hai phía với cô như thế thì đã là chuyện tuyệt vời nhất trên thế giới này.
Trước khi được da kề da, tim kề tim với cô, anh cũng không ngờ thì ra cảm giác khi yêu và được yêu nó lại tốt đẹp đến thế, làm anh muốn được hòa làm một với cô, muốn mang cô theo bên mình mỗi phút mỗi giây.
Freddy dùng chất giọng trầm thấp của mình thủ thỉ bên tai của Mễ Hòa: “Thế em nghĩ thận từ gen của quái vật máu đen sẽ như thế nào…”
Da thịt của Mễ Hòa đều ửng hồng, chỉ đành tiếp tục “mát xa”, nhưng chờ đến khi phi thuyền sắp hạ cánh, thấy nó còn chưa chịu “ngoan” thì Mễ Hòa suýt chút đã bật khóc, trời ạ, cô sắp phải rời phi thuyền rồi mà…
Freddy lại dùng tay trêu cô vài cái rồi mới chịu “nổ súng”.
Mễ Hòa đỏ mặt lau sạch tay, cũng chỉnh trang lại quần áo, chờ cô làm xong thì phi thuyền cũng đã hạ cánh.
Mễ Hòa mắng yêu anh: "Anh Freddy, anh đúng là con sói già gian ác!"
Freddy nghe xong không nhịn được lại ôm cô chọc ghẹo một phen, thừa dịp cô chuẩn bị xuống phi thuyền, anh vội đưa cho cô một thứ, Mễ Hòa hỏi: "Cái gì thế anh?"
Freddy đáp: "Là thiết bị ba chiều mới nhất."
Mễ Hòa không kịp xem kỹ, cô sợ Trung tá Dương chờ lâu sinh lo cho nên vội vàng xuống phi thuyền.