Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 461 - Chương 461.

Chương 461. - Chương 461. -

Sau lễ tốt nghiệp, các bạn học bắt đầu thu dọn đồ đạc và chuẩn bị rời đi.

Lớp trưởng Trác Lam, Shizuko và những người khác vẫn lưu luyến không nỡ nói lời chia tay với đám người Mễ Hòa, họ đã chung sống cùng một tầng lầu suốt bốn năm nên cũng có tình cảm với nhau. Trác Lam vỗ vai của Mễ Hòa và nói: “Bởi vì biết được cậu, khiến tớ suy nghĩ lại vấn đề giữa người định hướng và người bình thường, tớ cảm thấy đôi khi mối quan hệ giữa người với người không nên chỉ xét đến sự khác biệt về chỉ số thông minh.”

Sau khi nghe vậy, Mễ Hòa rất vui và nói: “Tớ rất vui khi cậu có thể nghĩ như vậy. Từ nhỏ tớ đã hy vọng rằng một ngày nào đó sẽ không còn rào cản ngăn cách giữa người định hướng và người bình thường nữa, bởi vì chúng ta vốn dĩ đều là con người.”

Shizuko nói với Mễ Hòa: “Tớ biết cậu vẫn luôn không thích lối sống của tớ lắm…”

Mễ Hòa nói: “Tớ tôn trọng sự lựa chọn của cậu. Mỗi người đều có lối sống khác nhau, mà cậu cũng không làm tổn thương người khác, chỉ là sống cuộc sống của cậu mà thôi. Tuy tớ không đồng tình với cách này nhưng tớ hiểu sự lựa chọn của cậu.”

Shizuko nói: “Cảm ơn cậu.”

Sau đó, cô ta nói tiếp: “Thật ra tớ luôn rất ngưỡng mộ cậu, bởi vì cậu không hề lấy lòng những người định hướng trong lớp, mà chỉ chơi cùng với Anitta và những người khác. Tuy các cậu bị những người định hướng trong lớp bài xích, nhưng các cậu lại không hề quan tâm đến điều đó, vẫn vui vẻ như vậy. Trong bốn năm qua, các cậu học cùng nhau, chơi cùng nhau, đây mới là bạn bè thực sự. Ngược lại, tớ tìm đủ mọi cách để lấy lòng những người định hướng này, nhưng thực ra họ vẫn rất xem thường tớ, tớ chẳng có được một người bạn nào trong suốt bốn năm qua.”

Nhưng Shizuko lại nói: “Nhưng tớ không hối hận, tình bạn giữa người định hướng và người bình thường có thể kéo dài được bao lâu chứ? Giống như tình bạn giữa sư tử và thỏ vậy, nó có thể bền vững đến mức nào chứ?”

Mễ Hòa cảm thấy có lẽ hầu hết mọi người đều có suy nghĩ giống như Shizuko.

Nhưng dẫu sao thì mọi người cũng tốt nghiệp rồi, ai nấy đều ôm chầm lấy nhau trong bữa tiệc tốt nghiệp tại lớp.

Ngay cả thầy Ngư cũng đến. Vào khoảnh khắc cuối cùng, thầy Ngư có chút buồn bã và rơi nước mắt, nhưng nước mắt sau khi rơi xuống lập tức dính vào người của anh ấy, làm ướt vảy cá của anh ấy, nước mắt khiến vảy cá của anh ấy trở nên sáng lấp lánh.

Thầy Ngư nói: “Thầy hy vọng những kiến thức mà các em đã học được trong bốn năm qua có thể khiến các em soi sáng ngành khoa học về thuốc dinh dưỡng.”

Anh ấy nói tiếp: “Hy vọng các em sẽ ghi nhớ những gì thầy đã nói trong buổi học đầu tiên khi tựu trường. Ngành khoa học về thuốc dinh dưỡng này có trách nhiệm hết sức trọng đại, khi các em không dám ăn thì các em đừng cho người khác ăn, đây là một chuyên ngành lương tâm.”

Trong lời dặn dò cuối cùng của thầy Ngư, đám người Mễ Hòa thực sự phải rời đi rồi.

Anitta hỏi Mễ Hòa: “Cậu đã quyết định tàu vũ trụ của cậu tên gì chưa?”

Mễ Hòa nói: “Tớ đã suy nghĩ rất lâu rồi nhưng vẫn chưa quyết định được.”

Anitta tiếp tục hỏi Mễ Hòa: “Thế trạm dừng đầu tiên của chúng ta là ở đâu?”

Mễ Hòa nói: “Chúng ta sẽ đến Trái Đất! Tớ sẽ đưa các cậu đến Trái Đất để ăn đồ ngon!” Câu trả lời này được mọi người nhất trí ủng hộ, vui mừng hoan hô.

Mễ Hòa cảm thấy họ không phải thấy Trái Đất tốt, mà là nghĩ rằng nơi có đồ ăn ngon là tốt nhất.

Tuy nhiên, vấn đề mà Mễ Hòa gặp phải chính là cho dù đã tốt nghiệp, nhưng Doro vẫn là giáo sư của Đại học liên minh các hành tinh mà, phải làm sao đây?

Nhưng khi nhìn thấy Doro cũng đang thu dọn hành lý thì Mễ Hòa vui vẻ kêu lên: “Dodo?”

Doro quay lại nhìn Mễ Hòa, sau đó lại đưa lưng về phía cô, nói: “Nếu bác không ở đó thì bác rất lo cháu sẽ dạy hư bé Fionn, con người các cháu thật lộn xộn!”

Nghe vậy, Mễ Hòa cười tươi như hoa, ôm chầm lấy Doro từ phía sau và nói lời ngọt ngào mà cô vẫn thường nói từ khi còn nhỏ: “Dodo là tốt nhất!”

Dodo là người tốt nhất trong cả vũ trụ!

Sau đó, Mễ Hòa lại hỏi Doro: “Thế bác không làm giáo sư nữa sao?”

Doro nói: “Cả đám sinh viên đại học vốn dĩ không cần bác tới dạy.” Ông ấy lại liếc nhìn Mễ Hòa, lầm bầm: “Cháu cho rằng bác đến dạy một lũ ngốc các cháu là vì cái gì chứ?”

Mễ Hòa nở nụ cười ngọt ngào, đó là vì bác thương yêu cháu.

Mặc dù sắp rời đi, nhưng vẫn phải chuẩn bị rất nhiều thứ, đặc biệt là cô đã chuẩn bị rất nhiều Lô Lô trên tàu vũ trụ, đây toàn là do Anitta đi săn bắt được. Họ đã chuẩn bị vài cặp Lô Lô đực cái để nuôi trên tàu vũ trụ, làm lương thực cho Doro.

Đào Tử nhìn những con Lô Lô này, nói: “Các cậu đều có việc làm của riêng mình rồi, thế thì tớ phụ trách việc quản lý chăn nuôi nha!”

Và thế là trong tàu vũ trụ nhỏ của Mễ Hòa, Freddy là hạm trưởng, Anitta là hạm phó, Dương Âm là người phục vụ, Đào Tử là người quản lý chăn nuôi, Mễ Hòa là đầu bếp chính và Doro phụ trách trông chừng không cho phép họ dạy hư Fionn, còn bé Fionn thì phụ trách việc lớn lên trong sự khỏe mạnh và hạnh phúc.

Con tàu vũ trụ nhỏ chở đầy ước mơ của cô đã cất cánh rồi.

Bình Luận (0)
Comment