Hoàng đế nhìn thấy Fionn thông minh như thế thì nhịn không được muốn để cậu bé quay về làm thành viên Vương tộc, dù sao thì số lượng trẻ nhỏ của Vương tộc cũng quá ít đi.
Hoàng đế hỏi: “Số liệu gen của Fionn thế nào?”
Freddy nói: “Bé rất may mắn, cho dù di truyền đôi mắt màu xanh lục của con nhưng gen bé rất ổn định.”
Hoàng đế nghe xong thì xoa xoa đầu Fionn, vui mừng nói: “Là đứa nhỏ thông minh khỏe mạnh.”
Ông ta nói với Fionn: “Cháu gọi một tiếng ông nội đi!”
Fionn lập tức ngoan ngoãn gọi một tiếng: “Ông tóc vàng!”
Hoàng đế nói: “Ông và cháu đều có tóc màu vàng, trên người cháu chảy dòng máu của Vương tộc Otto.” Nói xong ông ta tháo chiếc nhẫn trên tay xuống, đó là một cái nhẫn khắc hình sư tử ngậm đá mắt mèo: “Ông tặng cháu, Fionn của ông.”
Fionn nhìn chiếc nhẫn rồi lại ngẩng đầu nhìn Freddy một cái, anh nói với bé: “Con tự mình quyết định đi.”
Fionn ngẫm nghĩ rồi nói với Hoàng đế: “Cháu không có món nào quý giá để cho ông tóc vàng hết.” Ý chính là bé không có đồ vật nào để hai người có thể trao đổi với nhau.
Hoàng đế nghe xong lại cười, ông ta phát hiện ra đứa nhỏ Fionn này không chỉ thông minh mà còn rất thú vị. Ông ta nói: “Không có việc gì, cháu không cần đưa gì cho ông cả. Đây là do ông muốn tặng cháu, cháu có muốn không?”
Fionn thành thật gật gật đầu nói: “Muốn ạ.”
Hoàng đế đưa nhẫn trong tay cho Fionn, bé cầm lấy, vô cùng nghiêm túc nhìn chiếc nhẫn sáng lấp lánh. Mặc dù cậu bé cảm thấy rất thú vị nhưng cũng không đeo vào tay, mà đặt tay nhỏ của mình vào tay Hoàng đế, sau đó nói với ông ta: “Ông tóc vàng, cháu có lời muốn nói với ông.”
Khi Hoàng đế đối mặt với Fionn đáng yêu thì không tự giác mà trở nên hiền hòa hơn, ông ta tới bên cạnh Fionn, cúi đầu nói: “Cháu tính nói gì với ông?”
Fionn làm một hành động nằm ngoài dự kiến của mọi người, bé ghé lại gần Hoàng đế, hôn một cái lên mặt ông ta, ngọt ngào nói: “Cảm ơn ông tóc vàng!”
Hoàng đế bị nụ hôn ngọt ngào của Fionn khiến trong lòng mềm tới muốn chảy nước, đôi mắt luôn bình tĩnh không gợn sóng của ông ta giờ hơi dao động, cả người ông ta cứng đờ, một lúc sau ông ta mới kiềm lại được cảm xúc vui mừng vì được Fionn hôn. Ông ta vươn tay xoa xoa đầu bé, rồi nói với Freddy: “Các con giáo dục cháu rất tốt.”
Fionn được rất nhiều người yêu thương, trưởng thành trong hoàn cảnh đầy tình yêu, biết trả giá, biết đáp lại khi nhận được quà, biết thành thật thừa nhận yêu thích của bản thân, biết yêu quý những người xung quanh, thật sự vô cùng tốt.
Nhưng mà Fionn lại ngay lập tức đưa cái nhẫn cho Freddy, bé nói: “Tặng cha.”
Freddy nói: “Sao lại tặng cha?”
Fionn nghiêng đầu, gần đây bé đặc biệt thích hành động này, bởi vì nó giống như chim Diệu Âm vậy, Fionn vô cùng thích, đặc biệt thích đồng bộ với bạn nhỏ của mình: “Bởi vì con cảm thấy cha sẽ thích nó.”
Freddy cười hôn lên trán cậu bé một cái: “Đây không phải món đồ con thích sao? Nỡ cho cha hả?”
Fionn gật đầu: “Con thích cha.” Cho nên bé muốn thấy cha vui vẻ.
Lòng Freddy được Fionn tâm tư đơn thuần của trẻ nhỏ lấp đầy, con anh vô cùng thích anh, tình thân đơn thuần như thế này rất khó để cảm nhận được trong Vương tộc Otto bọn họ.
Freddy nhận lấy nhẫn mà Fionn đưa qua, đeo lên tay, nói: “Cha thích lắm, cảm ơn con.”
Fionn thấy Freddy đeo lên thì vô cùng vui vẻ, cậu bé ngoan ngoãn ngồi trong lòng anh.
Hoàng đế nhìn tương tác qua lại giữa hai người, trong lòng cũng có rất nhiều cảm xúc. Ông ta cần phải thừa nhận rằng, cũng là vào lúc hai tuổi, cháu đích tôn của Vương tộc của Nhị Hoàng tử so ra kém hơn Fionn. Hơn nữa Fionn còn là kiểu người có thể chủ động trao tình yêu thương cho mọi người, tín nhiệm tất cả mọi người, đó là những thứ bạn vĩnh viễn không thể học được từ trong Vương tộc, chỉ có những đứa trẻ lớn lên trong môi trường tràn đầy tình thương mới có.
Hoàng đế vô cùng tiếc nuối, ông ta biết mình không thể dẫn Fionn đi, đứa nhỏ này ở đây mới có thể nhận được sự giáo dục tốt hơn bao giờ hết.
Ông ta nói: “Nếu sau này Fionn hối hận, muốn quay lại Ottto, Vương tộc vĩnh viễn mở cửa lớn chào đón cháu.”
Freddy đối mặt với Hoàng đế, vâng dạ một tiếng, xem như cho hai bên một bậc thang đi xuống.
Hoàng đế gặp được Fionn nhưng không thể mang cậu bé đi, ông ta cũng tính toán rời đi. Hoàng đế chống quải trượng đầu sư tử đứng dậy, bỗng nhiên nhìn qua Doro ở bên cạnh vẫn luôn quan tâm tới Fionn, trong lòng ông ta nghĩ Fionn có họ Bidamika, cháu trai của ông ta không theo họ ông ta, ngược lại theo họ của một người Alex, họ Bidamika…
Nghĩ như thế Hoàng đế kinh ngạc, lại quay qua liếc nhìn hoa văn trên tay Fionn, phát hiện hoa văn trên người cậu bé giống với của Doro!