Kể từ lần Freddy phải rời khỏi pháo đài vũ trụ vì gan thận bị vỡ thì đã năm năm rồi anh không quay lại đây.
Đối với một Thái tử như anh, ngụy trang thành một người bình thường, xung phong lên tiền tuyến chỉ là một phần kế hoạch trong cuộc đời của anh mà thôi. Quá trình mai danh ẩn tích chiến đấu trong quân đội không chỉ giúp anh càng quen thuộc hơn với quân đội của Đế Quốc, mà còn cho anh biết được nếu dựa vào năng lực của bản thân, anh có thể đi được đến bước nào.
Nhưng cuộc sống anh cố gắng từng bước để đạt được bỗng nhiên bị xé rách. Sau khi biết vấn đề gen của mình bị khuyết tật, cũng biết mình không thể có người kế thừa vị trí Thái tử, Freddy đã nương cơ hội trị liệu và dưỡng thương để rời khỏi quân đội.
Thật ra năm đó, sau khi anh được Doro cấy nội tạng giả ở trái đất xong thì có thể trở về nơi này, nhưng mà anh không làm vậy. Bởi vì một Thái tử tiền nhiệm không thích hợp tiếp tục khống chế quân đội, chuyện này đối với người kế nhiệm mà nói thì quá nhạy cảm. Hơn nữa lúc ấy anh cảm thấy mình chỉ còn sống được mấy năm nữa thôi, nên sống vì chính mình.
Với Freddy mà nói, tâm trạng khi được trở về chốn cũ thật quá phức tạp.
Freddy giải thích với Fionn đang vô cùng tò mò với tất cả mọi thứ ở đây: “Nơi này là chỗ cha đã từng chiến đấu.”
Freddy vừa nói xong đã nhìn thấy anh Luke đang chạy thẳng tới đây. Hơn một năm không gặp, anh Luke thoạt nhìn càng trở nên quyến rũ hơn, vết sẹo anh ấy cố ý để lại trên mặt đã nhạt dần đi, mái tóc màu xám nhạt ngắn ngủn ngược lại càng làm nổi bật lỗ tai nhọn và dung mạo đẹp trai đến khó thở của anh ấy.
Anh Luke nhìn Fionn đang được Freddy ôm trong lồng ngực, kích động đi lên muốn ôm lấy Fionn. Nhưng mà một năm không gặp, Fionn sớm đã quên mất anh ấy, cuối cùng Luke đành ôm cả Freddy và Fionn vào trong lồng ngực mình.
Freddy còn chưa kịp nói vài câu với Luke thì Luke đã dùng hai mắt đẫm lệ mông lung chạy về phía Mễ Hoà: “Em gái Tiểu Mễ, anh nhớ em muốn chết!”
Mễ Hoà lập tức bị anh Luke nhiệt tình ôm một cái thật chặt. Anh Luke giống như gặp lại người thân đã thất lạc nhiều năm vậy, biểu cảm vừa từ ái vừa thân mật: “Anh muốn ăn mì trộn dầu, mì trộn tương ớt, bánh đậu phộng ngọt, bánh hoa tươi, tôm hai đuôi và môi trai, còn có cá băng sâu đóng hộp ở vệ tinh Titan lần trước em gửi cho anh cũng rất ngon.” Anh Luke mỗi ngày đều vượt qua oán niệm rõ ràng vô cùng nhớ nhung những món ăn ngon này, vừa nhìn thấy Mễ Hoà đã bắt đầu lên án trong nước mắt.
Mễ Hoà bị anh Luke chọc cười. Hình như mọi người đều đang trưởng thành, chỉ có anh Luke từ nhỏ đến lớn đều là dáng vẻ này, bản chất đồ tham ăn vẫn luôn không thay đổi, thật tốt.
Mễ Hoà vỗ ngực bày tỏ nhất định sẽ nấu hết mọi món ngon cho anh ấy ăn.
Lúc này một âm thanh quen thuộc cũng vang lên, người đó nói: “Cũng phải làm cho anh ăn nữa đó, anh đã chờ mọi người tới từ lâu, chờ hoài chờ mãi đó.”
Mễ Hoà vừa ngẩng đầu lên đã thấy anh Thần Thần đã lâu không gặp.
Anh Thần Thần một năm không gặp thoạt nhìn có trạng thái tinh thần hơi mệt mỏi, quầng thâm phía dưới đôi mắt đậm hơn một chút, chắc do công việc nhiều nên mệt nhọc. Nhưng mà cả người anh ta trông đã trưởng thành ổn định hơn rất nhiều, không còn nhìn ra được dáng vẻ động một cái đã xem thường Mễ Hoà khi còn nhỏ của anh ta.
Anh Thần Thần đi tới, sau khi chào hỏi với mọi người xong mới đi đến trước mặt Fionn, cong lưng để ngang tầm mắt với Fionn, cười nói với cậu bé: “Cháu có thích mấy món đồ chơi tinh hạm mà cậu đã tặng cho cháu không?” Mộc Thần thường xuyên cho Fionn một ít món đồ chơi tinh hạm, cái nào cái nấy đều cao cấp, có thể sử dụng thiết bị đầu cuối để thao tác phi hành. Từ lúc Fionn có được thiết bị đầu cuối, cậu bé vô cùng say mê với những chiếc phi cơ bé nhỏ này.
Nghe thấy Mộc Thần nhắc đến những chiếc phi cơ bé nhỏ của mình, Fionn lập tức gần gũi hơn với Mộc Thần, còn gật đầu với anh ta. Mộc Thần cười nói với cậu bé: “Vậy cháu gọi cậu là cậu được không?”
Fionn ngoan ngoãn gọi một tiếng: “Cậu ơi!”
Mộc Thần nghe xong vô cùng thoả mãn xoa đầu Fionn, khen cậu bé: “Ngoan quá.”
Nghe thấy Fionn gọi Mộc Thần là cậu, anh Luke lại không vui, cũng đến đây bảo Fionn gọi anh ấy là cậu. Luke ôm lấy Fionn từ trong lồng ngực Freddy, Fionn vừa định giãy dụa nhìn về phía cha, bỗng nhiên phát hiện cả người mình đều nghiêng ngả.