Việc Anitta mang thai làm mọi người cuống hết cả lên. Dương Âm vui vẻ đến mức tưởng chừng như có thể phát sáng, Mễ Hòa quan tâm hỏi Anitta muốn ăn cái gì, Đào Tử giãy giụa một chút rồi nói: “Thôi được rồi, nể mặt bé cưng trong bụng của cậu, tớ sẽ ráng nhịn không lèm bèm cậu.”
Tóm lại, hiện giờ chỉ có người vừa lên chức mẹ là Anitta vẫn còn đờ đẫn mà thôi. Cô ấy - một người Soros mạnh mẽ, thậm chí còn luôn tin rằng sau này mình sẽ thành vua của Soros - hoàn toàn không biết phải làm sao khi biết mình đang thai nghén một sinh mệnh mới ở trong bụng.
Anitta vuốt ve phần bụng vẫn còn phẳng lì của mình: “Em trở thành mẹ rồi á?” Cô ấy ngơ ngác nhìn bạn bè đang thi nhau chúc mừng mình, lại nhìn khuôn mặt vui đến mức tưởng chừng sắp bay lên chín tầng mây của Dương Âm.
Dương Âm ngồi ở một bên nắm lấy tay cô ấy: “Ani à, chúng ta có con rồi, là thật đó. Em thích con trai hay con gái thế?”
Anitta suy nghĩ một lát rồi nói: “Em thích con gái! Một bé con mềm mại thơm tho, nếu lớn lên giống anh thì con bé nhất định sẽ là một thiên thần nhỏ cho mà xem.” Nghĩ như vậy xong, cô ấy cảm thấy hình như chuyện mang thai cũng không phải là vấn đề gì tồi tệ cả.
Dương Âm cẩn thận ôm lấy Anitta: “Đúng vậy, chúng ta sắp có một bé con rồi, nó sẽ như một thiên thần nhỏ.”
Lúc này, Đào Tử cố tình chen vào phá không khí: “Nếu lỡ như là một cô bé giống Anitta thì sao?”
Anitta trợn trắng mắt nhìn cậu ấy, Dương Âm nói: “Giống Ani cũng tốt mà, dù là con trai hay con gái đều tốt cả. Con trai thì sẽ là một em bé thông minh đáng yêu như Fionn, con gái thì sẽ là một thiên thần nhỏ mềm mại thích làm nũng.”
Mọi người luôn miệng chúc mừng cả hai, Mễ Hòa đi nấu một nồi cháo loãng cho Anitta, Doro thì bảo Anitta nằm lại vào cabin y tế để ông ấy kiểm tra thêm về tình trạng phát triển của phôi thai, từ đó mới quyết định được thời gian cụ thể để lấy và cấy phôi thai vào trụ nuôi dưỡng.
Khi nghe nhắc tới chuyện này, Anitta lại nói: “Cháu không muốn để máy móc nuôi nấng, cháu muốn tự sinh đứa bé này.”
Đào Tử nói: “Tự sinh cũng tốt thôi, người Deutch bọn tớ cũng toàn tự sinh đó, một lần có thể sinh được ba bốn đứa nữa kìa. Có điều độ đàn hồi da thịt của con người mấy cậu không được tốt lắm, sinh con xong hay bị nhão thịt, tóm lại khá giống mấy nếp nhăn của người Deutch. Chờ cậu sinh con xong, sức chiến đấu cũng giảm xuống thì tớ có thể nhéo nếp nhăn của cậu để trả thù rồi.” Đào Tử cố tình nói như thế để Anitta đổi ý, bởi vì sinh bằng máy móc sẽ an toàn hơn.
Dương Âm nói: “Có giáo sư ở đây thì việc cấy ghép phôi thai và sinh sản bằng máy móc an toàn lắm, em xem Fionn thông minh quá chừng kìa.”
Anitta bảo: “Lúc nhỏ khi biết mẹ sinh em ra xong thì lập tức tự sát, em đã quyết định nếu tương lai mà có con thì em cũng sẽ thử tự sinh nó ra, em muốn biết rốt cuộc nỗi đau đó kinh hoàng đến cỡ nào mà bà ấy lại phải tự sát như thế.”
Mọi người nghe xong đều lặng đi, Anitta vẫn luôn canh cánh trong lòng chuyện mẹ đã tự sát và bỏ lại cô ấy một mình, Dương Âm nhẹ nhàng ôm lấy cô ấy: “Nếu đây là quyết định của em thì anh sẽ tôn trọng nó.”
Nếu Anitta quyết định tự mang thai và sinh con thì một nơi thường xuyên nổ ra chiến đấu cũng như luôn chuẩn bị diễn luyện chiến tranh như pháo đài vũ trụ hoàn toàn không thích hợp để làm nơi dưỡng thai, thế là mọi người thảo luận một lát rồi quyết định đi đến tinh cầu Viên Long Bình ở gần đó để định cư.
Tinh cầu Viên Long Bình, nhìn tên đoán nghĩa, nó được đặt theo tên của viện sĩ - nhà khoa học vĩ đại Viên Long Bình. Năm trăm năm trước, vì muốn ngợi khen những cống hiến to lớn mà nhà khoa học này đã đóng góp cho con người nên người ta đã dùng tên của ông để đặt cho hành tinh xa xôi này.
Nào có ai ngờ dù đã qua bao nhiêu năm theo lịch thiên văn, thậm chí sau khi bước chân của con người đã trải rộng khắp vũ trụ thì tinh cầu Viên Long Bình xa xôi này vẫn luôn nổi tiếng khắp vũ trụ với danh hiệu “kho lúa của Đế Quốc”. Lúa nước được gieo trồng ở đây đã nuôi sống hơn nửa số dân của Đế Quốc, cho dù là năm trăm năm trước hay năm thứ ba trăm theo lịch thiên văn thì cái tên Viên Long Bình này vẫn luôn gắn liền với việc nuôi sống muôn vàn con người.
Từ nhỏ là Mễ Hòa đã rất có hảo cảm với hành tinh này rồi, bởi vì cái tên đó làm cô cảm thấy vô cùng thân thiết, đó là niềm tự hào của quốc gia của họ kia mà.
Có nhiều nhân vật lịch sử từng rất nổi danh, nhưng họ đều đã bị chôn vùi trong dòng sông lịch sử dài dằng dặc, như là tổng thống Kennedy, hoàng đế Khang Hi, ngôi sao nổi tiếng XX gì đó, ở thời đại này thậm chí chưa có ai nghe qua tên của họ cả.