Trong cả phòng thí nghiệm, chỉ nghe thấy tiếng Fionn đọc thuộc lòng sách giáo khoa môn toán cấp hai của người định hướng bằng tiếng Alex, ngay cả khi đọc đến những nơi mà lúc sau cậu bé chỉ liếc mắt vài lần thì cậu bé cũng đọc rất trôi chảy, mãi đến khi đọc hết cả cuốn sách.
Bé Duny bước tới nắm lấy tay của Fionn: “Em đã làm được điều đó, anh thừa nhận em là người Alex. Anh tên là Duny Soderbergh, tên đầy đủ của em là gì?”
Fionn nghiêm túc nói: “Fionn Bidamika Collins.”
Sau khi vượt qua thử thách, hai đứa trẻ vui vẻ quyết định trở thành bạn bè của nhau, bé Duny thậm chí còn nói với Fionn rằng mình chuẩn bị chế tạo một chiếc máy bay nhỏ có thể chở cậu bé bay lượn, và bé Duny đã mời Fionn làm điều đó cùng với mình.
Mễ Hòa ở bên cạnh đã lắng nghe toàn bộ quá trình. Cô luôn biết Fionn rất thông minh, nhưng cô không ngờ cậu bé lại thông minh đến vậy, cô cảm thấy việc học với cậu bé mà nói, chỉ đơn giản như việc nhập dữ liệu vào máy tính vậy.
Mễ Hòa cảm thấy một học bá lớn như Freddy đã sinh ra một đứa con trai siêu cấp học bá. Cho nên cả nhà đều là học bá, chỉ có mình cô là ngu ngốc sao? Mễ Hòa rất lo lắng cho tương lai của mình.
Trước một Fionn thông minh lanh lợi như vậy, viện trưởng vỗ vai của Doro và nói: “Chúng tôi đều thừa nhận thằng bé rồi, nó quả thật có tư cách trở thành người Alex.”
Buổi tối, Freddy từ pháo đài vũ trụ trở về, anh đến Viện khoa học đón Mễ Hòa và Fionn, Fionn chơi đùa như điên với bé Duny đến nỗi quên mất về nhà.
Khi nhìn thấy cha, Fionn phấn khích chạy tới, trèo lên người Freddy như đang trèo cây vậy. Freddy bế lấy Fionn và nghe cậu bé ríu rít kể lại chuyện ban ngày cậu bé và bé Duny đã chế tạo ra một chiếc máy bay bằng bút in thép, còn chuyện đọc bài trước mặt các người lớn vào ban ngày thì cậu bé không hề nhắc đến.
Sau khi Freddy dẫn Mễ Hòa và Fionn rời đi, Doro phải ở lại phòng thí nghiệm do tăng ca, viện trưởng hỏi ông ấy: “Collins… Cậu ấy chính là người đó sao?” Tuy không nói rõ, nhưng mọi người đều biết điều đó.
Doro gật đầu, viện trưởng nói: “Thật là đáng tiếc…”
Hai ngày sau, đến Mễ Hòa cũng có nhiệm vụ mới, cô được Viện khoa học mời tham gia lễ hội thu hoạch.
Ban đầu lễ hội thu hoạch là vì chúc mừng kỷ niệm sinh nhật của viện sĩ Viên Long Bình, năm trăm năm sau đó dần dần có sự thay đổi, giờ đây nó đã trở thành một ngày hội ăn uống vui chơi rất được người dân trông ngóng.
Mễ Hòa nhận được lời mời tới dự lễ hội thu hoạch, thực chất chính là mời cô tới đó nấu đồ ăn ngon cho mọi người trong mấy ngày lễ hội này.
Lễ hội thu hoạch có yêu cầu đối với nguyên liệu nấu ăn của nhóm đầu bếp. Bọn họ yêu cầu đầu bếp sử dụng nguyên liệu liên quan tới lúa nước để làm món ngon cho mọi người thưởng thức, yêu cầu này chủ yếu là vì muốn mở rộng lúa nước cho tất cả chủng tộc trên toàn Đế Quốc, đồng thời cũng là để kỷ niệm cống hiến to lớn cho con người của viện sĩ Viên Long Bình.
Sau khi Mễ Hòa nhận được lời mời thì bắt đầu nghiên cứu cách dùng gạo để nấu ăn. Cô mài gạo ra thành sữa để làm bún, sử dụng xương bò bay lớn được thôn chia cho để nấu một nồi canh thịt bò, bỏ bún vào canh thịt bò nóng hổi. Hương vị của bún không giống như mì sợi thông thường, nó dẻo và dai hơn, đặc biệt khi ăn chung với canh thịt bò thơm nức mũi khiến mọi người ăn ngon tới muốn liếm sạch cả chén.
Đào Tử không hề keo kiệt, khích lệ Mễ Hòa: “Tiểu Mễ thật sự là thiên tài ở mảng nấu nướng đó!”
Dương Âm nói: “Cảm ơn đã chiêu đãi!” Cậu ấy còn tự mình chụp hình tô bún bò rồi gửi lên thiết bị đầu cuối của mình, viết thêm: “Món ăn mới nhất của Tiệm cơm hoài cổ của Tiểu Mễ, vô cùng may mắn khi là người được thử trước đồ ăn, hương vị tuyệt vời.” Rất nhiều người hâm mộ của anh ấy đều để lại tin nhắn ở bên dưới, hy vọng có thể được thưởng thức món này, càng hy vọng có thể nghe ca khúc mới của anh ấy.
Gần đây toàn bộ tâm tư của Dương Âm đều đặt trên người Anitta, cô ấy có phản ứng nôn nghén rất nghiêm trọng. Anitta ngửi thấy mùi thịt bò thì sẽ cảm thấy buồn nôn, rõ ràng bình thường cô ấy luôn thấy nó vô cùng thơm ngon, nhưng bây giờ lại không thể ăn vào dù chỉ một chút.
Dương Âm an ủi cô ấy: “Kén ăn như vậy nhất định sẽ là một bé gái.”
Anitta chỉ có thể tự an ủi bản thân như thế. Mễ Hòa còn cố tình làm cho cô ấy một bát bún nấu với nước dùng từ giá đỗ, thanh đạm lại có dinh dưỡng, tuy rằng ăn không ngon như thịt nhưng tốt ở chỗ Anitta không bị nôn ra.