Thật xin lỗi Tề Thiên Đại thánh, cô thật sự không biết không biết tính công thức của Cân Đẩu Vân.
Fionn ba tuổi rưỡi nhặt được một quả trứng xong thì thể hiện sự hưng phấn lạ thường, thậm chí còn muốn tự mình ấp quả trứng này. Đêm đó, cậu bé còn tự làm một cái máy ấp trứng đơn giản để bảo vệ quả trứng của mình.
Mễ Hoà hỏi cậu bé: “Con nhặt được quả trứng này ở đâu thế?”
Fionn đáp: “Ở cái hồ bên cạnh nhà trẻ ạ.”
Mễ Hoà nghe vậy, nhớ tới gần đó có rất nhiều vịt hoang, cái này hẳn là một quả trứng vịt hoang rồi.
Nhưng mà hành vi muốn lập tức ấp trứng của cậu bé vẫn bị ngăn lại bởi vì đã quá muộn, cậu bé phải ngủ đúng giờ. Fionn chỉ có thể ôm lấy quả trứng trong lòng bàn tay một cách cẩn thận, nói với Mễ Hoà: “Mẹ ơi, bé trứng lạnh lắm, con muốn ủ ấm cho bạn ấy.”
Hành động ấm áp đáng yêu của con trai khiến Mễ Hoà vô cùng yêu thích, không nhịn được hôn lên khuôn mặt nhỏ của cậu bé. Fionn càng lớn càng giống Freddy, tương lai chắc chắn sẽ là một thiếu niên vô cùng vô cùng đẹp trai. Cậu bé còn kế thừa tính cách ấm áp đáng yêu của Mễ Hoà, kết bạn được với vô số bạn nhỏ ở nhà trẻ.
Mễ Hoà hỏi cậu bé: “Cha đánh con, vậy con có giận cha không?”
Fionn đáp: “Là con làm sai mà…”
Mễ Hoà hỏi tiếp: “Con thật sự đã biết sai rồi à?”
Fionn gật đầu. Mễ Hoà nói với cậu bé: “Đừng tưởng rằng lần sau con làm lưu loát hơn rồi không bị phát hiện sẽ không bị đánh. Lần sau khi con quyết định làm chuyện gì đó thì phải nói với cha mẹ trước. Cha mẹ sẽ không ngăn cản con, nhưng cha mẹ cần phải biết con muốn làm gì đã. Đồng ý với mẹ nha, con có thể làm được chuyện này đúng không?”
Fionn suy nghĩ chút rồi hỏi lại: “Cha mẹ sẽ không ngăn cản con ư?”
Mễ Hoà đáp: “Đúng vậy.”
Fionn nói: “Con đồng ý với mẹ.”
Sau khi sự kiện bị đánh trôi qua, Fionn bắt đầu toàn tâm toàn ý với sự nghiệp ấp quả trứng vịt hoang của mình. Cậu bé tìm số liệu trên tài khoản Tinh Võng của mình, lại đóng dấu lên đó, còn làm một thiết bị ổn định nhiệt độ để trứng vịt hoang không bị lạnh. Nhưng mà một tháng qua đi, nó cũng không có dấu hiệu chuẩn bị nở.
Fionn có chút nhụt chí, còn nhờ Doro rà quét bên trong giúp cậu bé xem con vật ở trong có phải đã chết hay không.
Doro trợ giúp cậu bé xong đã cho một đáp án khẳng định: “Không chết. Nó thậm chí còn chỉ là một quả trứng, không nhìn ra được hình dạng của con vật ở bên trong.” Ông ấy lại cổ vũ Fionn: “Khi làm việc cần phải kiên trì bền bỉ, không cần bởi vì nhất thời mà suy sụp nhụt chí.” Fionn gật đầu, càng nghiêm túc hơn trong việc ấp quả trứng này.
Một khoảng thời gian sau, trong một ngày trời trong nắng ấm, bé con Lưu Quang của Anitta và Dương Âm được sinh ra.
Mọi người đều vây quanh bên người Lưu Quang mới được sinh ra, cho bé thật nhiều tình yêu và lời chúc phúc.
Đào Tử còn nói: “Nhìn bé nó đi, từ lúc sinh ra đã có thể tưởng tượng tương lai bé con sẽ anh tuấn mê người đến mức nào.” Sau khi nói xong, đồng chí trưởng thôn lại bồi thêm một câu: “May mắn không giống Anitta ngu ngốc!”
Nhưng mà hôm nay Anitta không rảnh đáp lại lời Đào Tử, toàn bộ thể xác và tinh thần của cô ấy đều bị hấp dẫn bởi con trai xinh đẹp trắng trẻo của mình. Cô ấy thậm chí vô cùng cảm động, trong ánh mắt tràn ngập dịu dàng: “Nó thật giống một bé thiên sứ.”
Cô ấy vươn tay chạm vào tay nhỏ của Lưu Quang, cực kỳ cảm động. Anitta còn hiếm khi làm trò trước mặt mấy người Mễ Hoà, hôn Dương Âm một cái, thủ thỉ: “Cảm ơn anh đã cho em một bé thiên sứ.”
Mễ Hoà cứ cảm thấy lời này đáng ra không nên xuất phát từ phía Anitta, bình thường hẳn là Dương Âm nói với Anitta mới phải chứ? Nhưng mà Anitta luôn luôn không đi con đường bình thường mà.
Tối hôm đó, Mễ Hoà nấu rất nhiều đồ ăn ngon chúc phúc Lưu Quang được sinh ra.
Hai ngày sau, trứng vịt hoang được Fionn bảo vệ rất lâu cuối cùng đã nở ra.
Căn bản không phải trứng vịt hoang gì cả, tất cả mọi người đều ngơ ngác ngỡ ngàng.
Bởi vì vật nhỏ thoát xác khỏi vỏ trong máy ấp trứng vừa dài vừa trơn, giống một con rắn nhỏ. Nhưng mà nó còn có một đôi cánh nhỏ đến mức không thể nhỏ hơn được nữa, còn có bốn cái móng vuốt…
Đây là rồng mà!