Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 587 - Chương 587.

Chương 587. - Chương 587. -

Chuyện Hoàng tử Friedrich sắp thay mặt Quốc vương bệ hạ chủ trì lễ kỷ niệm ngày xây dựng đất nước rất nhanh đã bị mọi người biết được, đặc biệt là Nhị Hoàng tử phi. Sau khi biết chuyện này, cô ta gần như cắn nát cả môi mình, rồi nói với cháu đích tôn của Vương tộc: “Quốc vương bệ hạ quá bất công rồi, cho dù Dick không ở đây thì vẫn còn con mà! Rõ ràng con mới là người thừa kế ngôi vị Thái tử!”

Cháu đích tôn của Vương tộc an ủi cô ta: “Có lẽ là ông nội cảm thấy con còn nhỏ quá…”

Nhưng sự an ủi yếu ớt này của cậu bé nhanh chóng bị đâm thủng.

Vài ngày sau, cháu đích tôn của Vương tộc mời Taura tới hoàng cung học với cậu bé. Thật ra việc học của cháu đích tôn của Vương tộc vẫn luôn rất tốt, thành viên của Vương tộc Otto hầu hết đều là học sinh xuất sắc, cho nên cũng không cần Taura giúp đỡ gì nhiều.

Nhưng Taura là tộc trưởng tương lai của gia tộc Collins, lúc này có được sự thề nguyền trung thành của cậu ấy là điều vô cùng quan trọng với cháu đích tôn của Vương tộc.

Hannah bình luận chuyện này là: “Trước khi Thái tử Ditmar gặp nạn, đôi mẹ con này chẳng hề xem trọng Taura, cảm thấy cho dù sau này Taura có là tộc trưởng của gia tộc Collins thì chức quan của cha nó cũng chỉ giống như người quản lý hoàng cung mà thôi, thế còn chẳng bằng cố gắng tranh thủ hợp tác với cháu trai nhỏ nhà Tể tướng còn có lời hơn.”

Hannah cười nhạo nói: “Bây giờ Thái tử gặp nạn thì lại nhớ tới việc Thái tử có quan hệ huyết thống với gia tộc Collins, nên muốn có được sự ủng hộ của gia tộc Collins sao?”

Hannah ở trước mặt Ngài Collins tổng kết một câu: “Em là một nhà nghiên cứu khoa học thôi mà cũng cảm thấy trình độ chính trị của hai mẹ con nhà này thật tệ hại.”

Ngài Collins quở trách Hannah: “Em đừng bàn luận về Vương tộc, bọn họ như thế nào là chuyện của họ, chúng ta cũng có lựa chọn của riêng mình.”

Hannah hừ lạnh hai tiếng rồi không nói gì nữa.

Lời bình luận của Hannah đương nhiên cũng bị Taura nghe thấy. Tuy bình thường cậu ấy không nhắc tới những chuyện này, nhưng như thế không có nghĩa rằng một cậu trai trẻ thông minh mười tuổi đã đậu cấp ba không hiểu đạo lý ẩn trong đó. Cho dù cậu ấy còn nhỏ tuổi, sự mẫn cảm với chính trị không cao, nhưng người khác đối xử tốt với mình là thật lòng hay là giả dối thì cậu ấy vẫn có thể phân biệt rõ ràng.

Cho nên, khi Taura tới học chung với cháu đích tôn của Vương tộc thì cũng không nói gì nhiều, Nhị Hoàng tử phi vì gúp hai đứa nhỏ phát triển tình cảm mà còn cố ý tổ chức một bữa ăn cơm dã ngoại ở công viên trong lòng đất, vừa hưởng thụ gió xuân nhè nhẹ vừa ngồi trên mặt cỏ học tập.

Quyết định này của Nhị Hoàng tử phi thật ra khá tốt. Taura và cháu đích tôn của Vương tộc ngoan ngoãn đọc sách một lát, cô ta cho cậu bé vài ánh mắt khiến cậu bé không thể không chủ động tìm đề tài nói chuyện với Taura. Cháu đích tôn của Vương tộc hỏi cậu ấy gần đây thế nào: “Anh Taura thích đọc sách gì, chơi cái gì?”

Taura nhớ tới nhiệm vụ giáo sư Doro giao cho mình, chính là phải đọc xong quyển “Nghiên cứu về nhân tính của chủng tộc con người” thì đầu cậu ấy đầy vạch đen. Sách này được viết bằng tiếng Alex, ngôn ngữ không phải là vấn đề với cậu ấy, nhưng vấn đề là trong đó có những thứ như: “Khi con người yêu đương thì họ đang suy nghĩ cái gì? Lúc con người uống đồ ngọt sẽ có biểu hiện như thế nào? Xã hội loài người vì chết sớm mà ảnh hưởng tới quan hệ luân thường…”

Taura rất muốn nói với giáo sư Doro rằng: Một đứa nhỏ chín tuổi như cậu ấy vì sao lại xem sách người Alex nghiên cứu về con người vậy?

Cho nên, khi cháu đích tôn của Vương tộc hỏi thăm, Taura thành thật kể chuyện này ra. Cháu đích tôn của Vương tộc vừa nghe tên sách xong thì ngược lại bật cười nói: “Đây là nhiệm vụ mà vị giáo sư nổi tiếng về khoa học phân tử và sự sống giao cho anh sao?”

Taura gật gật đầu, cháu đích tôn của Vương tộc hỏi cậu ấy: “Vậy anh đọc xong chưa? Cái nhìn của người Alex đối với con người chúng ta như thế nào?”

Taura suy nghĩ một chút rồi khéo léo nói: “Thật ra không chỉ người Alex, mà đại đa số các chủng tộc trong vũ trụ đều cảm thấy con người chúng ta rất giảo hoạt, không thành thật chút nào.”

Cháu đích tôn của Vương tộc “À” một tiếng rồi nói: “Những chủng tộc đó không phải đều bị chúng ta cai trị sao? Vì sao lại có cái nhìn như thế với chúng ta?”

Taura nhìn lướt qua Nhị Hoàng tử phi, trên mặt là nụ cười nhàn nhạt thản nhiên: “Đại khái là vì bọn họ có hiểu lầm với chúng ta.”

Nhị Hoàng tử phi nói với cháu đích tôn của Vương tộc: “Có lẽ bởi vì chúng ta là người cai trị, còn bọn họ là người bị cai trị. Con phải biết rằng, người bị cai trị thường hay oán hận người cai trị, có điều việc này không hề ảnh hưởng tới toàn cục, chỉ cần chúng ta cứ duy trì quan hệ thống trị như thế này là tốt rồi.”

Cháu đích tôn của Vương tộc gật gật đầu: “Vâng, thưa mẹ.”

Bình Luận (0)
Comment