Tình trạng sức khỏe của Quốc vương càng ngày càng tệ, ngay cả một người ngoài nghề như Mễ Hòa mà còn có thể nhận ra ông ta cứ yếu dần theo từng ngày, hơn nữa tính tình cũng trở nên nóng nảy, hở ra là mắng chửi người bên cạnh. Chỉ khi nào có mặt Fionn thì ông ta mới ráng nhẫn nhịn, nhưng sau đó vẫn phải tìm người trút giận thì ông ta mới hả dạ.
Quốc vương cũng từng mắng nhiếc Công chúa Leone, nhưng sau khi xả giận xong thì ông ta lại chủ động nắm tay của Công chúa hòng tìm kiếm sự an ủi dịu dàng từ cô ta.
Mễ Hòa chợt nghĩ, liệu có phải vị vua nào lúc sắp chết cũng đều nóng tính như thế này không nhỉ?
Sau khi mắng Công chúa tới mức nước mắt lưng tròng, cuối cùng Quốc vương cũng không nhịn được nắm tay cô ta và nói: “Tha thứ cho cha...”
Mễ Hòa lại lần nữa thầm than thở, xem ra chỉ có một mình Công chúa là được Quốc vương thật lòng yêu quý, Freddy và Ditmar - người đang không biết sống chết như thế nào - cứ như là con do mẹ ghẻ sinh vậy.
Vì bồi thường Freddy, Mễ Hòa còn cố ý làm một bàn thức ăn ngon rồi nắm lấy tay anh: “Anh ăn đồ ngon xong là sẽ không còn buồn nữa đâu.”
Trong đôi mắt màu ngọc lục bảo của Freddy mang theo ánh sáng ấm áp, anh vuốt đầu của Mễ Hòa và ghé sát vào bên tai của cô: “Nhưng anh thích em dùng một cách khác an ủi anh vào buổi tối hơn.”
Mễ Hòa giận dỗi, nhưng gương mặt lại đỏ hồng: “Cái anh này, Fionn còn ở đây đó!”
Freddy hơi mỉm cười, vào buổi tối, anh ôm Mễ Hòa rúc vào chăn nệm và kéo cô cùng lên đỉnh cực lạc không biết bao nhiêu lần, tựa như không biết hai chữ thỏa mãn viết như thế nào vậy.
Ngày hôm sau tay chân của Mễ Hòa như muốn nhũn ra, cô ăn vạ trên giường không chịu dậy, mãi đến khi người máy bảo cô là có khách tới thăm.
Mễ Hòa nhìn vào video thì phát hiện người tới là chị họ Lita.
Mễ Hòa vội vàng đón Lita vào, Fionn thấy Lita thì vui vẻ như một con khỉ, bé được Lita ôm vào trong ngực, vui vẻ hoan hô: “Dì Lita tới chơi ạ?!”
Lita nói bé: “Dì còn sợ là cháu bị tủi thân cho nên vội vàng đến thăm cháu sau khi chấp hành nhiệm vụ xong, không ngờ ranh con nhà cháu còn béo lên nữa, ôm nặng tay quá nè. Nào, để dì hôn cháu một cái xem cháu có nhớ dì không nào!”
Fionn vừa hô to: “Cháu thương dì Lita nhất!” Vừa hôn Lita chụt chụt hai cái, Lita được bé dỗ ngọt thì mặt mày hớn hở nói: “Thằng nhóc tinh ranh, giỏi dỗ ngọt người ta quá nhỉ, ngay cả giáo sư Doro cũng bị cháu làm nũng đến mức không biết trời Nam đất Bắc gì luôn.”
Có điều lúc này Fionn đã bị tinh hạm mini mà Lita mang đến hút trọn tầm mắt, ngay cả kẹo phát sáng mà bé thích cũng bị bỏ xó sang một bên. Fionn cầm tinh hạm ngồi ở bên cạnh hí hoáy lắp ráp và tháo gỡ.
Lita thấy trạng thái của Mễ Hòa không tệ như trên Tinh Võng nói, khóe mắt ấp ủ nét đằm thắm chứ hoàn toàn không giống người bị tủi thân thì cô ấy cũng an tâm hơn một chút: “Chị còn lo là em bị người ta ức hiếp cơ, nhưng bây giờ xem ra em sống khá thoải mái nhỉ.”
Còn không đợi Mễ Hòa nói chuyện, Lita lại nói: “Cũng phải thôi, em đã quen mặc kệ sự đời rồi mà, dù trên Tinh Võng có đang nổ tung chảo thì em vẫn có thể tự nấu một bàn đồ ăn ngon sau đó ăn say sưa.”
Fionn ở bên cạnh nghe thế không nhịn được cười ha ha ra tiếng, bé lớn tiếng nói: “Hôm qua mẹ còn nấu một bữa ngon cho cha ăn đó ạ!” Fionn ranh mãnh cáo trạng: “Nhưng mà cha bảo đồ ăn không ngon bằng mẹ!”
Mặt Mễ Hòa đỏ bừng muốn túm lấy Fionn, bé thấy thế cười ha ha chạy tuốt vào trong phòng. Lita ngồi một bên cười đến ngửa tới ngửa lui, Mễ Hòa nói: “Fionn bắt đầu hết đáng yêu rồi đó...”
Lita nói: “Vừa nhìn đã biết là Fionn kế thừa gen xịn của điện hạ rồi.” Khi nói đến chuyện này, Lita lo lắng hỏi về trạng thái của Freddy: “Phải rồi, về chuyện này, những gì trên Tinh Võng nói có thật không vậy? Anh ấy thật sự...” Có khuyết tật về gen sao?
Mễ Hòa gật đầu: “Nhưng đã đỡ hơn nhiều lắm rồi, không nghiêm trọng như những gì trên Tinh Võng bịa đặt đâu.”
Lita thở phào: “Vậy là tốt rồi, nếu thế thì chị cũng an tâm.” Nói xong cô ấy đứng dậy chuẩn bị rời khỏi.
Fionn lại chạy tới dính lấy Lita: “Dì Lita ở chơi với cháu thêm tí đi mà!” Bé cầm gói kẹo phát sáng mà Lita mang tới: “Chúng ta cùng nhau ăn kẹo nè!” Nói xong còn xé một viên ra, Fionn phát hiện viên kẹo này có màu xám bạc, trên giấy gói có viết chữ “ngôi sao”.
Fionn còn cười nói: “Có phải mình ăn xong là sẽ sáng lấp lánh như ngôi sao không ạ?”
Lita nhìn gói kẹo kia xong thì đột nhiên nói: “Ấy chết, kẹo màu xám bạc là kẹo đã quá hạn sử dụng rồi, không ăn được đâu.” Lita cầm gói kẹo lên: “Lần sau dì mang gói khác đến cho cháu nha.”
Cô ấy nói với Mễ Hòa: “Chị còn có việc nên đi trước nhé.”