Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 63 - Chương 63.

Chương 63. - Chương 63. -

Đậu phộng cũng bởi vì mọc ở dưới đất và còn có một lớp vỏ bao bọc, biến dị không quá mạnh, chỉ có điều bây giờ đậu phộng nở to như củ khoai lang, “bóc” đậu phộng cũng trở thành cắt đậu phộng, lớp vỏ cứng của nó bây giờ trở nên rất khó dùng tay để bóc ra, cũng may có sự giúp đỡ của dao phay công nghệ cao, sau khi điều chỉnh, mũi dao chỉ mới chạm vào vỏ là đã trực tiếp cắt đậu phộng làm đôi.

Đối diện với hạt đậu phộng to như hai quả trứng gà, Mễ Hòa chỉ có thể đập nát nó, sau đó từ từ rang đậu phộng trên lửa nhỏ, chỉ một lúc sau, mùi thơm tỏa ra từ trong bếp. Luke cũng ngẩng đầu lên khỏi thiết bị đầu cuối, nhìn chằm chằm vào Mễ Hòa đang bận rộn, sau khi ngửi thấy mùi thơm liền khen cô: "Cũng ra dáng đấy!"

Thời gian nấu chân gà được kiểm soát một cách chặt chẽ, điều quan trọng nhất của món gà chảy nước miếng này là hương vị tươi mềm của thịt gà, đầu bếp giỏi không phải phán đoán thời gian bằng đồng hồ đeo tay, mà là thông qua màu sắc và độ săn chắc thịt của thịt gà để phán đoán, Mễ Hòa vớt gà ra dùng ngón tay bấm một cái, rồi nhanh chóng bỏ chân gà vào thau nước đá đã chuẩn bị sẵn.

Cuối cùng cô bắt đầu chuẩn bị đun sôi dầu, đầu tiên quét một ít dầu lên chảo để làm nóng, sau đó dùng dầu còn dư lại dưới đáy nồi xào ớt trái khô, Luke ngửi thấy mùi thơm kích thích này liền hỏi: “Đây là gì vậy?”

Mễ Hoà đang bận nấu cơm, căn bản không chú ý tới câu hỏi của cậu ấy, tay cô vẫn đang chuẩn bị mọi thứ đâu vào đấy, động tác của cô nhìn qua có vẻ không được thành thạo, nhưng có thể nhìn ra được vô cùng có thứ tự, lúc cô dùng tay để thử nhiệt độ ở trong nồi, Luke còn không biết cô đang làm gì liền hỏi: “Em đang làm gì đó?”

Mễ Hòa nói: “Cảm nhận nhiệt độ dầu.”

Luke nói: “Không cần đâu, trên nồi có hiển thị nhiệt độ rồi, em không nhìn thấy à?”

Mễ Hòa:

Phòng bếp của năm thứ ba trăm của lịch thiên văn đúng là có khác.

Luke thảo luận với Mễ Hòa là sống ở Trái Đất quá khó khăn, không nhìn thấy những thứ công nghệ cao này, còn nói: “Phòng bếp này cũng quá thô sơ rồi, nếu mà ở Mars, chỉ cần nhập vào muốn ăn gì, thì phòng bếp tự động liền có thể nấu ra món đó.

Đột nhiên Mễ Hòa cảm thấy việc tự mình mở tiệm ăn nhỏ đúng là ngày càng khó khăn, đối thủ cạnh tranh của cô ngoại trừ người máy nội trợ biết nấu ăn ra, còn có thêm một phòng bếp tự động nấu ăn.

Tuy nhiên Mễ Hòa vẫn là không quan tâm tới nhiệt độ dầu ở trên nồi, cô cảm thấy mình là người thừa kế chân chính của ẩm thực Tứ Xuyên trên cổ địa cầu, cô dựa vào xúc giác và kỹ năng mà bản thân đã luyện được từ nhỏ cho tới lớn, dựa vào công nghệ cao thì còn coi là bản lĩnh gì nữa?

Cuối cùng, cô còn dựa vào xúc giác của bản thân, nấu ra một thìa dầu đỏ mà bản thân cảm thấy đủ độ, khi nhiệt độ của dầu đang giảm xuống, cô đổ bột ớt vào hỗn hợp đó, mùi thơm tuyệt vời được khơi dậy bởi âm thanh xèo xèo xông vào lỗ mũi của Luke, Luke nhịn không được nói: “Thơm quá đi.”

Cậu ấy nhìn Mễ Hòa lấy chân gà từ trong nước đá ra, sau đó dùng dao công nghệ cao nhẹ nhàng cắt chân gà như cắt đậu hũ, Mễ Hòa lấy những gia vị đã chuẩn bị sẵn như dầu ớt, đường, xì dầu trộn đều với nhau, rồi đổ lên trên chân gà.

Gà chảy nước miếng, đã xong.

Khi món ăn này được đặt trước mặt Freddy và Luke, trong lòng Mễ Hòa cũng không chắc lắm, bởi vì xì dầu ở đây không thuần khiết như hương vị ở kiếp trước, hơn nữa cũng không có những loại gia vị quan trọng như gừng và tỏi, hương vị của món ăn sẽ không được như nguyên bản.

Nhưng khi Luke vội vàng bỏ miếng thịt lớn nhất vào trong miệng, hương vị mặn, tươi, cay và tê tập kích cậu ấy. Đầu lưỡi của cậu ấy dường như bị tê liệt, sau đó cả khoang miệng cũng trở nên nóng rát, vị mềm và mùi thơm dường như đã làm tan chảy đầu lưỡi của cậu ấy, khiến cả người cậu ấy như bốc lửa. Có điều món này ăn ngon tới đòi mạng, khiến cậu ấy không nhịn được muốn cắn thêm một miếng nữa.

Hai mắt của Luke không biết là do bị cay hay là bị tê mà nước mắt lưng tròng nói với Freddy: “Nó giống như bị ma quỷ cám dỗ, không thể dừng lại.”

Mặt Freddy tối sầm xuống, cái gì gọi là mùi vị bị ma quỷ cám dỗ chứ?

Nhưng anh nhìn thấy Luke lại gắp thêm một miếng thịt nữa, anh cũng gắp một miếng, thấy trên miếng thịt toàn là dầu ớt có vẻ rất hấp dẫn, Freddy cũng cắn một miếng.

Sau đó, Mễ Hòa nhìn thấy anh ngớ người một lúc, hiển nhiên là không ngờ rằng mùi vị của món ăn này khi vào trong miệng lại thế này.

Mễ Hòa cảm thấy có lẽ một chút nữa Freddy sẽ miêu tả vị của món này “giống như bị ma quỷ đấm một đấm vậy”, những thiếu niên Mars bọn họ đúng là ngay cả từ ngữ miêu tả cũng kỳ quặc như thế.

Nhưng rất nhanh, vẻ mặt Freddy trở lại bình thường, nuốt xuống, sau đó anh không ngừng gắp thức ăn, tuy là anh không nói gì, nhưng Mễ Hòa biết là bọn họ đều rất thích nó.

Bình Luận (0)
Comment