Mễ Hòa nhớ ra cô đã đọc trên Tinh Võng rằng Hoàng tử đã hoàn thành bằng tiến sĩ thiết kế cơ giáp, nghe nói cậu ấy đang học bằng tiến sĩ thứ hai. Nếu đây là sự thật, một người lợi hại đến vậy chỉ mới mười tám tuổi, hơn nữa cậu ấy còn rất đẹp trai, cậu ấy thậm chí còn là chủ nhân tương lai của hàng tỷ sinh vật trong cả vũ trụ.
Thảo nào các cô gái trên khắp Đế Quốc cũng mơ ước được kết hôn với cậu ấy.
Mễ Hòa cũng là một cô gái, thậm chí còn là cô gái đã từng thấy qua con người thật của Hoàng tử điện hạ, đương nhiên thỉnh thoảng cô cũng sẽ cảm thấy tâm tình nhộn nhạo. Nhưng cô không muốn gả cho Hoàng tử, cô chỉ muốn một ngày nào đó, Hoàng tử sẽ quỳ một gối ở trước mặt cô, cái đầu cao quý của cậu ấy cúi xuống rồi hôn lên mu bàn tay của cô là được rồi.
Mễ Hòa cảm thấy suy nghĩ này của mình có chút vô dụng. Chung quy thì mọi người cũng mong rằng ít nhất phải hôn môi hay gì đó, nhưng Mễ Hòa biết cân lượng của mình. Cô chỉ là một người bình thường, trông có vẻ như không hề có sự chênh lệch với người định hướng, nhưng thật ra, họ giống như hai loài khác nhau, có một rãnh trời ngăn cách ở giữa.
Sau khi đậu nành được trồng thành công, Mễ Hòa bắt đầu nghiên cứu làm nước tương, nhưng để làm nước tương thì nhất định phải có men nước tương, thật ra thứ này chỉ cần sử dụng một ít trong quá trình lên men, nhưng nó lại là thứ không thể thiếu.
Mễ Hòa lại cầu xin Doro, nhưng Doro trợn mắt mặc kệ cô, trực tiếp đưa cho cô một phương pháp chiết xuất, bảo Mễ Hòa tự mình nuôi cấy nấm mốc Aspergillus oryzae.
Thế là lớp vật lý vi diệu của Mễ Hòa lại trở thành lớp hóa học vi diệu, cũng may tiếng Alex hiện giờ của cô rất tốt, trên cơ bản tiếng Alex có thể được xem là ngôn ngữ thứ hai đứng sau ngôn ngữ Đế Quốc. Còn về tiếng Latinh cổ tương tự như tiếng Anh, cô gần như đã quên sạch tiếng Anh rồi chứ đừng nói đến tiếng Latinh cổ.
Nàng cố ý hái một nắm lúa mì trong phòng thí nghiệm, sau đó dùng tay kéo trấu cám ra rồi nghiền lúa mì thành bột, bắt đầu triển khai cuộc thí nghiệm phối phương đầu tiên của cô.
Lúc này Mễ Hòa không hề biết rằng sự nghiệp nấu cơm sau này của cô sẽ không thể tách khỏi phòng thí nghiệm.
Sau khi trộn trấu cám và bột lúa mì vào nhau, cô điều chỉnh nhiệt độ và độ ẩm để lên men trong phòng thí nghiệm, Mễ Hòa đã ghi lại cuộc thí nghiệm hóa học đầu tiên của mình. Đêm đó, trong khay nuôi cấy của cô xuất hiện những sợi nấm, ba ngày sau, cuối cùng cô đã tách ra được nấm mốc Aspergillus oryzae.
Mễ Hòa lấy nấm mốc Aspergillus oryzae khó mà có được bắt đầu chuẩn bị làm nước tương, đậu nành đã ngâm đủ hai mươi bốn tiếng đồng hồ và được hấp ba tiếng đồng hồ trong nồi lớn. Khi nhiệt độ của đậu nành hạ xuống trong khoảng bốn mươi độ thì trộn nó với bột lúa mì xào và nấm mốc Aspergillus oryzae, sau đó điều chỉnh nhiệt độ, Mễ Hòa chờ đợi đậu nành bắt đầu lên men.
Trong giai đoạn này, Mễ Hòa vẫn luôn theo dõi quá trình lên men, bảy ngày sau, bề mặt hạt đậu đã chuyển sang màu xanh vàng, đây là biểu hiện của sự kết hợp trọn vẹn giữa men nước tương với đậu nành. Mễ Hòa vui vẻ mang những bán thành phẩm khó có được này lên trên mặt đất để phơi nắng.
Mộc Thần: Kể từ khi nào mà địa vị của đậu nành rách nát này lại cao đến vậy?
Mộc Thần là người đã lái tàu ngầm đưa Mễ Hòa lên trên mặt đất. Từ nhỏ đến lớn, cậu ta đã quen với việc bị Mễ Hòa làm khổ rồi, lúc này cậu ta đang vừa đi cùng với Mễ Hòa, vừa nghiên cứu tài liệu trên thiết bị đầu cuối của mình.
Mễ Hòa đang đảo những đậu nành lên men để chúng được phơi nắng đầy đủ. Lúc này, một chiếc tàu vũ trụ chở hàng đột nhiên từ trên không trung đáp xuống, trước khi tàu vũ trụ hạ cánh xuống bề mặt Trái Đất thì một cánh cửa nhỏ bên thân máy mở ra, một người máy giao hàng đáp xuống với một chiếc hộp trên tay.
Sau đó, Mễ Hòa và Mộc Thần nhìn thấy tàu ngầm bong bóng của Doro nổi lên khỏi mặt biển, Doro nhanh chóng chạy tới, cẩn thận nhận lấy chiếc hộp, Mễ Hòa cảm thấy chiếc hộp đó khá nhẹ, hai người họ vẫn chưa kịp chào hỏi với Doro thì Doro đã tươi cười vui vẻ trở về tàu ngầm.
Mễ Hòa trở về căn cứ sau khi đã phơi xong đống đậu nành lên men, cô không nhịn được đi tìm Doro, kết quả Mễ Hòa đã nhìn thấy thứ Doro vừa mua ở trong nhà ông ấy.
Cô nhìn thấy bức ảnh ba chiều của một người, lớn bằng nửa bức tường trong phòng ngủ của Doro.
Đó là hiệu ứng gì vậy?
Mễ Hòa nhìn thấy một thiên sứ mắt xanh lam có mái tóc bạch kim dài đến lưng đang đứng trước mặt cô, trông rất giống người thật. Anh ấy khẽ nhắm mắt lại và lộ ra vẻ muốn hôn cô, Mễ Hòa táy máy tay chân, không khỏi dùng ngón tay chạm vào môi của người ba chiều xinh đẹp này, người đó lại mỉm cười, mở to đôi mắt xanh lam xinh đẹp và trìu mến nói: “Tôi thích ông, Doro à.”
Mễ Hòa: ==
Mẹ kiếp, đây chính là đu idol mà!