Tiệm Tạp Hoá Âm Dương (Dịch Full )

Chương 55 - Chương 115: Chương 115

vxdjq65o

qua

dì Tương vô tình nhắc tới một chút, sau khi cha mẹ Viên Nghệ chết vì bệnh thì được con cháu của bà

con xa chôn cất ở Bạch Vân sơn, lúc ấy cô liền âm thầm ghi nhớ điểm này.

Nghĩa trang rất lớn, bia mộ dày đặc, ít nhất cũng phải đến mấy trăm bia, nếu muốn tìm một người thì phải nhớ

được người ta mất vào ngày tháng năm nào, Thẩm Như Như trực tiếp tìm nhân viên quản lý cửa lớn hỏi người đàn ông họ Viên hạ táng trong vòng ba tháng ở vị trí nào.

Nhân viên quản lý là một ông già tóc hoa râm, nhìn ông già bảy tám mươi tuổi mà tinh thần vẫn rất tốt, giọng

nói sáng như chuông đồng. Ông lão đeo một cặp kính dày kinh người, lật sổ đăng ký nửa ngày, sau đó chỉ vào vị

trí góc cao nhất nói: “Ngay tại đó, hai vợ chồng cùng nhau hạ táng!”

Thẩm Như Như cảm ơn nhân viên quản lý, bước đến vị trí ông chỉ, nhìn ảnh chụp hai vợ chồng họ trên bia mộ,

cô biết mình không tìm nhầm.

Hai vợ chồng trong ảnh vô cùng trẻ tuổi, hẳn là ảnh chụp thời trung niên hào hoa phong nhã, Viên Nghệ và mẹ

cô ấy vô cùng giống nhau, gần như là từ một khuôn đúc ra.

Mộ rất mới, trên đài còn bày tế phẩm lúc hạ táng, chỉ là nơi đây đã lâu không ai đến quét dọn nên đã bị phủ một

tång bui.

Thẩm Như Như quét sạch lớp bụi trên đó đi, đốt hương tế bái, sau đó đốt chút tiền giấy cùng một số loại tế

phẩm.

Cha của Viên Nghệ lúc đó bị bệnh nằm trên giường nhiều năm, lại đau đớn mất đi đứa con gái mình yêu thương

nhất nên đối với thế giới này đã sớm không có một tia lưu luyến, bởi vậy sau khi chết rất lưu loát mà đi địa phủ báo danh.

Cô nghe nói hiện giờ địa phủ thủ tục rườm rà quỷ hồn cũng chật ních, bọn họ mới qua đời chưa tới ba tháng,

hẳn là còn chưa tới phiên đầu thai, có khả năng đang xếp hàng ở địa phủ, đốt nhiều tiền cho hai người miễn cho bọn họ ở phía dưới chịu khổ.

“Hai bác cứ yên tâm, thiện sẽ nhận báo đáp còn ác sẽ nhận báo ứng, cháu đã nghĩ đến biện pháp đối phó những

người đó rồi, thời gian để mấy người bọn họ nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật cũng khá lâu rồi ….” Cô không nhanh không chậm tách từng tờ tiền giấy ra ném vào trong lửa, miệng nhỏ giọng nói dông dài.

Tên cặn bã họ Dương cùng bà vợ chua ngoa ác độc của anh ta đã bị Viên Nghệ dùng tâm hỏa đốt đến hồn phi

phách tán, thằng cha vợ ngoan độc kia của anh ta cũng không thể sống tốt thêm mấy ngày nữa đâu.

*

Phải đến chạng vạng tối thì Thẩm Như Như mới làm xong việc để trở về, từ xa đã nhìn thấy một người đàn ông

quen mắt đứng trước cửa tiệm nhà mình. Đến gần vừa nhìn liền nhận ra, vậy mà lại là trợ lý tâm phúc của Lão

Quan.

Đầu óc cô nảy số nhanh chóng: “Lão Quan để cậu phụ trách việc xây dựng đạo quan?”

La Tài vội vàng gật đầu, rất cung kính mà khom lưng cúi chào: “Thẩm đại sư, hôm nay Quan tổng có việc nên

không đi được, cho nên để tôi thay anh ấy theo dõi hạng mục này, tôi họ La, tên Tài. Nếu cô có yêu cầu gì xin cứ

việc nói ra, tôi sẽ cố gắng để hoàn thành nó”

Cậu đối với hình ảnh trừ tà đêm đó của cô khá ấn tượng, chính vì thế mà ký ức vẫn còn mới mẻ, lúc này nhìn

thấy Thẩm Như Như liền cảm thấy hai chân của bản thân như nhũn ra vì sợ hãi.

812 chữ

Chương 115: Chương 115

Nếu không phải trong công ty không tìm được người thích hợp hơn thì chính cậu cũng không nguyện ý tới đây

đâu a.

“Được, cậu cứ vào nhà trước đã rồi chúng ta trao đổi sau.” Thẩm Như Như lấy chìa khóa mở cửa mời người vào

nhà

ngồi.

La Tài vừa đi vào Kính Hoa Duyên liền nhanh chóng đánh giá cửa hàng một lần, trong lòng cậu có chút ngoài ý muốn nhưng gương mặt ngàn năm vẫn không thay đổi. Căn phòng này so với căn phòng trong tưởng tượng của cậu hoàn toàn không giống nhau bởi vì tưởng tượng của cậu là một căn phòng đầy bùa chú rồi hương nến gì gì

đó chứ không phải căn phòng được trang hoàng sạch sẽ như thế này, thậm chí còn rất có phong cách mà giới

trẻ hiện nay ưa chuộng.

Cậu đi theo Thẩm Như Như đến sân nhà, nhìn thấy cây non và vịt vàng nhỏ trong sân nhà thì kinh ngạc trừng to

mắt: “Đại sư còn nuôi vịt?”

Thẩm Như Như quay đầu lại nhìn người kia: “Thế nào, rất kỳ quái sao?”

“Không có không có, chỉ là có chút ngoài ý muốn thôi, cô đừng để ý” La Tài ha ha cười chuyển đề tài về phương

án thiết kế cho đạo quan.

Người được Lão Quan coi trọng và có thể trở thành tâm phúc của anh ta trên phương diện công việc quả là người có tài năng, sau khi La Tài tiếp nhận công việc này thì dù có nguyện ý hay không, cậu vẫn rất tận tâm tận lực, ngay lập tức liền lập bảng kế hoạch về hai phương án khác nhau đối với các địa điểm khác nhau, hơn nữa

ngoài tìm người chuyên nghiệp chỉ điểm về bố cục kiến trúc của đạo quán, cậu biết cái này còn phải chú ý và kiêng kị nhiều thứ. La Tài làm việc khá rõ ràng, có thể nói rằng cậu còn hiểu cái này hơn cả một đạo sĩ như Thẩm Như Như. Đợi nói xong thì đã là một giờ sau, tuy vẫn chưa thỏa mãn mà kết thúc ngay lúc này nhưng La Tài vẫn biết bản thân phải ngừng nói, cậu uống một ngụm nước trà cho đỡ khô cổ sau đó liền hỏi ý kiến: “Thẩm đại sư, cô xem có chỗ nào có sơ suất hoặc là không thích cái gì thì cứ việc nói với tôi. Đúng rồi, tôi cũng đã làm một số điều tra về vấn đề lựa chọn địa điểm xây dựng, cá nhân tôi đề cử cô lựa chọn Bạch Vân Sơn. Nơi đó có không khí và đất đai rộng lớn, đạo quan bình thường không phải đều có một hoặc hai đạo sĩ trông cửa hay sao, chờ đường sửa xong là cô có thể luyện tập nhiều hơn để giúp đạo quan ngày càng phát triển! Tôi sẽ phối hợp với cô trong nhiều phương diện như làm tiếp thị chẳng hạn, sau khi thanh danh và nổi tiếng hơn thì cô chỉ cần ở trong quán nhận đơn rồi giao nhiệm vụ là được, mấy cái tiền lặt vặt cô không cần phải lo…..”

Cậu cằn nhằn không ngừng về vấn đề xây đạo quan, xem tình hình này thì có thể đoán được có nói cả đêm cũng

không hết chuyện.

Thẩm Như Như nhìn đồng hồ thì phát hiện sắp đến tám giờ rồi, cô trầm mặc trong chốc lát, sau đó đúng lúc

ngắt lời La Tài: “Trợ lý La quả thật rất có lòng, đề nghị của cậu tôi đều hiểu được, hai ngày nay vất vả cho cậu rồi.

Về việc chọn địa điểm, đợi lát nữa tôi sẽ cho cậu một câu trả lời thuyết phục, xin cậu chờ một lát”

La Tài rất có mắt nhìn nên ngay lập tức đã ngậm miệng gật đầu tỏ vẻ bản thân hiểu rồi. Thẩm Như Như rời khỏi phòng khách đi lên lầu hai, cô ốt ba nén nhang quỳ trên bồ đoàn* bái ba lạy, sau đó cắm

hương vào lư hương: “Học trò có việc cần thỉnh giáo, thỉnh tổ sư gia hiện thân

*Toạ bồ đoàn, cũng được gọi tắt là bồ đoàn, là một dụng cụ để Toạ thiền, thường được dồn bằng bông gòn và

bọc bằng một lớp vải xanh dương đậm. Toạ bồ đoàn có hình vuông, với kích thước mà một người ngồi thiền

trong tư thế Kết già phu toạ vừa đủ ngồi và để hai đùi gối lên.

Trong căn phòng nhỏ có làn khói lượn lờ như sương xuống hoà cùng mùi đàn hương vốn có, quanh thân tượng

thần Vô Lượng Tổ Sư gia cũng được bao phủ bởi làn khói lượn lờ.800 chữ

Chương 116: Chương 116

Làn khói càng lúc càng lớn và chỉ chốc lát sau, một bóng người xuất hiện với dáng vẻ như một tiên nhân bồng bềnh trong làn khói, Vô Lượng Tổ Sư gia cúi đầu nhìn cô: “Cái con nói chính là việc xây dựng đạo quan?”

Thẩm Như Như gật đầu xác nhận thay cho câu trả lời của mình.

Vô Lượng tổ sư gia vuốt râu nói: “Đạo quan mới xây ở chỗ này là tốt rồi, thầy ở chỗ này đợi hơn mười năm cảm thấy rất thoải mái, không cần phải tốn công phí sức động tay động chân chỉ để chuyển đến Bạch Vân Sơn Thẩm Như Như hiểu được suy nghĩ của tổ sư gia kiêm luôn sư phụ của mình, cô trở lại phòng khách nói cho La Tài, đạo quan mới sẽ xây ở đầu phố.

La Tài tuy rằng không quá tán thành với lựa chọn này của cô nhưng cậu cũng không nhiều lời mà quay đầu bắt tay vào xử lý thủ tục liên quan một cách cẩn thận. Hiệu suất làm việc của cậu vô cùng cao nên chỉ ngày hôm sau, khi Thẩm Như Như đang đi tặng hoa liền phát hiện ra bốn gian sân ở đầu phố đã bị san bằng.

Công nhân đội thi công đang vội vàng làm lại nền móng, La Tài đội mũ bảo hiểm màu vàng đi tới đi lui giám sát công việc của họ, lượng công việc cùng những loại máy khác nhau khá nhiều khiến cho bụi đất “tung bay” trên đường, quang cảnh xung quanh mù mịt.

Thẩm Như Như dừng xe, từ trong túi lấy ra một cái bùa ổn định dán ở bên cạnh công trường, bụi bặm bay đầy trời lập tức giống như quả cân nặng ngàn cân rơi thẳng xuống mặt đất mà không thể đứng lên được nữa, không khí trong nháy mắt liền trở nên tươi mát hơn rất nhiều, cô hài lòng vỗ vỗ tay leo lên chiếc xe đạp điện nhỏ chuẩn bị rời đi.

La Tài đúng lúc này xoay người lại liền thấy được cô, cậu lập tức chạy tới chào hỏi: “Thẩm đại sư, bình thường cô ra ngoài sớm như vậy sao?”

Thẩm Như Như: “À không, tôi đi tặng hoa cho khách hàng”

La Tài có chút giật mình: “Cô vậy mà phải tự mình giao hoa, sao không thuê thêm người để tránh việc lãng phí thời gian. Hơn nữa theo tôi quan sát thì hình như trấn Mộ Nguyên gần đây không được ổn cho lắm, sáng sớm ở trên đường có ít người qua lại nên không an toàn cho lắm, đại sư vẫn nên cẩn thận một chút đi”

Lúc trước Thẩm Như Như cũng nghĩ tới tuyển một người chuyên phụ trách giao hoa hoặc là chọn một công ty

chuyển phát nhanh để hợp tác, thế nhưng sau đó xảy ra quá nhiều chuyện thì liền quên mất việc này nên hiện tại chỉ có thể tự mình giao trước. Cô đang muốn nói còn chưa tuyển được người thích hợp đã thấy La Tài lấy điện thoại di động ra gọi một dãy số: “Đại sư, tôi biết một người rất thích hợp, hiện tại gọi anh ta tới, hai người trao đổi thử xem, biết đâu thích hợp”

Thẩm Như Như liếc mắt một cái, thấy bản thân dù sao cũng không chậm trễ thời gian nên đẩy xe đến chỗ râm mát chờ.

Không đến mười phút, người La Tài nói đã chạy tới.

Thẩm Như Như cẩn thận đánh giá người mới tới, đối phương là một nam sinh trẻ tuổi, nhìn qua thì thấy trạc tuổi cô, bộ dáng thanh tú cùng với màu da khỏe mạnh, thậm chí còn rất có tinh thần, đây là một sự kết hợp hoàn hảo của một người trẻ tuổi.

La Tài dẫn tới chỗ cô và giới thiệu, đây là sinh viên tàn tật nghèo khó mà Quan tổng đã tài trợ qua, anh ấy tên là Mạch Mạch, bởi vì khi còn bé bị bệnh nặng dẫn đến dây thanh dị thường nên không thể phát ra âm thanh và cũng bởi vì thân thể thiếu hụt nên Mạch Mạch rất khó có thể tìm được công việc thích hợp cho bản thân, chính anh ấy cũng không muốn đi thành phố lớn nên quyết định ở lại trấn Mộ Nguyên làm việc vặt, việc làm nhiều nhất chính là giao đồ ăn cùng chuyển phát nhanh.

Ánh mắt Mạch Mạch trong trẻo thấu triệt, vừa nhìn đã biết là người rất đơn thuần thiện lương. Thẩm Như Như đối với ánh mắt của La Tài vẫn là tương đối tín nhiệm.

800 chữ

Chương 117: Chương 117

Dù sao ở công ty lớn mà lại được làm trợ lý chủ tịch thì khi nhìn người khẳng định có yêu cầu riêng, cô liền gật đầu nhận nhân viên mới này ngay tại chỗ.

Nhân viên mới cũng không khiến cô cảm thấy thất vọng, anh ấy lập tức đảm nhận công việc giao hoa, ghi địa chỉ của từng khách hàng vào bản ghi nhớ trên điện thoại di động rồi phóng đi bằng chiếc xe đạp bé bé xinh xinh không phù hợp với cơ thể của mình.

La Tài đang muốn tiếp tục trở về giám sát công việc thì bị Thẩm Như Như gọi lại: “Trợ lý La, cậu vừa rồi nói trấn trên không yên ổn là vì có chuyện gì xảy ra sao?”

La Tài: “Thẩm đại sư không nghe nói sao? Trên trấn có hai người bị giết một cách tàn nhẫn, gần đây cảnh sát tuần tra trên đường đều nhiều hơn.

Cậu nói xong mà vẫn cảm thấy lạnh sống lưng: “Nghe nói thi thể hai nạn nhân đều bị mổ bụng, bên cạnh đều đặt một bát mì dính máu

Thẩm Như Như buổi sáng mới vừa ăn một bát mì cùng một ít rau xanh tươi mát, khi cô nghe đến đây liền bụng có chút nhộn nhạo, cảm thấy bát mì kia hình như muốn vẫy chào với mình lần nữa. Lần kể này so với lần mà Triệu Hằng vừa kể còn ghê tởm hơn nhiều, cô bĩu môi xoay người trở về Kính Hoa Duyên.

Bận rộn đến giữa trưa đình công nghỉ ngơi ăn cơm, các công nhân xây dựng mới phát hiện trong công trường vậy mà lại không có một hạt bụi nào bay loạn, tất cả đều cảm thấy rất ngạc nhiên.

“Thế quái nào mà từ nãy tới giờ lại không có một hạt bụi nào vậy?”

“Đúng thế, tôi cũng thấy rất kỳ quái, một chút bụi cũng không có, quần áo lại vô cùng sạch sẽ!”

“Tôi nói chứ, có thể ăn xong rồi buôn về cái này được không, tý thì bị nghẹn rồi đấy”

“Kệ nhà ông chứ, ông có hôm nào không nghẹn đâu, rách việc vừa thôi, mà không phải nói nơi này để xây đạo quan sao, nói không chừng là vị thần nào đó hiển linh”

“Nền móng còn chưa được hình thành, hiển linh cái gì?”

La Tài nghe được các công nhân thảo luận, cậu theo bản năng nghĩ đến Thẩm đại sư buổi sáng sớm tới đây, hình

như trước khi đại sư tới, công trường vẫn là hình ảnh bụi bay đầy trời……

*

Năm giờ tối, Kính Hoa Duyên đã đến giờ đóng cửa.

Thẩm Như Như cất hết tiền mặt vào trong túi, sau đó khóa cửa đến ngân hàng tự động gần đó gửi tiền, khi vừa gửi tiền xong, từ ngân hàng đi ra thì suýt chút nữa bị một người đàn ông đụng vào, cô nhanh chóng tránh sang

bên cạnh nên không sao.

Người đàn ông kia ngay cả một câu xin lỗi cũng không có, anh ta đi khá nhanh, trong nháy mắt liền biến mất ở khúc quanh. Cô nhìn là biết người này đang ế chổng mông lên luôn, đàn ông gì mà thiếu tinh tế, trừ luôn mười

điểm thanh lịch, kém sang!

Thẩm Như Như nhìn phương hướng người đàn ông rời đi một hồi lâu, trong lòng luôn cảm thấy sự tình hình như không đúng lắm, vừa rồi mặc dù không có đụng tới, nhưng mà cô cảm giác được trên người người nọ có một lớp không khí lạnh bao quanh, trời nóng như vậy thì ngoại trừ Từ Dẫn Châu lại còn có những người khác có khả năng đông lạnh người ta như băng vậy sao, không quá bình thường a…..

Về nhà ăn cơm, vừa dọn dẹp mọi thứ, rửa được cái mặt xong nằm trên giường thì cô nhận được hai tin nhắn

wechat. Một cái là của Lão Vương, ông ta gửi một cái định vị tới, là công ty ăn uống nổi tiếng thành phố S. Một tin khác là của Thái Thái, cô gửi một dấu tay OK tới cho cả hai người.

Lão Vương và Thái Thái đều là những linh hồn mà cô kết bạn trong hôn lễ của A Quý và Tiểu Phù, lần này được cô nhờ vả nên đến thành phố S làm chút chuyện.

Tổng giám đốc và phu nhân của nhà hàng nổi tiếng xảy ra tai nạn xe cộ mà qua đời, công ty liền chuyển tên của tổng giám đốc cũ sang tên của cậu em vợ, công ty bây giờ vẫn hoạt động như thường lệ.

787 chữ

Chương 118: Chương 118

Sau khi nhận được tin nhắn, Thẩm Như Như đã lập tức gọi điện thoại cho anh trai nhà mình: “Anh, anh giúp em gửi đồ ra ngoài chưa, không bị người ta phát hiện đấy chứ?”

Âm thanh xung quanh của Thẩm Thần Thần rất ồn ào, dường như đang ở một địa điểm giải trí nào đó. Một lúc sau, âm thanh đột nhiên biến mất, thay vào đó là giọng của anh ấy vang lên từ hành lang: “Được gửi đi rồi, yên tâm, không ai nhìn thấy đâu. Thẩm Như Như, rốt cuộc thì đó là cái gì mà em cứ thần thần bí bí như thế” “Không có gì, bí mật giữa con gái bọn em mà thôi, anh đừng quan tâm!” Thẩm Như Như bình tĩnh lại, cười hì hì qua loa tắc trách hai câu liền cúp điện thoại.

Cô tắt đèn nằm xuống rồi nhắm mắt chuẩn bị đi vào giấc ngủ.

Hy vọng vừa tỉnh ngủ đã có thể nhận được tin tức tốt.

Một căn phòng sang trọng của khách sạn Geda ở thành phố S vang lên một hồi chuông báo thức chói tai phá vỡ

đi sự yên tĩnh vốn có của nó.

Thẩm Thần Thần buồn ngủ trở mình qua lại chỉ để ấn tắt chuông báo thức, anh ấy ấn như đòi mạng của cái chuông vậy, sau đó lại gian nan đứng lên mặc quần áo.

Đi vào phòng tắm nhìn kiểu tóc hỗn độn của mình cùng quầng thâm mắt cực đại trong gương trông như con gấu trúc, mặt Thẩm Thần Thần không chút thay đổi cầm lấy kem đánh răng cùng bàn chải.

Hai ngày trước, anh ấy được cô em gái yêu quý tên Thẩm Như Như của mình gửi một cái vòng tay vàng, nhờ anh

hỗ trợ cô mang chiếc vòng tay tới tặng cho một người phụ nữ tên là Ti Ti

Cái này không có gì kỳ quái cho tới khi, địa điểm gặp mặt hẹn ở hội sở và nhất định phải cải trang thành một người khác trà trộn vào, tình cảnh kia giống như hai đặc vụ ngầm kết nối với nhau. Đã thế sau khi “tặng” đồ giấu mặt còn không cho anh rời đi, phải ngồi ở hội sở tới tám giờ sáng hôm nay mới có thể rời đi.

Sau khi ra ngoài, Thẩm Thần Thần tìm một khách sạn năm sao của công ty mình nghỉ ngơi, đến bây giờ mới ngủ được một chút và một chút này tổng cộng không đến bốn tiếng thì lại phải dậy để làm việc.

Số anh sao nó khổ thế này.

Thẩm Thần Thần vừa rửa mặt xong liền gọi điện thoại nội tuyến bảo nhân viên khách sạn mang một phần cơm trưa lên, sau đó mở laptop bắt đầu công việc của mình. Cái lạ là laptop mới vừa mở ra thì góc phải bên phải liền xuất hiện một cửa sổ tin tức, anh ấy tùy ý quét mắt, sau khi nhìn thấy tiêu đề tin tức liền cảm thấy sửng sốt một

chút.

Tiêu đề tin tức vô cùng thu hút sự chú ý của mọi người, đơn giản mà trắng trợn, nói đúng hơn là gây sốc cho người khác! Tiết lộ bị mật đen tối của tập đoàn tài chính sau lưng Tổng bí thư Thành ủy!

Anh không tự chủ được mà nhấp vào, khi kiểm tra thì thấy thật đáng ngạc nhiên vì đây không phải tin giả, các

chứng cứ cứ như thế mà nối tiếp nhau, thậm chí còn có cả ảnh chụp. Toàn bộ bài báo kể chi tiết rằng Tổng bí thư Thành ủy đã sử dụng quyền lực của mình để làm hàng chục việc phi pháp trong những năm qua như giết người và đốt phá nhà người khác hay là tham nhũng và hối lộ, bao che cho các thế lực ngầm, mua bán công khai các chức vụ cùng hàng loạt tội danh khác, đủ để lĩnh án tử hình.

“Đây là một tin tức lớn, tại sao tôi không nghe thấy bất kỳ tin đồn nào trước đây ..” Thẩm Thần Thần liếc nhìn ID của phóng viên đã đưa tin kia lên, đó là một cái tên xa lạ. Anh ấy nghĩ về nó một lúc và cảm thấy có gì đó không

ôn.

Nhà họ Thẩm sở hữu trên dưới mười lăm khách sạn năm sao ở thành phố D, mở gần trăm chuỗi khách sạn cấp

tốc ở các tỉnh thành khác, có thể coi là làm ăn lớn nên tài nguyên mạng lưới đương nhiên rất phong phú.

809 chữ

Chương 119: Chương 119

Mỗi khi có chính sách từ trên đưa ra hoặc là có quan viên muốn rước chút chút xui xẻo về mình thì cơ bản, bọn

họ đều có thể đón đầu một chút gió, thế nhưng lần này thật sự phát sinh quá đột ngột.

Sẽ không có liên quan đến cô em gái ngốc ngốc nhà mình đấy chứ…..

Thẩm Thần Thần nghĩ đến vợ chồng Dương tổng bị tai nạn giao thông ngoài ý muốn mà Thẩm Như Như dính

vào mấy ngày trước, cảm thấy chuyện này tuyệt đối không liên quan đến cô.

Sau khi làm thần côn* được non nửa năm thì lá gan của em gái anh cũng càng ngày càng lớn! Thần côn là từ mang nghĩa xấu, châm biếm, chỉ những người giả mình có phép thuật, có quyền năng, hoặc cả

khả năng siêu phàm nào đó để lừa bịp nhằm trục lợi từ người khác, nói nôm na là thầy bói nhưng Thẩm Thần Thần là thầy bói hàng real nha.

Thẩm Thần Thần trầm tư một hồi, gọi điện thoại hỏi thăm bạn bè làm việc nội bộ nhưng kết quả nhận được là

người ta cũng không khác gì mình, vẻ mặt cũng ngơ ngơ ngác ngác và nói rằng mọi người trong đơn vị cũng đang đoán xem ai là người đã đưa những thông tin kia lên mạng, tất cả đều lo lắng bị chuyện này liên lụy đến. Anh ấy không còn cách nào khác ngoài việc dặn dò mọi người đặc biệt chú ý vào thời gian này, làm việc phải cẩn thận và báo cho mình nếu có bất kỳ vấn đề gì xảy ra. Sau đó, Thẩm Thần Thần sử dụng danh bạ cùng một số thứ khác để kiểm tra các hành vi của em gái mình trong hai ngày qua và phát hiện con bé không làm việc gì khác ngoài việc gửi cho mình chiếc vòng tay vàng và chuyển tiền vào một số tài khoản ngân hàng với các danh tính

khác nhau.

Sau đó thì cả ngày trồng hoa làm cỏ vẽ bùa buôn bán, an phận đến mức không thể an phận hơn. Được rồi, mặc kệ có phải Thẩm Như Như có làm hay không thì chỉ cần không tra được dấu vết là được. Thẩm Thần Thần hết cách đành phải bỏ qua nguyên nhân chuyện này mà ngược lại chuyển qua chú ý tiến trình

vụ án này. Khi sự việc kia xảy ra, cấp trên phản ứng rất nhanh, trong vòng ba giờ sau khi tin tức kia đăng ở trên mạng, bí thư Thành ủy đã bị tạm giam để điều tra.

Ngay sau đó, buổi chiều cùng ngày, công ty Danh Dương dưới danh nghĩa là con trai của thư ký trưởng cũng bị

tung ra những vụ bê bối như quản lý nhà hàng không tốt, nguồn nguyên liệu nấu ăn có vấn đề, chủ tịch từng xâm hại tình dục trẻ em vị thành niên. Các bộ phận liên quan lập tức hành động, ra lệnh cưỡng chế công ty Danh Dương ngừng kinh doanh để tiếp nhận điều tra và đồng thời cũng bắt giữ chủ tịch về quy án.

Chỉ trong một ngày ngắn ngủi, bọn họ đã từ tầng lớp thượng lưu hào nhoáng người người ngưỡng mộ trở thành

những tù nhân bị người người mắng mỏ, ghê tởm. Phu nhân của Tổng bí thư đi khắp nơi tìm người xin giúp đỡ,

cây đổ thì bầy khỉ tan, bọn họ ngày xưa tạo quá nhiều nghiệt nên hiện tại báo ứng đến bị vạch trần gốc gác,

không ai nguyện ý đưa tay ra giúp vì sợ sẽ rước họa vào thân.

Một buổi tối nào đó hai tháng sau.

Thẩm Như Như tắm nước nóng xong liền khoác áo tắm tựa vào sô pha lười biếng đọc sách, ngoài phòng trời

mưa, Tiểu Hoàng thì trốn trong ổ ngủ, hiện tại nó đã trưởng thành, lông tơ màu vàng đều biến thành lông vũ màu nâu, nhan sắc không còn đẹp như trước.

Hình như chính nó cũng ý thức được điểm ấy nên càng ngày càng trở nên dính người, thậm chí còn thích làm nũng, vẻ cao ngạo lãnh đạm lúc trước biến mất không tung tích.

Mưa càng lúc càng nặng hạt, nước mưa lạnh như băng bay vào trong cửa. Thẩm Như Như buông sách mở ti vi,

trùng hợp là kênh tin tức vừa lúc thông báo kết quả thẩm phán của Tổng bí thư Thành ủy của thành phố S. Hai cha con kia một người thì sợ tội nên tự sát, một người thì bị phán tù chung thân, tất cả tài sản trên danh nghĩa bị tịch thu để làm của công.

814 chữ

Chương 120: Chương 120

Nhìn thấy tin tức này, tâm tình của cô dần tốt lên, lúc này mới nhớ tới hơn tám mươi vạn còn lại còn chưa

chuyển qua cho Ti Ti

Ti Ti là một hacker chuyên nghiệp, chuyên môn tiếp nhận một số công việc bí mật liên quan đến chất xám, đạo đức nghề nghiệp tốt cùng năng lực không còn gì để chê nên đi đôi với đó là giá khá cao. Thẩm Như Như có thể tìm được cô ấy thì còn phải cảm tạ vị đại ca đã nhiệt tình nghiên cứu để phát triển khoa

học kỹ thuật đen với mục đích tạo phúc đức cho quỷ giới kia, cô bị kỹ thuật vòng tay biến thành USB làm kinh ngạc vì một phần là chiếc vòng tay đó quá đẹp, phần còn lại là vì USB không hề dễ dấu.

Sau khi biết được sự tài giỏi của người kia, cô lập tức hướng dì Tương xin phương thức liên lạc, vốn muốn mời

anh ta ra mặt hỗ trợ nhưng đáng tiếc là người ta hiện giờ ở địa phủ vào làm công chức nên không có thời gian quản những thứ này, chính vì thế mới để lại phương thức liên lạc nhè nhẹ cho cô.

Sự tình được giải quyết viên mãn, sự mệt mỏi trong lòng cô cuối cùng cũng được giải tỏa, chỉ tiếc là Viên Nghệ

không được nhìn thấy kết cục của những kẻ độc ác kia. Nhưng nếu cô ấy đã có thể thản nhiên chịu chết cùng

hai người kia thì nhất định đã sớm dự đoán được cô sẽ giúp cô ấy hoàn thành tâm nguyện của bản thân nên hồn phi phách tán hẳn là một trong những phương thức giải thoát mà Viên Nghệ lựa chọn đi.

Sau khi gửi số tiền còn lại vào thẻ của Ti Ti, Thẩm Như Như để điện thoại di động xuống đứng dậy đi đóng cửa,

đêm nay mưa to như vậy thì hẳn là sẽ không có quỷ nào tới cửa mua đồ đâu.

Ý nghĩ này vừa hiện lên trong đầu thì cửa lớn cửa hàng phía trước đã bị gõ vang. Cô sửng sốt một chút, trở về

phòng phủ thêm áo khoác dày rồi che ô xuyên qua sân nhà đến phía trước mở cửa.

Ánh đèn sáng lên, Thái Thái đi vào Kính Hoa Duyên, dưới chân mỗi một bước đi đều lưu lại một dấu nước. Cô ấy

là quỷ nước chết đuối nên bình thường đều ở trong nước và thích nhất là đi lại vào những ngày mưa. Thẩm Như Như thấy cả người Thái Thái ướt sũng liền rót ly nước nóng rồi dùng bùa dẫn đường đưa cho người

đối diện: “Có muốn khăn khô không?”

“Không cần, tôi đến lấy hộp trang điểm số lượng có hạn lần trước đặt” Thái Thái nhấp một ngụm nước nóng, giơ

tay chỉ vào mặt mình rồi nói: “Đồ trang điểm của các nhãn hiệu kia không đủ để chống nước, dầm mưa một chút

liền trôi đi, trông xấu chết đi được, tôi nhìn mà thấy ngứa mắt, trông cứ như quỷ ấy”

Thẩm Như Như: “……

Ủa alo cô gái ê, hình như cô quên mình là quỷ rồi thì phải, sao cứ phải lấy đá đập chân mình thế. Mà lời này được

thốt ra bởi một con quỷ, hình như có gì đó là lạ, thấy cứ sai sai

Cô đóng gói hộp trang điểm rồi dùng bùa dẫn đường gửi cho Thái Thái: “Giá gốc là 2600, cộng thêm bùa dẫn

đường là 800 với phí mua nữa là 500, tổng cộng 3900”

Sau khi phải đi mua hàng ngày càng nhiều, Thẩm Như Như dứt khoát niêm yết giá, mỗi lần mua hàng thu năm

trăm đồng tiền mua, nếu như cô muốn xuống bếp hoặc là ra ngoài chạy việc gì gì đó thì phải thêm một ngàn phí thủ công. Cái giá này tuy hơi chút đắt nhưng ngẫm lại có những ngày cô bị đánh thức vào nửa đêm, một giấc ngủ ngon cũng không có được, thu nhiều tiền một chút cũng không có gì đáng trách. Thái Thái không nói hai lời lấy điện thoại di động ra quét mã thanh toán, thuận miệng hỏi một câu: “Đúng rồi

Thẩm đại sư, đạo quán ở đầu phố khi nào thì sửa xong a, sau này cô ở trong đạo quán rồi thì buổi tối chúng tôi đi

đâu mua đồ?”

Huyền Thiên Quan khởi công đến bây giờ đã hơn hai tháng, bởi vì Quan tổng cho nhiều tiền, hơn nữa La Tài chỉ

cần có thời gian rảnh liền từ thành phố S bay tới giám sát đốc thúc nên hiệu suất của đội thi công phi thường

cao.

789 chữ

Chương 121: Chương 121

Nếu không lầm thì cuối tuần là có thể hoàn thành, bức tượng để Vô Lượng Tổ Sư trú được đặt làm theo yêu cầu

cũng sắp hoàn thành, không bao lâu nữa là có thể sử dụng.

Thẩm Như Như suy nghĩ một chút, sau lại lắc đầu nói: “Tạm thời còn chưa chuyển, chờ năm sau chọn ngày lành

tháng tốt thì chuyển vào. Đến lúc đó tôi sẽ đặc biệt thiết lập một cửa hàng ở thiên môn đạo quan, sẽ không quấy rầy tổ sư gia. Tất cả có thể trực tiếp tới đây cũng không sao”

“Vậy là tốt rồi, tôi còn muốn đặt trang điểm số lượng có hạn cho lễ Giáng Sinh nữa” Thái Thái cười híp mắt nhấc túi mua sắm lên, đi về phía cửa hai bước lại quay đầu lại: “Có chuyện thiếu chút nữa đã quên, vừa rồi tôi ở bên ngoài gặp được một người đàn ông, nhìn cũng không phải hạng tốt lành gì, mặt mang đầy sát khí, trông không khác gì trộm cướp, Thẩm đại sư, cô thân là con gái mà lại sống một mình thì nên cẩn thận một chút, về sau buổi tối nghe được tiếng gõ cửa tốt nhất hỏi trước là ai, bên người mang nhiều bùa chú một chút” “Tôi biết rồi, cảm ơn cô đã nhắc nhở trước. Thẩm Như Như khóa cửa lại, trong lòng không hiểu sao dâng lên

một dự cảm chẳng lành, cô chợt nhớ tới hai tháng trước La Tài có nhắc tới tên cuồng giết người biến thái và bát

mì sợi

dính máu.

Chắc không phải như cô nghĩ đâu nhỉ, hai tháng nay trên trấn vẫn gió êm sóng lặng mà, tất cả mọi người đều nói kẻ cuồng giết người kia đã sớm lặng lẽ đào tẩu rồi, ngay cả cảnh sát được phái xuống điều tra cũng sang tỉnh bên cạnh điều tra. Suy nghĩ một hồi cũng không có đầu mối gì, cô liền tắt đèn trở về phòng nghỉ ngơi. Trời vậy mà lại mưa suốt một đêm, ngày hôm sau vẫn tiếp tục mưa nhưng hạt mưa nhỏ đi rất nhiều. Nước đọng trong sân đã dâng đến mắt cá chân, Tiểu Hoàng hưng phấn chạy tới chạy lui trong nước, cảm tưởng như nó có

thể chơi mãi như thế mà không chán, Châu Châu thì được mang vào treo dưới mái hiên phòng khách đang cùng bạn mới của nó lượn lờ, bay nhảy.

Chim tương đối thích môi trường khô ráo nên hai bé đều giẫm ở tận cùng bên trong lồng sắt chen chúc thành một cục bông, tránh cho bị mưa bụi dính lên người.

Thẩm Như Như bưng ly sữa đậu nành nóng đứng ở cạnh cửa nhìn trời mưa. Sau khi trời mưa thì nhiệt độ đã giảm xuống không ít, cô khoác một chiếc áo len màu xám bên ngoài cùng chiếc áo sơ mi trắng, tóc dài xõa ra sau đầu,

lộ ra đôi bông tai hoa ngọc trắng trên lỗ tai, tổng thể nhìn qua ấm áp lại tươi mát, tựa như một đóa hoa ngọc lan

sau cơn mưa.

“A a a! Làng nước ơi! Có người chết rồi!” Một tiếng hét thê lương đột nhiên xuyên thủng màn mưa, vang khắp

khu phố cổ.

Vì thanh âm kia cách rất gần nên Thẩm Như Như có chút hoảng sợ, sữa đậu nành nóng trong ly lắc lư lắc lư như muốn chảy ra ngoài, cô lập tức đặt ly xuống chạy ra cửa. Cách đó không xa, dưới hành lang tránh mưa đã có một

đống người vây quanh, mọi người đứng rất thoáng, giống như nhìn thấy thứ gì đáng sợ nên sắc mặt đều rất khó

coi.

Thẩm Như Như che ô bước nhanh đi qua, đứng ở ngoài đám người xa xa liền nhìn thấy mặt đất mờ mờ hiện những vết máu lớn. Cô thu dù đi vào hành lang tránh mưa, chậm rãi tới gần đám người bên trong, một cảm giác

lành lạnh đang dần dần xuyên qua giày thấm vào lòng bàn chân.

Có gì đó không ổn.

Cô đi đến chỗ mọi người đang đứng, sau khi thấy rõ cảnh tượng bên trong thì sống lưng chợt lạnh, sự lạnh lẽo này toả dưới lòng bàn chân càng nặng. Những cô thấy là trên người nạn nhân không có một mảnh vải, cả người

không có một mảnh da hoàn chỉnh, dạ dày lại bị cắt ngang một lỗ hổng mười cm, bên cạnh anh ta đặt một cái bát sứ màu trắng, trong bát đựng mì sợi dính máu đã trương thành đống.

795 chữ

Chương 122: Chương 122

Hiện trường sớm có người gọi điện thoại báo cảnh sát, một số người có năng lực chịu đựng tâm lý kém đều chạy

đến bên cạnh nôn mửa không ngừng.

Thẩm Như Như tốt xấu gì cũng là người từng học giải phẫu nên phản ứng không lớn như vậy, cô nhìn chằm chằm người chết một lúc lâu liền phát hiện đây là một gương mặt lạ không quen biết. Cô đang xem nghiêm túc,

dì Phan đột nhiên xuất hiện kéo cô ra ngoài đám đông.

“Người chết có cái gì đẹp, cháu không sợ buổi tối sẽ gặp ác mộng sao?” Phan Hồng lôi kéo cô trở về: “Vốn tưởng rằng tên biến thái kia đã chạy đi rồi, không nghĩ tới vẫn còn ở trấn trên, gần đây cháu đừng ra ngoài, chuyện giao hàng hay việc vặt linh tinh cứ giao cho Mạch Mạch làm là được, một người đàn ông cao to như thế tóm lại

vẫn an toàn một chút, đúng rồi, mì sợi tốt nhất cũng đừng ăn……

Một đường về đến tiệm, trong lòng Phan Hồng còn sợ hãi: “Tối hôm qua dì chơi mạt chược trở về còn đi qua nơi

đó, lúc ấy vẫn không có chuyện gì xảy ra, đoán chừng người này sau nửa đêm mới chết” “Chết sau mười hai giờ tối hôm qua. Thẩm Như Như vòng qua cái bàn bên cửa sổ lấy ra cuốn Huyền Thiên Chú, một bên lật ra xem, một bên giải thích: “Tối hôm qua hơn mười một giờ cháu đang ở trong tiệm, lúc ấy bên ngoài không có động tĩnh, hơn nữa từ manh mối trên thi thể của nạn nhân mà cháu quan sát được thì thời gian

tử vong không vượt qua sáu giờ”

Trước kia cô tuyệt đối sẽ không nghĩ tới một ngày nào đó mình sẽ dùng những kiến thức đã học để giám định thời gian tử vong

Phan Hồng nghi hoặc nhìn cô: “Hơn mười một giờ cháu không đi ngủ còn ở trong cửa hàng làm gì?” Thẩm Như Như nghẹn một chút, cười nói: “Trước khi cháu đi ngủ thì chợt nhớ tới hình như không tưới nước”

Bình Luận (0)
Comment