Tiệm Tạp Hoá Âm Dương (Dịch Full )

Chương 63 - Chương 313: Chương 313

vxdjq65o

qua

đó

xem thử.

Bà lão gật đầu lia lịa, báo một chuỗi địa chỉ, cảm kích nói: “Cảm ơn ông chủ Từ”Tiễn tiểu lão bà bà kích động đi, Từ Dẫn Châu đóng cửa chuẩn bị trở về hậu viện, lúc đi qua quầy anh bỗng dừng chân một chút, bình hoa này để lâu trong mộ táng, sẵn mang một luồng âm khí, đặt ở trong một đống bồn hoa linh khí bốn phía còn rất đột ngột. Anh nắm chặt miệng bình, tắt đèn, mang bình hoa trở lại hậu viện. Thẩm Như Như đã nằm nghiêng mình trên sô pha phòng khách ngủ thiếp đi, trên bàn trà bên cạnh đặt một bình nước lạnh, cũng chưa kịp uống, trên bàn trà tỏa sáng một ngọn đèn chùm nhỏ tối mờ, vừa vặn chiếu sáng phạm vi nhỏ này. Từ Dẫn Châu vào cửa nhìn thấy chính là hình ảnh này, anh thả nhẹ bước chân chậm rãi đến gần, đứng ở trước sô pha buông mắt lẳng lặng nhìn một hồi, buông bình hoa rồi lau tay, khom lưng ôm cô lên.Đọc chương dịch nhiếu truyện giá rẻ mới nhất tại: vipTruyenGG.com. Web đăng truyện theo yêu cầu giá rẻ !, Động tác của anh vô cùng cẩn thận nhẹ nhàng, ôm Thẩm Như Như trở lại phòng của cô, toàn bộ quá trình không phát ra một chút tiếng động. Thẩm Như Như ngủ rất say, thẳng đến khi nằm lên giường lớn của mình cũng không 1 lần tỉnh lại. Từ Dẫn Châu sau khi buông cô xuống do dự đứng bất định trong chốc lát, chậm rãi khom lưng cởi giày cô ra, lại do dự trong chốc lát, đưa tay cởi cúc áo sơ mi trên lưng quần cô ra. Toàn bộ quá trình biểu tình của anh đều rất bình tĩnh, duy chỉ có đầu ngón tay khẽ run bại lộ tâm tình chân thật của anh. Trong nháy mắt anh đã cởi áo sơ mi và quần dài, thân thể tuyệt vời mất đi quần áo che lấp hoàn toàn hiện ra trước mắt anh.

Nhìn áo ngực màu trắng sữa cùng quần lót nhỏ, Từ Dẫn Châu cuối cùng cũng dừng tay, anh kéo chăn mỏng đắp

lên người Thẩm Như Như, thay cô lót gối, nhìn cô an tĩnh ngủ, cắn nhẹ nhàng vào môi của cô 1 cái…..

*

Hơn bảy giờ sáng, ánh mặt trời xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào phòng ngủ, Thẩm Như Như mơ mơ màng màng mở mắt, tự nhiên trở mình, cảm giác trên người siết đến hoảng hốt, vén chăn lên nhìn, nội y không bị cởi, càng đáng sợ hơn chính là, ngay cả áo ngủ cũng không mặc. Cô hơi sững sờ, nhất thời không nhớ nổi tối hôm qua trước khi ngủ đã xảy ra chuyện gì.

Quay đầu nhìn thời gian, Thẩm Như Như vội vàng xoay người rời giường, vọt vào phòng tắm, tắm rửa trước, lúc thân thể trần trụi đứng ở trước gương bôi mỹ phẩm dưỡng da bỗng nhiên phát hiện trên vai lại có thêm chút dấu răng tinh tế. Cô kinh ngạc, nhìn vào gương nửa ngày, xác định đó chính là dấu răng của người, nhất thời lâm vào nghi hoặc cực lớn. Cô nghiêm túc hồi tưởng lại chuyện tối hôm qua, nhưng trí nhớ lại bị cắt đứt từ lúc trong phòng khách.

“Hình như đang ngủ trên sô pha…..” Thẩm Như Như lẩm bẩm. “Cho nên là Châu Châu bế mình về phòng?…

Một bên suy tư một bên sửa sang lại quần áo trang điểm, cô đẩy cửa đi ra, liếc mắt một cái liền nhìn thấy Từ Dẫn Châu ngồi ở dưới giàn hoa lau bình.

807 chữ

Chương 313: chương 313

Cô theo bản năng xoay vai, sau đó lập tức đi về phía anh. “Châu Châu, tối hôm qua…”

“Tối hôm qua em ngủ trên sô pha, anh ôm em về phòng, giúp em cởi quần áo, đi lại bên ngoài một ngày, không sạch sẽ. Từ Dẫn Châu không đợi cô hỏi, liền thản nhiên thừa nhận. “Thuận tiện….. Cắn một chút, xin lỗi, Như Như, anh không khống chế được, có làm đau em không?”

Thẩm Như Như đỏ mặt: “… Cũng bình thường”

,

Lúc hai người nói chuyện, Vưu Nhất vừa vặn đi đến bên cạnh, cậu ấy gần đây được nghỉ học, vẫn ở Huyền Thiên Quan. Cậu ấy mơ hồ nghe bằng một lỗ tai, không biết hiểu lầm đi mức nào, cười bằng vẻ mặt bỉ ổi, hướng về phía Từ Dẫn Châu bằng đôi mắt quyến rũ nói: “Anh Từ, nhìn không ra đó nha, hóa ra anh là người như vậy~” Từ Dẫn Châu: “……

י

“Được rồi được rồi, tôi không quấy rầy các anh nữa, các anh tiếp tục đi ha, tiếp tục.” Vưu Nhất cười hi hi ha ha

rời đi, nhìn bóng lưng sung sướng kia phảng phất hiện ra niềm vui ghê gớm.

Thẩm Như Như không nói gì nhìn theo tới lúc cậu ấy đi xa, xoay người ngồi xuống ghế đá, đánh giá cái bình trên bàn đá, hỏi: “Cái này từ đâu tới?”

“Là đồ của vị khách tối hôm qua để lại, dường như là đồ sứ đời Minh.” Từ Dẫn Châu cầm một cây chổi lông nhỏ, nhẹ nhàng cọ qua cọ lại trên mặt bình hoa, thuận đường đem chuyện lão bà bà phó thác nói lại.

Thẩm Như Như nghe xong chuyện của Ny Ny thì rất tức giận, đồng thời cũng cảm thấy buồn bực xen lẫn sự khó hiểu. Từ nhỏ cô đều lớn lên dưới sự quan tâm của trưởng bối trong nhà, thật sự không thể tưởng tượng được người làm mẹ vì sao có thể vì tư lợi mà đối xử với con gái ruột của mình như vậy.

“Chuyện này chúng ta cùng đi, Ny Ny là con gái, một mình anh đi không tiện” Cô suy nghĩ một chút, nói. “Người phụ nữ kia cũng quá đáng, phải đòi lại nhà và tiền mà bà ngoại Ny Ny để lại, nếu không cô bé chỉ là một đứa trẻ căn bản không có nguồn kinh tế.

“Được, tùy em” Thái độ của Từ Dẫn Châu cũng không nhiệt liệt cho lắm, sự đồng tình của anh có hạn, chuyện này đối với anh mà nói chẳng qua chỉ là một nhiệm vụ mà thôi.

Bà lão cho địa chỉ của cô gái là ở trong thành phố, hai người thương lượng một ngày thích hợp đi tìm Ny Ny, sau

khi kế hoạch hoàn thành thì tạm thời gác việc này sang một bên.

Từ Dẫn Châu rửa sạch bình hoa, đánh sáp, múc nước, cắm hai bông hoa vào, đặt trên bàn, trải qua chăm sóc vệ sinh tỉ mỉ, màu sắc của Cảnh Thái Lam hiện ra một cách hoàn mỹ, đặt bên cửa sổ vô cùng sáng mắt, du khách qua đường cũng không ít người bị hấp dẫn, phải dừng chân quan sát.

Thẩm Như Như ngồi ở bên cửa sổ bắt đầu vẽ bùa, không bao lâu sau tin nhắn nhắc nhở của điện thoại di động liên tiếp vang lên, cô liếc mắt nhìn, là tin nhắn cảm ơn của Lý Thông, anh ta chuyển tiền công tới, năm mươi ngàn tệ, còn nhiều hơn dự tính. Cô mở ngân hàng ra, lấy hai mươi ngàn tệ chuyển tới sổ sách của đạo quán, còn lại ba mươi vạn thì chia đều với Từ Dẫn Châu, mỗi người một nửa.

Lúc Từ Dẫn Châu nhận được tiền thì cười nhạt. “Em không cần đưa cho anh, anh không giúp được gì cả, chỉ là cùng em ra ngoài đi dạo một chút mà thôi”

Thẩm Như Như vung tay lên. “Biết là anh không thiếu tiền, nhưng nên cho vẫn phải cho, đừng khách sáo với em?

*

Cuối tuần, hai người lại ra ngoài, lái xe vào nội thành.

Bọn họ dựa theo địa chỉ mà bà lão để lại tìm tới, phát hiện đó là một tòa chung cư cũ nát. Chung cư đã lâu năm,

cũng không có quản lý chung cư, mặc kệ nhìn từ bên ngoài hay bên trong, đều vô cùng cũ kỹ và dơ bẩn. Gần khu chung cư có một con phố quán bar, đó là nơi Ny Ny thường xuyên trà trộn vào.

Phía trước tòa nhà chung cư là cửa hàng, mở một loạt nhà hàng, lên lầu phải đi vòng ra ngõ nhỏ phía sau.

803 chữ

Chương 314: Chương 314

Ngõ nhỏ vô cùng hẹp, không chỉ chứa rác rưởi đầy đất, còn ấn rất nhiều quạt xả khí, mùi khói dầu trong phòng bếp nhà hàng tất cả đều thổi vào trong ngõ nhỏ này.

Thẩm Như Như mở cửa xuống xe trong nháy mắt liền cảm thấy khó chịu, không khí nơi này quá kém, sinh hoạt ở trấn Mộ Nguyên đã quen, đi tới nơi này có cảm giác hít thở không thông. Cô lấy từ trong túi ra một chiếc mặt nạ đeo vào, đứng trước tòa nhà chung cư quan sát địa hình và môi trường xung quanh một lúc. Gần đây cô đọc không ít sách phong thủy, thỉnh thoảng trao đổi với Vưu Nhất, hiện tại đã có thể thấy được một ít chút phong thủy đơn giản. Phong thủy nơi này vô cùng đơn giản rõ ràng, nhà lầu đối diện ngã tư đường thì không tính đến, còn vừa vặn ở giữa hai ngã ba thành hình góc nhọn, hình thành kéo sát hung hãn.

Hơn nữa bốn góc của tòa nhà này không tạo tạo hình tròn, vẫn là trạng thái bén nhọn thông thường, càng xúc tiến sát khí sinh thành. Những người sống trong khu chung cư này dễ bị tai nạn ngoài ý muốn và rất kém may mån.

Thẩm Như Như nhìn đến nhập thần, thẳng đến khi phát hiện có người tới gần mình mới thu hồi tầm mắt, cô nhanh chóng bước sang một bên hai bước nhẹ nhàng tránh thoát được cuộc va chạm của đối phương. Chuẩn bị mở miệng xin lỗi thì thấy tên côn đồ sửng sốt một chút, mấy tên côn đồ ở đằng xa đi theo ở phía sau xem náo nhiệt cũng sững người một chút, quá trùng hợp đi, rõ ràng thiếu chút nữa sẽ đụng phải.

Tên côn đồ cố gắng muốn đụng cô nhưng giờ lại ngượng ngùng đứng trong chốc lát, muốn dùng biện pháp khác để bắt chuyện với Thẩm Như Như, hắn vừa rồi nhìn thấy, cô gái này từ trên một chiếc xe sang trọng đi xuống, bộ dạng rất xinh đẹp, lại có khí chất, tám chín phần là tình nhân của người có tiền bao nuôi ở nơi nào đó gần đây. Loại đàn bà này trong mười người thì bảy người đều có tham vọng không đáy, hắn thấy nhiều rồi, chỉ cần thủ đoạn thích đáng là có thể lợi dụng loại người, kiếm tiền sẽ rất nhanh.

Từ Dẫn Châu tìm chỗ dừng xe, lúc này còn chưa trở lại, Thẩm Như Như không tiện rời đi, thấy tên côn đồ này còn nóng lòng muốn thử, ánh mắt rét run nói: “Có việc gì sao?”

Tên côn đồ bị ánh mắt của cô nhìn đến sau lưng phát lạnh, nghĩ thầm người phụ nữ này thật là hung dữ, hắn ha ha cười khan một chút. “Khó gặp được mỹ nữ xinh đẹp như vậy, nhịn không được muốn nhìn thêm vài lần. Cô ở

gần đây sao, tôi chưa từng thấy quan

Trầm Như Như: “Nơi này phong thủy kém như vậy, ai ở người đó xui xẻo”

Tên côn đồ lại sửng sốt, nhưng rất nhanh hắn lại tiếp lời: “Mỹ nữ cô còn hiểu phong thủy nữa sao?” Thẩm Như Như thản nhiên dời ánh mắt khỏi khuôn mặt suy nhược của hắn: “Vậy bằng hữu của anh có nói, hôm nay không nên ra ngoài không?”

“Sao lại…” Tên côn đồ đang muốn mượn cơ hội trò chuyện tiếp, một chiếc xe máy bỗng nhiên từ xa nhanh như chớp xông đến, hắn còn chưa kịp nói xong, đã bị chiếc xe máy không có mắt kia đâm bay ra xa, bị xe kéo ra xa

chừng hơn một trăm mét mới dừng lại.

Mấy tên côn đồ đằng xa xem náo nhiệt tất cả đều bị biến cố bất thình lình ấy dọa đến ngây người, bọn họ không để ý tới Thẩm Như Như, chạy như điên tới cứu người. Tên côn đồ bị xe kéo đi kia đã sớm rơi vào hôn mê, máu thịt trên người bị ma sát đến lẫn lộn.

Thẩm Như Như nhìn thoáng qua, cũng không quan tâm nữa, chỉ chốc lát sau Từ Dẫn Châu dừng xe xong trở lại, nhìn thấy sự cố phát sinh cách đó không xa còn liếc mắt một cái.

Hai người đều tự dán một cái ( bùa khử hôil, xuyên qua hẻm nhỏ ở phía sau lầu chung cư tiến vào chung cư, đi thang máy lên lầu 8, tìm được Ny Ny ở phòng 8024.

Cửa phòng đóng chặt, cửa coi như sạch sẽ, không chất đầy rác rưởi sinh hoạt như những phòng cửa khác.

788 chữ

Chương 315: Chương 315

Trời nóng như vậy, cả hành lang đều tràn ngập một mùi lạ khiến người ta buồn nôn, thỉnh thoảng còn có gián bò qua, may mà bọn họ có dự định trước là dán bùa chú mới không ngửi thấy bất kỳ mùi gì.

Từ Dẫn Châu từ khi bắt đầu tiến vào ngõ nhỏ đều vẫn nghiêm mặt, anh đời này cũng chưa từng đặt chân qua nơi

dơ bẩn như vậy, càng miễn bàn anh còn mắc bệnh sạch sẽ, có thể đứng được ở nơi này đã là giới hạn lớn nhất

của anh. Thẩm Như Như thấy gân xanh trên trán anh sắp nổ ra, lo lắng anh chịu không nổi, đưa tay nhanh chóng

gõ cửa.

Nửa phút sau, cửa mở ra, một cô gái dáng người mảnh mai thò ra nửa người, đầu tóc cô bé rối bù, mí mắt sưng phù, đôi môi trắng bệch, bộ dáng thức suốt đêm vừa mới ngủ không lâu, vẻ mặt bực bội khi nhìn thấy hai người rồi lại trở nên kinh ngạc. “Các người tìm ai?”

Khí chất và phong cách ăn mặc của Thẩm Như Như và Từ Dẫn Châu căn bản không thấy trong tòa nhà này.

Thẩm Như Như: “Em là Ny Ny đúng chứ, chúng tôi tìm em”

Ny Ny bất ngờ nhìn bọn họ: “Tìm tôi làm gì, tôi không biết hai người là ai hết?” Thẩm Như Như chỉ tay về phía sau cô bé. “Có tiện cho chúng tôi đi vào ngồi một lát không?”

Ny Ny do dự một chút, rồi mở cửa ra. “Nói trước nhé, tôi rất nghèo, căn phòng này cũng không phải của tôi,

cũng không có gì đáng giá cả đâu.

Thẩm Như Như kéo Từ Dẫn Châu vào cửa, đúng như lời cô bé nói, gian phòng này một nghèo hai trắng, trống rỗng, ngoại trừ một cái giường, một cái sô pha cùng một cái quạt điện ra thì không có đồ dùng khác.

Trên sô pha chất đầy quần áo, ngay cả chỗ ngồi cũng không có.

Trên giường còn rải rác vài miếng bao cao su chưa sử dụng, Ny Ny vội vàng đi qua thu dọn ném vào trong túi.

Thẩm Như Như nhìn thấy những thứ này nhất thời cảm thấy khó chịu: “Em năm nay mới 13 tuổi đúng chứ” Gầy như vậy, vóc dáng cũng không cao, cả người tựa như một que diêm, khô quắt cứng nhắc, hiển nhiên còn chưa dậy thì xong, tiếp xúc tình dục quá sớm có thể sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển sinh lý sau này của cô ấy. Ny Ny dừng động tác, quay đầu nhìn cô, ánh mắt vô cùng lạnh lùng. “Sau đó thì sao, chị muốn nói gì?” Thẩm Như Như hít sâu một hơi, dứt bỏ tạp niệm đem lý do thoái thác đã sớm chuẩn bị tốt nói ra: “Tôi biết bà nội

em, bà từng nhờ tôi chăm sóc em. Nhưng chúng tôi mãi đến gần đây mới được tin bà qua đời, cho nên đến chậm một chút. Nếu em có thể theo chúng tôi trở về, chúng tôi sẽ sắp xếp cho em được quay lại trường học cũ, bao gồm tài sản của cha em và bà nội em để lại, chúng tôi cũng sẽ nghĩ biện pháp giúp em đòi lại tất cả. Ny Ny nghe được hai chữ bà nội thì biểu tình cũng xảy ra biến hóa, thẳng đến khi Thẩm Như Như nói xong, cô bé vào một loại trạng thái nửa tin nửa ngờ. “Chị với bà nội tôi quen biết nhau sao, làm sao tôi lại không biết? Tình hình của tôi làm sao chị lại biết rõ ràng như vậy? Còn có tài sản, mẹ ruột của tôi, tôi còn không thể dựa vào, còn chị là một người xa lạ dựa vào cái gì đến giúp tôi, chị cũng muốn ngầm nuốt những thứ kia đúng chứ” Trên mặt cô gái trẻ có một sự quật cường cùng quyết tuyệt nhàn nhạt, trong mắt lộ ra sự chán ghét không chút che dấu. “Còn không phải đều là vì tiền sao, nói thẳng ra, tôi sẽ không đi theo chị, muốn tiền thì chị tự mình đi

tìm bà ta đi” Thẩm Như Như biết chuyện này không dễ làm, đã sớm chuẩn bị tâm lý thật tốt, bởi vậy cũng không sốt ruột, dịu dàng nói: “Em không muốn, đương nhiên tôi sẽ không miễn cưỡng, nói cho cùng đây là cuộc sống của em, sau này muốn đi con đường nào đều là lựa chọn của em, tôi không có quyền can thiệp.

793 chữ

Chương 316: Chương 316

Nhưng tôi hy vọng em có thể suy nghĩ một chút về người cha cùng bà nội đã qua đời của em, biết tình trạng cuộc sống hiện tại của em như này, có thể sẽ không đau lòng khổ sở hay sao?”

nếu như bọn họ

Ny Ny chỉ mím môi, hai má hơi phồng lên, hốc mắt ửng đỏ, đáy mắt vẫn hờ hững như cũ, cô bé bất vi sở động,

xoay người bắt đầu thu dọn túi xách. “Nói xong chưa? Tôi phải ra ngoài, không có chuyện gì khác thì hai người

mau đi đi”

Thẩm Như Như gật gật đầu, tình trạng của Ny Ny tốt hơn mình tưởng tượng rất nhiều, không lệch lạc, đáng giá kéo một phen. Cô xoay người kéo cánh tay Từ Dẫn Châu đi ra ngoài. “Tối nay tôi sẽ đến tìm em, đến lúc đó sẽ

dẫn bà nội em tới gặp em.

Phía sau truyền đến giọng nói kinh ngạc của cô gái: “Chị nói cái gì?”

Thẩm Như Như đi không ngừng, phất phất tay nói: “Chờ tôi.

Chuyến đi này cô vốn không ôm hy vọng có thể thành công khuyên Ny Ny quay đầu lại, chỉ muốn đến xem tình

huống hiện tại của cô ấy, sau đó điều chỉnh phương án. Nếu Ny Ny còn quan tâm đến bà nội đã qua đời của

mình, vậy cô chỉ cần giúp bà nội hiện hình chính miệng khuyên nhủ Ny Ny là được rồi. “Xem ra chuyện này so với tưởng tượng đơn giản hơn. Thẩm Như Như ấn nút lầu một, nhìn cửa thang máy dính đầy bùn nước chậm rãi đóng lại trước mặt, khẽ thở dài. “So với con bé, em thật sự là quá hạnh phúc. Từ Dẫn Châu đứng thẳng ở giữa thang máy, cự tuyệt tới gần bất kỳ một mặt vách tường nào của thang máy.

“Người còn thảm hơn cô bé chỗ nào cũng có, cũng có người sống rất tốt, mỗi người suy nghĩ khác nhau mà thôi, không cần suy nghĩ nhiều”

Sau khi hai người xuống lầu, rất nhanh liền lái xe rời khỏi nơi này, đi về phía khu thành cũ. Bọn họ hẹn trước với

bà lão, ở bên kia gặp mặt.

Đi tới ngoài cửa một căn nhà cũ, Từ Dẫn Châu tắt máy xuống xe, Thẩm Như Như cũng đi theo, hai người cùng

đẩy cửa đi vào sân.

Phòng ở hoang vu đã lâu, khắp nơi đều rách nát tích đầy bụi bặm, mở cửa chính lầu một, phía trên mái hiên rơi xuống một đống bụi lớn.

“Hai cô cậu đến rồi” Lão bà bà từ chỗ bóng tối chậm rãi đi ra, sau lưng nhô lên cao phảng phất như một tảng đá gắt gao đè ép bà ấy, làm cho bà ấy không thẳng người được.

Từ Dẫn Châu gật đầu nói: “Chúng tôi vừa đi gặp Ny Ny một lần, buổi tối bà cùng đi với chúng tôi nhé”

Lão bà bà nắm tay đi tới đi lui vài bước, kích động nói: “Thật sự có thể để cho con bé nhìn thấy tôi sao?” Bà ấy đã lớn tuổi, khi còn sống lại làm một cuộc đại phẫu thương gân động cốt tiết nguyên khí, lực lượng linh

hồn phi thường bạc nhược, có đôi khi gió lớn cũng lo lắng mình bị thổi tán, huống chi hiện hình để cho người sống nhìn thấy mình, lực lượng linh hồn cần ngưng tụ, bà ấy vẫn làm không được.

Từ Dẫn Châu trầm mặc giơ một tay lên, chậm rãi dán lên trán lão bà bà, một luồng hắc khí từ lòng bàn tay anh tuôn ra, chảy vào trán lão bà bà, quá trình này chỉ kéo dài ba giây, anh thu tay lại nói: “Hiện tại có thể. Linh hồn sát khí càng nặng, lực lượng càng mạnh, lão bà bà sau khi đạt được sát khí cảm giác được bước chân

của mình rất nhiều, bà ấy cao hứng, nước mắt vui sướng từ khóe mắt chảy xuống: “Thật tốt quá, rốt cục có thể

nói vài câu với Ny Ny rồi.

*

Vào đêm, không có ánh mặt trời chiếu rọi, trốn ở thành thị các góc âm u, quỷ hồn dần dần nhô lên. Ban đêm đi

trên đường phố gặp phải người lạ đáp lời, tốt nhất lưu ý bóng dáng đối phương một chút, không lưu tâm, có thể

sẽ gặp quỷ.

Hai người Thẩm Như Như đi theo bà lão đến một hộp đêm mặt tiền tối tăm, nơi này là nơi hoạt động duy nhất

của Ny Ny trong khoảng thời gian này ngoại trừ chung cư.

806 chữ

Chương 317: Chương 317

Bọn họ tới tìm ở chung cư, người không có ở đây, đành phải tới nơi này xem một chút.

Câu lạc bộ đêm này không bắt mắt trên con phố này, vừa không có bảng đèn chói mắt, cũng không có nhạc rock

đinh tai nhức óc. Từ Dẫn Châu dẫn đầu đẩy cửa đi vào, Thẩm Như Như theo sát anh, lão bà bà thì đi ở phía trước dẫn đường.

Cửa vừa mở, mùi rượu và thuốc lá mang tính biểu tượng trong hộp đêm lập tức bay ra, trộn lẫn khí lạnh, hình thành một luồng khí quái dị gây sặc mũi người. Tuy rằng mùi rất khó ngửi, nhưng lúc này Thẩm Như Như không

lấy

Bình Luận (0)
Comment