Tiên Công Khai Vật (Dịch)

Chương 189 - Chương 560: Chính Đạo Là Thế Đấy! (1)

Chương 560: Chính đạo là thế đấy! (1) Chương 560: Chính đạo là thế đấy! (1) Chương 560: Chính đạo là thế đấy! (1)

Chương 560: Chính đạo là thế đấy! ()

Tiểu viện Ninh Chuyết.

Một đôi Cơ quan cánh tay, giống như băng tỉnh, lấp lánh ánh sáng, đường cong uyển chuyển. Mười ngón thon dài tỉnh tê, tròn trịa như ngọc. Phù lục trên mu bàn tay và lòng bàn tay giông như băng tuyết, tỏa ra khí tức thanh lãnh và thánh khiết.

Chính là Cơ Quan bộ kiện - Phù Băng Bạch Ngọc Thủ.

Thiên tư - Băng Chỉ Ngọc Thủ!

Hàn khí bao phủ lấy Phật Y Mạnh Dao Âm, nhanh chóng đông cứng lại.

Để tăng cường uy lực, Ninh Chuyết mở ra một pháp trận tạm thời. Trận tâm chính là Băng Tâm Ngọc Hồi Đây là thứ mà hắn đã đặc biệt mượn từ Ninh Tựu Phạm.

Hai tầng gia trì của Băng Chỉ Ngọc Thủ và Băng Tâm Ngọc Hổ khiền Phật Y Mạnh Dao Ẩm bị đóng băng trong khối băng khổng lổ, các vêt thương lớn nhỏ trên người nhanh chóng hổi phục.

Một lúc sau, khối băng vỡ vụn, tan rã, Phật Y Mạnh Dao Âm đứng dậy, bât động.

"Thế nào?" Tôn Linh Đồng, người hô trợ điều khiển pháp trận, đi ra ngoài, vẻ mặt lo lằng.

Ninh Chuyết cần thận kiểm tra Cơ Quan Phật Y một lần, thây linh tính của Mạnh Dao Ẩm vân còn một tia tử khí, Kim Đan trên người cũng xuất hiện vân hoa, tử khí dạt dào. Hắn chậm rãi lắc đầu. Tôn Linh Đồng không khỏi thở dài. Ninh Chuyết an ủi y: "Lão đại, kết quả này chúng ta đã dự đoán trước rồi mà, phải không?"

"Mẫu thân ta khi còn sống là tu sĩ Kim Đan, sau khi chết hóa thành con rồi, vân có thể đánh lui Chu Huyền Tích, chắc chăn là phi phàm."

"Ngay cả bà ấy cũng bị thương thế này đánh bại, chúng ta chỉ dùng một kiện pháp bảo, một chút thiên tư, làm sao có thể chữa khỏi được chứ?"

Tôn Linh Đồng gật đầu: "Đúng vậy, nều có tác dụng, mầu thân ngươi chắc chắn đã ra tay cướp lây Băng Tâm Ngọc Hồ của Ninh Tựu Phạm để tự chữa thương rồi. "

"Không." Ninh Chuyết lắc đầu, "Mẫu thân ta là người chính đạo, sao có thể vô cớ cướp đoạt của người khác? Chắc chăn là bà ấy đã trao đổi, mượn của lão tổ trong tộc."

Tôn Linh Đồng: "..."

Y thầm oán trách: "Dựa theo những hành vi của mâu thân ngươi trong Dung Nham Tiên cung, có vẻ bà ây không phải người tốt đâu."

Nhưng y cũng rất hiểu Ninh Chuyết. Trong lòng Ninh Chuyết, mẫu thân hăn đương nhiên là người phi thường!

Vì vậy, Tôn Linh Đồng ậm ừ, đồng tình nói: "Ngươi nói đúng."

Ninh Chuyết nhìn Tôn Linh Đồng, ánh mất áy náy: "Lão đại, thật xin lôi, ta đã giầu ngươi rât nhiều chuyện. Ta... " Tôn Linh Đồng kinh ngạc nhìn Ninh Chuyết, sau đó xua tay: "Ngươi đã xin lôi rổi còn gì? Không sao đâu!" Y cười hì hì, khoanh tay sau gáy: "Thực ra, ta không ngờ năm đó ta bị thương là do mâu thân ngươi ra tay. Còn ngươi lại cứu ta. "

"Mẫu thân ngươi ra tay thật tàn nhân!"

"Nhưng mà, chuyện gì cũng có nguyên nhân của nó. Ai bảo ta lại lảng vảng gần nhà ngươi chứ. " "Thảo nào lúc tranh đoạt Tiên cung, ta lại bị khí vận mê hoặc, sinh ra cảm giác chán ghét, căm hận ngươi."

Ngày Ninh Chuyết nhường vị trí Cung chủ Tiên cung cho Mông Vị, hán đã âm thâm kể hết mọi chuyện cho Tôn Linh Đồng nghe.

Sau khi nghe xong, Tôn Linh Đồng mới bừng tỉnh đại ngộ, tức giận _ quát: "Tên nhóc thổi, giầu ta nhiều chuyện như vậy, hại ta lo lắng cho ngươi suýt chết!"

Nhìn Ninh Chuyết chân thành nhìn mình, Tôn Linh Đổng cũng không biêt làm gì hơn.

Đương nhiên là tha thứ cho hắn rồi! Bây giờ, nghe Ninh Chuyết xin lỗi lần nữa, Tôn Linh Đồng lại an ủi hắn: "Chuyện nhỏ, đều là chuyện nhỏ thôi."

"Là ta nhiều lần yêu cầu ngươi giữ bí mật, không được nói cho ta biết."

"Ngươi làm rất tốt, Tiểu Chuyết." 'Việc mờ ám dễ làm, biết rõ khó thành. Ngươi có thể thành công, chăng phải là nhờ giấu diểm sao? Chính vì ngươi giầu giềm được ta, nên mới có thể dùng thân phận yêu ớt, cuồi cùng đánh úp bât ngờ, giành được thăng lợi lớn nhất. " "Thói quen tốt như vậy, phải tiếp tục duy trì!"

Ninh Chuyết vội vàng bày tỏ nhất định sẽ tiếp tục duy trì, đồng thời khen ngợi Tôn Linh Đồng dạy dô tôt.

Tôn Linh Đồng đắc ý chống nạnh, cười măng: "Tiểu tử thổi, ngươi tưởng nịnh nọt ta là ta sẽ vui sao?" Y nuôi dưỡng Ninh Chuyết, có thể nói là một tay nuôi lớn hắn.

Trải qua cảm giác làm huynh trưởng như cha, y không hề ghen tị, mà ngược lại còn tự hào và vui mừng vì bãt kỳ thành tựu nào mà Ninh Chuyết đạt được.

Lúc này, Ninh Trầm đi vào bẩm báo, nói răng đã hoàn thành việc bàn giao chính thức địa bàn của Trịnh gia.

Tôn Linh Đồng nghiêm mặt nói: "Tốt, đền lượt ta nói chuyện chính. Ta sẽ cùng Dương Thiển Ngọc đi lục soát địa bàn Trịnh gia một lần nữa, xem có tìm được kho báu ẩn giâu nào không. Phát hiện sơ hở gì thì báo cho ngươi biết. "

Thì ra, khi Ninh Chuyết thỏa thuận với Mông Vị và Chu Huyền Tích, họ đã chia cát Trịnh gia.

Theo nội dung thỏa thuận, toàn bộ địa bàn của Trịnh gia sẽ được chuyển giao cho Ninh Chuyết, trở thành địa bàn của phân gia Ninh gial

Tôn Linh Đồng lặng lẽ rời đi. Bề ngoài, Ninh Chuyết đã đoạn tuyệt quan hệ với Tôn Linh Đồng và Bãt Không Môn. Vì vậy, nên tránh hiểm nghỉ thì vân phải tránh. Trạng thái đoạn tuyệt quan hệ này phải cảm ơn Chu Huyền Tích đã đảm bảo, khiển mọi người tin tưởng.

Ngay cả đến lúc cuối cùng, "Nhập môn tiêu chuẩn" chiếm được Tiên cung, để Thư Trung Quân và những người khác biêt tin tức. Theo suy nghĩ của bọn họ, "Nhập môn tiêu chuẩn" chính là Tôn Linh Đồng, sẽ không nghĩ đền Ninh Chuyết.

Hơn nữa, rất nhiều tu sĩ Kim Đan đều bị chặn lại ở mật thất. Cho dù Trì Đôn, Chu Lộng Ảnh và những người khác đuổi đến, cũng kiêng ky uy lực của Đại Xà Liêm, không dám xuyên qua cánh cổng lớn để truyền tổng vào chủ điện.
Bình Luận (0)
Comment