Tiên Công Khai Vật (Dịch)

Chương 208 - Chương 579: Đao Thuật Thí Thần (2)

Chương 579: Đao thuật thí thần (2) Chương 579: Đao thuật thí thần (2) Chương 579: Đao thuật thí thần (2)

Chương 579: Đao thuật thí thần (2) Hồn phách bị coi như nhiên liệu cho thiên tư, nhanh chóng tiêu tán. Hàn khí tỏa ra từ Thiên Khí Cầu Băng - Tỉnh Tuyết trở nên lạnh lẽo hơn gấp mầy lần, khiển màn sương mù ngưng kêt thành băng, rơi xuông ào ào.

Hồ Thần hừ lạnh, tiếp tục gia tăng lực lượng.

Thấy màn sương mù sắp sửa khôi phục, Ninh Chuyêt vô vào túi trữ vật, thả ra một đám mây.

Đám mây màu trắng xanh, tỏa ra hàn khí, bay lượn trên không trung, bông tuyết rơi lả tả.

Chính là Lãnh Tuyết Vân.

Ninh Chuyết đã mua năm đám mây Hành Vân từ Vân thị, trong đó có một đám là Lãnh Tuyêt Vân. Lãnh Tuyết Vân bao phủ lấy Thiên Khí Cầu Băng Tinh Tuyết, tuy nó chỉ là pháp khí cấp thấp, nhưng kết hợp với Thiên Khí Cầu Băng Tinh Tuyết lại có uy lực bât ngờ.

Hàn khí được tăng cường, khiến sương mù liên tục ngưng kết thành bông tuyêt, dẫn dân tan biên.

"Chỉ là Cơ Quan Trúc Cơ kỳ, cũng _ muốn xua tan pháp vụ của ta?" Hồ Thần bị chọc giận, quát lớn một tiêng, dốc toàn lực.

Ngay lập tức, màn sương mù cuổn cuộn ập xuông.

Ẩm!

Một tiếng sấm sét vang lên, trong màn sương mù lóe lên một tỉa sáng xanh. "Ha ha ha, thành công rồi!" Tôn Linh Đổng nhảy câng lên vui mừng, "Ngươi thật sự dám lây chủy thủ. của tal Ngươi nghĩ đổ của ta dê lẫy vậy sao? Ha ha hal"

Y đã chữa trị xong thương thế, chỉ là trên mặt còn hơi sưng.

Đao thuật - Thí Thần!

Chủy thủ của y bị mất trong màn sương mù, bị Hổ Thần nhặt được. Kết quả là hắn chưa kịp để phòng đã bị Tôn Linh Đồng kích hoạt bây rập, khiển chủy thủ phát nổ.

Đao thuật Thí Thần chuyên dùng để khắc chế thần linh, ngang ngửa với kiêm thuật Tru Tiên.

Hai loại thuật pháp này đều rất nổi tiếng, bất kỳ tu sĩ nào tu luyện đao thuật, kiểm thuật đều mong muốn học được. Đáng tiếc, độ khó của chúng cực cao, chỉ có những người có ngộ tính hơn người mới có thể lĩnh ngộ.

Hiển nhiên, Tôn Linh Đồng là một trong số đó.

"Ta nhất định phải khiến ả ta bị thương! Chất tiệt, màn sương mù này thật đáng ghét!" Tôn Linh Đồng đã sớm thôi thúc thiên tư linh đồng, nhưng màn sương mù quá dày đặc, y chỉ có thể nhìn thây trong phạm vi ba thước.

"Các ngươi... dám... chọc giận ta" Hồ Thần nghiên răng nghiền lợi, giọng nói không còn giữ được phong độ như trước.

Từ phản ứng của ả ta có thể đoán ra, Tôn Linh Đồng đã thành công gây ra cho ả ta một đòn đau.

Tôn Linh Đồng nghiêm mặt, cảnh giác nhìn xung quanh. Ninh Chuyết thì lấy ra Cơ Quan _ Liêm Đao, chuẩn bị chiên đâu hêt mình.

Màn sương mù bỗng nhiên cuồn cuộn dâng lên, che khuất bầu trời, sau đó đột ngột dừng lại, từ trong. đó truyền đền tiếng hô khẽ của Hổ Thần: "Đại Xà Liêm?!"

Màn sương mù cứng đờ.

Chiến trường trở nên im lặng.

Sau một lúc lâu, Hồ Thần dịu giọng nói: "Ninh Chuyết tiểu hữu, hóa ra tỷ tỷ Mạnh Dao Âm còn đưa cả Đại Xà Liêm cho ngươi mang theo. Không trách được tỷ ầy có thể yên tâm để ngươi ra ngoài du lịch. " Ngay sau đó, màn sương mù như thủy triểu rút đi nhanh chóng. Ninh Chuyết và Tôn Linh Đồng lại nhìn thây ánh mặt trời, kinh ngạc phát hiện bản thân đã không còn ở miếu thờ Hồ Thần nữa, mà là một sườn núi nào đó.

Màn sương mù bao vây lấy pháp trận, trực tiếp dịch chuyển bọn họ ra ngoài!

Hồ Thần hiện ra chân thân, từ trong màn sương mù bước ra.

Chỉ thấy ả ta tóc trắng như tuyết, xõa xuông vai, mặc áo trăng, như tiên nữ giáng trần. Dáng người uyển chuyển, phong thái thướt tha, đuôi cáo trăng muôt sau lưng nhẹ nhàng ve vẩy, như mây như khói, môi cử động đều toát lên vẻ linh động.

Chỉ có một điểm không hoàn mỹ, đó là trên bộ ngực cao ngất của ả ta đang cắm một cây chủy thủ. Chủy thủ tỏa ra lam quang như tỉa chớp, rung động không ngừng.

Hồ Thần đưa tay, nắm chặt chuôi đao, rút mạnh chủy thủ ra. Trong quá trình này, đao quang như dòng điện, liên tục giật, hung hăng hút lẫy chủy thủ, tạo thành lực hút cực mạnh.

Hồ Thần hừ lạnh, đột nhiên phát lực, cắt đứt dòng điện đao quang. Ả ta ném chủy thủ về phía Tôn Linh Đồng, vết thương trên ngực nhanh chóng bị sương mù bao phủ, biển mât không dâu vết.

Tôn Linh Đồng trầm mặc.

Rõ ràng, Hổ Thần có chiến lực Kim Đan kỳ. Thí Thần Đao Thuật là một trong những thủ đoạn mạnh nhất của y, vậy mà chỉ gây ra chút thương tích nhỏ.

Hồ Thần nhìn về phía Ninh Chuyết, ánh mặt dừng lại trên Cơ Quan Liêm Đao trong tay hãn, trên mặt lộ ra nụ cười: "Quả không hổ là con trai của tỷ tỷ Mạnh Dao Âm. Vừa rổi ta chỉ là nhât thời ngứa tay, muốn thử các ngươi một chút, chứ không có ý định làm khó."

"Ổ?" Nịnh Chuyết há miệng, phun ra Vân Ấn cánh hoa, " Thù lao này, Hồ Thần đại nhân không muôn sao?"

Hồ Thần cười gượng: "Tiểu lang quân, ngươi đừng nói đùa nữa. Ha ha ha. "

Ninh Chuyết và Tôn Linh Đồng liếc nhìn nhau, hai người đếu không ngờ răng Đại Xà Liêm lại có uy hiếp lớn như vậy đổi với Hổ Thần.

"Nếu vậy, chúng ta xin cáo từ. " Ninh Chuyết nói.

Hồ Thần gật đầu, nhìn chằm chằm vào cánh hoa mà Ninh Chuyết nuôt vào trong miệng. Ä ta cô găng kiểm chẽ: "Đi đi, đi đi. "

Nhìn hai người dần dần khuất _ bóng, Hổ Thần đột nhiên lên tiếng: "Ninh Chuyêt tiểu hữu, xin dừng bước."

Ninh Chuyết và Tôn Linh Đồng lập tức dừng lại, xoay người, toàn thân cảnh giác.

Hồ Thần cười nói: "Hai vị đừng lo lăng, ta chỉ muốn nói cho hai vị một chuyện."

"Toàn bộ Vụ Ẩn Sơn, ta gần như đã tìm kiểm khắp nơi, duy chỉ có một. thung lũng ở phía tây là không thể dò xét."

"Nếu hai vị vẫn chưa tìm thấy thứ mình muốn, e rằng nó nằm trong thung lũng kia. "

Ninh Chuyết bỗng nhiên cảm thấy tò mò, mở miệng hỏi.

Hồ Thần lắc đầu, vung tay áo, toàn thân hóa thành sương mù, tiêu tán trong không khí.

Ninh Chuyết và Tôn Linh Đồng đồng thời lây ra Cân Đầu Vân, bay thắng khỏi miều thờ Hổ Thần.

Bay được một đoạn xa, Ninh Chuyết mới cất Cơ Quan Liêm Đao đi.

Hắn hít sâu một hơi, áp chế bất an và sát ý trong lòng.

"Dạ Vũ Ma Binh này thật tà môn, sát khí quá nặng. Ta còn chưa sử dụng nó để chiến đầu, chỉ cẩm trong tay một lát mà tâm cảnh đã bị ảnh hưởng." Ninh Chuyết âm thầm kinh hãi.

Tôn Linh Đồng truyền âm hỏi: "Tiểu Chuyết, tiếp theo chúng ta làm gì? Có nên đến thung lũng phía tây hay không? Ta luôn cảm thầy Hồ Thần kia có âm mưu."

Ninh Chuyết cũng có cảm giác giồng Tôn Linh Đồng.

Chỉ là một Phó Sơn Thần, vậy mà lại có nơi không thể dò xét trong phạm vi Vụ Ấn Sơn, chuyện này quả thật khó tin.

Hắn vừa hỏi, Hồ Thần lại giữ thái độ thần bí, rõ ràng là cô ý dân dụ bọn họ.

Nhưng vì chuyện liên quan đến mẫu thân, cho dù biết có thể là bây rập, Ninh Chuyết cũng phải đến xem xét hư thực.
Bình Luận (0)
Comment