Tiên Công Khai Vật (Dịch)

Chương 211 - Chương 582: Nuôi Khẩu (1)

Chương 582: Nuôi Khẩu (1) Chương 582: Nuôi Khẩu (1) Chương 582: Nuôi Khẩu (1)

Chương 582: Nuôi Khấu (1)

Phía dưới bảng giới mục, còn có rất nhiều quy tắc chỉ tiết được viết băng chữ nhỏ.

Ví dụ, càng xuống sâu dưới lòng đât, sô linh thạch cần thiết càng nhiều, thời gian cũng càng ngăn. Lại ví dụ, tu sĩ khai thác được l khoáng thạch, không được phép cât giầu, phải xuất trình toàn bộ khi ra khỏi mỏ để kiểm tra. Ngọc Cương trần sẽ thu năm phẫn, trả lại cho tu sĩ năm phẩn còn lại.

"A Chuyết, ngươi mau nhìn xem, quả nhiên không nắm ngoài dự đoán của ngươi." Tôn Linh Đồng truyền âm cho Ninh Chuyết.

Ninh Chuyết ngừng nghiên cứu bảng giới mục, quay đầu nhìn lại, liền thây lệnh truy nã con Häc Hồ yêu ma kia. Trong lệnh truy nã, Hắc Hổ nhe nanh múa vuốt, máu tươi chảy ra từ kẽ răng. Họa sĩ có tay nghề rầt cao, đã miêu tả được khí chât đặc trưng của con yêu ma này.

"Hắc Phong Hổ Ma." Ninh Chuyết lầm bẩm, đọc to cái tên trên lệnh truy nã.

Ngoài nó ra, còn có một số yêu tu khác, Ninh Chuyêt cũng thây quen mát.

Sau khi cẩn thận phân biệt, hắn phát hiện đó chính là những con yêu tu đã nhìn thây trong thung lũng. Chúng hung hãn, bá đạo khi tranh giành huyết thực, xem như là thủ lĩnh nhỏ dưới trướng Hắc Phong Hổ Ma.

"Còn có tên tu sĩ kia nữa. " Tôn Linh Đồng nói, khả năng quan sát của y vượt trội hơn Ninh Chuyết rất nhiều.

Trong thung lũng phía tây chỉ có một tu sĩ nhân tộc, là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, bị hổ ma bắt làm nô bộc.

Ninh Chuyết nhìn theo hướng Tôn Linh Đồng chỉ, bất ngờ phát hiện, tu sĩ nhân tộc này không phải bị truy nã, mà là một thông báo tìm người.

Tu sĩ nhân tộc tên là Thạch Bách, am hiểu thổ hành pháp thuật, là con trai của trấn trưởng đời trước. Sau khi Hắc Phong Hổ Ma tấn công thị trấn, giết chết rất nhiều tu sĩ, trong đó có cả trần trưởng đời trước, Thạch Bách cũng mất tích trong trận chiên đó, đền nay vân chưa tìm thây.

Tôn Linh Đồng: "Con hổ ma kia có thể tấn công thị trấn, chiến lực không tầm thường. Thạch Bách hắn là bị nó bắt làm tù binh trong trận chiền đó, sau đó bị giam giữ trong thung lũng phía tây, không bị giêt, mà bị bắt làm nô bộc."

"Chúng ta sắp hạ độc Hắc Phong Hổ Ma, Thạch Bách có thể làm nội ứng cho chúng ta. Dù sao cha hãn cũng chết dưới tay hổ mail Ta còn tưởng hẳn là kẻ phản bội."

Tôn Linh Đồng nhìn Ninh Chuyết, cười nói: "Như vậy, sau khi chúng ta giết Hắc Phong Hồ Ma, còn có thể nhận thêm một phần tiền thưởng, không tổi, không tổi. Chúng ta đi nhận nhiệm vụ ngay bây giờ?" Ninh Chuyết ngăn cản: "Lão đại, đừng nóng vội, chúng ta vào thành tìm hiểu thêm đã."

"Ừm, nghe ngươi vậy." Tôn Linh Đồng nói.

Sau chuyện ở Dung Nham Tiên cung, Tôn Linh Đồng đã hoàn toàn nhận thức được mưu lược của Ninh Chuyết. Y rât hiểu bản thân, biết răng về mưu kể, tiểu đệ của y giảo hoạt, xảo quyệt hơn y rât nhiều. Hai người cải trang thành tán tu đền đào quặng, môi người nộp năm mươi khối linh thạch, tiền vào thị trần.

Đường phố trong thị trấn rất rộng rãi, có thể đi lại xe cơ quan cỡ lớn. Hai bên đường phố là những ngôi nhà đá đơn sơ. Dưới ánh nắng mặt trời, nhà đá lâp lánh ánh ngọc, hiển nhiên là được các tu sĩ sử dụng nguyên liệu tại chô để xây dựng. Trên phố người đi lại tấp nập, tiếng rao hàng của tiểu thương hòa lân với tiếng cười nói của thợ mỏ.

Rất nhiều tu sĩ cởi trần, cơ bắp cuổn cuộn, giọng nói ốm ốm, khí phách hiên ngang, liếc mắt một cái là có thể nhận ra là thể tu.

Ngoài ra, kim tu và thổ tu chiếm đa số.

Ba loại tu sĩ này rất thích hợp để làm thợ mỏ.

Ninh Chuyết và Tôn Linh Đồng tìm một quán trà, gọi một phân thịt tê giác ngọc, ba lạng Ngọc Lộ Tửu, vừa ăn uống, vừa nghe ngóng tin tức. Khi tiểu nhị mang thức ăn lên, Ninh Chuyết còn đưa cho hắn một ít linh thạch, coi như tiền boa.

Sau một phen dò hỏi, hai người đã thu thập được rât nhiều thông tin về thị trần.

Ví dụ, trấn trưởng tiền nhiệm họ Thạch hà khắc, keo kiệt, bất kỳ tu sĩ nào muôn giữ lại nguyên liệu gì, một khi bị phát hiện, sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc, không có ngoại lệ.

Lại ví dụ, trấn trưởng đương nhiệm họ Mông, tên là Mông Tự Trọng, xuât thân từ thể gia Mông thị của Nam Đậu Quôc, lai lịch bât phàm. So với vị tiền nhiệm, Mông Tự _ Trọng hào phóng, không quá khắt khe trong việc giám sát, trọng dụng binh sĩ, yêu thích võ thuật. Hắn thường xuyên dân dắt tu sĩ ra khỏi thị trần, chủ động tiêu diệt yêu thú, yêu tu gầy nguy hiểm xung quanh Ngọc Cương Sơn, rât tận tâm tận lực.

Vũ lực cường đại của bản thân hắn cũng mang đền cho dân chúng trong trần cảm giác an toàn. Nói chung, hẵn được lòng dân hơn vị tiền nhiệm rất nhiều.

Tôn Linh Đồng nói: "Mông Tự Trọng xuât thân từ Mông gia, lại yêu thích võ thuật. Nhìn vào hành động truy tìm Hắc Phong Hổ Ma của hắn, chúng ta đền gặp hắn, hắn nhât định sẽ rât vui mừng, cung cấp cho chúng ta thông tin chỉ tiêt về con yêu ma này."

Ninh Chuyết trầm ngâm một lát, lắc đầu: "Lão đại, đừng nóng vội, đã đến đây rối, chúng ta đền mỏ xem thử đi."

Tôn Linh Đồng ổ lên: "Chỉ là một trám khối linh thạch hạ phẩm... . Ngươi còn quan tâm đền chút tiền ầy sao?"

Ninh Chuyết cười nói: "Từ nhỏ đến lớn, ta chưa từng đào mỏ bao giờ." Tôn Linh Đồng hai tay gối đầu: "Ngươi vẫn còn trẻ con quá, đào mỏ có gì vui chứt"

Không lâu sau. Hai người đang đào mỏ ở tầng một. "Mau nhìn, mau nhìn, ta đào được. gì này! Một khối Ngọc Nhuận Huyền Cương lớn như vậy." Tôn Linh Đổng khoe khoang.
Bình Luận (0)
Comment