Tiên Công Khai Vật (Dịch)

Chương 220 - Chương 591: Độc Sĩ Thiếu Niên (2)

Chương 591: Độc Sĩ Thiếu Niên (2) Chương 591: Độc Sĩ Thiếu Niên (2) Chương 591: Độc Sĩ Thiếu Niên (2)

Chương 591: Độc Sĩ Thiếu Niên (2) Tuy rằng Hồ Thần từng đầu phục . yêu ma, nhưng dù sao cũng đã tiêt lộ tin tức, vân có công lao.

Hơn nữa, Thần Linh quản lý sơn xuyên, hổ nước còn tốt hơn cả tu sĩ nhân tộc.

Chu gia mới nắm quyền trong tay, cai trị Nam Đậu Quổc còn gặp nhiều khó khăn. Điều này có thể thây được qua trường hợp của Huyền Từ Tri phủ.

Ngay cả người ngoài như Huyền Từ Tri phủ, Nam Đậu quồc quâncòn trọng dụng như vậy, có thể thây thê lực của vương thất ở địa phương còn rât yêu kém.

Hồ Thần rơi vào tay Chu gia, đây là điều mà vương thât rât vui mừng. Phản ứng của Chu Huyền Tích cũng nằm trong dự liệu của Ninh Chuyết. Từ khi còn ở Hỏa Thị tiên thành, Ninh Chuyết đã phần nào hiểu rõ Chu Huyền Tích, biết hắn là người lo nghĩ cho quồc gia, luôn đặt lợi ích của vương thât lên hàng đầu.

Ninh Chuyết nói: "Chu đại nhân, Tri phủ đại nhân không nên manh động, tránh đánh rắn động cỏ. Cứ để tại hạ ra tay, ép Hổ Thần kia quy phục."

Chu Huyền Tích nhìn chằm chằm Ninh Chuyết: "Nếu ngươi chủ động nhận nhiệm vụ này, vậy thì phần lợi ích sau này phải chia ít đi. "

Hắn nhìn thấu ý đồ của Ninh Chuyết.

Dù sao, cũng từng trải qua rất nhiều vụ án như vậy rối.

Ninh Chuyết suy nghĩ một chút, lập tức đồng ý, sau đó yêu cầu Chu Huyền Tích xác nhận.

Chu Huyền Tích trầm ngâm một lát, liền lây thánh chỉ ra, trước sự chứng kiên của ba người, tự tay viết nội dung.

Dưới chân núi, hào quang truyền tông bồng nhiên xuât hiện, chói mắt vô cùng.

Ngay sau đó, rất nhiều tu sĩ xuất hiện.

Cảnh tượng này lập tức thu hút sự chú ý của Hổ Thần.

"Hắn điều động cả một đội quân, đến đổi phó Häc Phong Hồ Ma sao?"

'Chờ chút, phẩm cấp của đội quân này có vẻ không cao. "

Hổ Thần nhìn kỹ, dần dần phát hiện, đây chỉ là một đội quân địa phương.

"Hắc Phong Hổ Ma tu luyện ma công Nhục Thân Huyết Thôn, cho dù phái bao nhiêu pháo hôi đền cũng vô dụng, chỉ là thức ăn của nó, cùng lắm là giúp nó luyện chê đan dược. " Hồ Thần không khỏi nhắc nhở.

Tôn Linh Đồng cười khẩy: "Hồ Thần, ngươi cứ xem tiếp đi. "

Hào quang truyền tống tiếp tục xuât hiện.

Lần này, những tu sĩ xuất hiện rõ ràng tỉnh nhuệ hơn rât nhiều. Có mây tên đội trưởng cấp Trúc Cơ, đều tỏa ra khí thể dũng mãnh thiện chiền.

Hồ Thần đánh giá: "Nếu đội quân này tỉnh thông trận pháp, có lẽ còn có thể đánh một trận. Nhưng quy mô quân đội quá lớn, càng đông người thì càng khó phổi hợp. Nêu bị đôi phương tìm được sơ hở, phá vỡ trận hình, Hổ Ma Tướng sẽ tàn sát bừa bãi, không biết bao nhiêu người phải chết."

Tôn Linh Đồng và Ninh Chuyết đều im lặng.

Đợt truyền tống cuối cùng!

Khi hào quang tiêu tán, Mông Tự Trọng tay cầm trường côn, xuât hiện trong tầm mặt của Hổ Thần. Hồ Thần kinh ngạc đến ngây người: "Mông Tự Trọng?"

Hổ Thần hít vào một hơi, ban đầu _ còn tưởng rắng, Mông Tự Trọng dân theo quân đội tu sĩ đền đây là để giêt mình.

Sau khi bình tĩnh lại, suy nghĩ cẩn thận, bông nhiên hiểu ra. Dưới chân núi, đội quân tu sĩ bắt đấu nhanh chóng bày trận.

Hắc Phong Hổ Ma nhận được tin tức, biêt không thể để tu sĩ nhân tộc bày trận thành công, lập tức dân theo toàn bộ thuộc hạ, xông xuống núi.

Nó muốn nhân lúc đối phương lập ặc không vững, đánh tan bọn chúng, sau đó thong thả rời đi "Bắt đầu rồi!" Tôn Linh Đồng cười hắc hắc, hào hứng quan sát.

Hồ Thần bỗng nhiên nhìn về phía Ninh Chuyết: "Là ngươi điều động Mông Tự Trọng đến tiêu diệt Hắc Phong Hổ Ma sao?"

Ninh Chuyết liếc nhìn Hổ Thần, sau đó nhìn về phía chiến trường dưới chân núi, thản nhiên nói: "Chỉ là tung ra một ít tin đồn mà thôi."

Hồ Thần nheo mắt, giọng điệu bình thản của Ninh Chuyết khiên hắn cảm thây lạnh sống lưng.

"Thật độc ác!" Hồ Thần thẩm kinh hãi, sự cảnh giác và để phòng với Ninh Chuyêt tăng lên gấp bội.

Đám yêu ma từ trên núi lao xuống! Hắc Phong Hổ Ma dẫn đầu, hai mắt đỏ ngầu, sát khí ngút trời, tiếng gầm rú như sầm sét: "Mông Tự Trọng, ta muốn ăn sống ngươi!" Mông Tự Trọng hừ lạnh một tiếng, tay cầm trường côn, bước ra.

Hắn xông ra khỏi trận hình, nghênh đón Häc Phong Hồ Ma.

Ẩm!

Hai bên hung hăng va chạm. Mông Tự Trọng bị đẩy lùi bốn bước, Hắc Phong Hồ Ma chỉ lùi một bước. Nhưng Mông Tự Trọng đã đạt được mục đích, hắn chặn được Hặc Phong Hồ Ma.

Hắc Phong Hổ Ma vung móng vuốt, ma khí tỏa ra.

Mông Tự Trọng siết chặt trường côn.

Hắn thầm nghĩ: "Tên ác hổ này sức mạnh thật lớn, ta không bằng nó, trước tiên dùng pháp thuật tần công tầm xa, tiêu hao thể lực của nóI"

Nghĩ đến đây, Mông Tự Trọng hét lớn: "Cát bay che mắt nóI"

Vừa dứt lời, pháp lực thuộc tính Thổ trào ra, hóa thành vô số cát vàng, đánh úp về phía Hắc Phong Hổ Ma. Tầm nhìn và thính giác của Hắc Phong Hồ Ma bị che khuäãt.

Mông Tự Trọng lại quát: "Đá nện ngang hông!"

Pháp lực thuộc tính Thổ ngưng tụ thành từng khôi đá, nhanh chóng phình to, phát ra tiềng vù vù, đập vào người Hặc Phong Hổ Ma.

Hắc Phong Hổ Ma nhắm chặt mắt, bị đá đập trúng liên tục lùi về sau, thân hình loạng choạng, eo truyền đền cơn đau âm Ï.

Nó gầm lên giận dữ, thi triển ma công huyềt nhục - tanh phong! Gió gào thét, mùi máu tanh nhanh chóng lan tỏa khắp chiến trường. Vân tòng long, phong tòng hổ. Hổ tộc vốn giỏi về phong thuật, biệt hiệu của Hắc Phong Hổ Ma có chữ _ "Phong", chứng tỏ nó rât mạnh về phong thuật.

Cuồng phong gào thét, thổi bay cát vàng, cản trở tốc độ của đá bay, khiển một sô viên đá gần như đứng im tại chô.

Mông Tự Trọng hừ lạnh: “Chưa _ xong đâu. Nhìn bản tướng thi triển Phi Sa Tấu Thạch!"

Cát vàng và đá bay vốn là hai loại pháp thuật, giờ phút này dưới sự điều khiển của Mông Tự Trọng, dung hợp thành một thể, tương trợ lân nhau, uy lực tăng mạnh.

Trong nháy mắt, cát vàng bay đầy trời, đá bay lao vun vút, phá tan tanh phong, đánh vào người hổ ma. Phanh phanh phanh...

Hổ ma bị đánh ngã xuống đất. Đá bay lập tức đè lên, chất chồng lên nhau, trân áp nó xuông đâãt.
Bình Luận (0)
Comment