Tiên Công Khai Vật (Dịch)

Chương 224 - Chương 595: Học Được (2)

Chương 595: Học Được (2) Chương 595: Học Được (2)Chương 595: Học Được (2)

Chương 595: Học Được (2) Thần linh cũng có phân chia. Loại như Hồ Thần thuộc về Địa Linh, bị ràng buộc trong Vụ Ấn Sơn, rất khó rời núi. Tương ứng với Địa Linh là Thiên Linh.

Cự Linh Thần chính là Thiên Linh, có thể tự do đi lại dưới øâm trời, không bị hạn chế phạm vi hoạt động.

Phanh phanh phanh!

Hắc Phong Hổ Ma rốt cục kéo được Mông Tự Trọng vào cận chiến. Quyền cước của Hắc Phong Hổ Ma cuồng bạo như gió lốc, rõ ràng chiếm ưu thế.

Mông Tự Trọng chống đỡ bằng cây chùy dài, cắn chặt răng, liều mạng thủ vững. Nhờ Thỉnh Thần Thuật, hắn miễn cưỡng có thể ổn định trận tuyến, đánh ngang ngửa với Hắc Phong Hổ Ma.

Ninh Chuyết nhìn không chớp mắt, trong lòng lại có cảm ngộ.

"Nhịp độ cận chiến quá nhanh, Mông Tự Trọng tuy giỏi pháp thuật, nhưng sau khi bị áp chế, trong thời gian dài chỉ thi triển được một lần Thạch Giáp Thuật gia trì cho bản thần”

"Lần này đến lượt Hắc Phong Hổ Ma nắm giữ chủ động."

Hai bên giằng co, tạm thời rơi vào thế cân bằng.

Đến đây, Ninh Chuyết đã có thể ước lượng sơ bộ thực lực của Hắc Phong Hổ Ma và Mông Tự Trọng.

Hắc Phong Hổ Ma thiên về cận chiến chém giết, thủ đoạn đánh xa rất ít. Mông Tự Trọng thì cả đánh xa lẫn cận chiến đều có chút trình độ, tương đối cân bằng. Về đánh xa, hắn chủ yếu dựa vào Thổ Hành pháp thuật. Về cận chiến, hắn thông qua việc thường xuyên bái thần, có được thần phù gia trì.

Nhìn Cự Linh Thần đáp lại nhanh như vậy, có thể thấy Mông Tự Trọng rất thành kính với vị thần này, hoặc là đã cúng bái rất nhiều cho thần miếu.

"Nếu hai vị Kim Đan này không thể phân thắng bại, như vậy kết quả trận chiến này, rất có thể phụ thuộc vào thuộc hạ của bọn họ”

Nhận thức được điều này, Ninh Chuyết liền dời sự chú ý sang những khu vực khác trên chiến trường. Đám yêu tu đi theo Hắc Phong Hổ Ma ầm ầm lao xuống núi, cố ý tránh khu vực giao tranh của hai vị Kim Đan, nhắm thẳng vào quân đội tu sĩ nhân tộc.

Yêu tu như xe bọc thép, lao thăng vào đám người.

Rất nhiều tu sĩ nhân tộc bị húc bay!

Nhưng bọn họ rất nhanh liền đứng dậy, như không có việc øì tiếp tục chiến đấu.

Trên người những tu sĩ này đều được bao phủ bởi một lớp trọng giáp giống hệt nhau. Chất liệu chính của trọng giáp là Ngọc Nhuận Huyền Cương, cộng thêm pháp trận phòng ngự khắc trên đó, khiến cho công kích của yêu tu đánh lên đều bị hóa giải một phần lực lượng, không thể gây ra tổn thương thực sự.

Hiệu quả này khiến Ninh Chuyết lập tức liên tưởng đến Du Quang Thủy Hoạt Phù của mình.

"Không, chỉ dựa vào trọng giáp thì không thể đạt được hiệu quả phòng ngự thực tế như vậy."

"Chắc chắn có một pháp trận lớn đang gia trì cho quân đội, khiến cho mỗi người bọn họ đều được tăng cường” Ninh Chuyết lập tức nhìn ra mấu chốt.

Đây chính là kết quả của việc kết trận của các tu sĩ nhân tộc.

Đám yêu tu khó có thể gây ra tổn thương trí mạng cho các tu sĩ mặc trọng giáp, lại thêm việc rơi vào trong trận, giống như sa vào vũng bùn, mọi cử động đều bị kiềm chế, tốc độ giảm mạnh.

"Đây là Thổ Hành pháp trận - Địa Hãm Trận sao?" Ninh Chuyết hỏi, ngữ khí không chắc chắn. Hắn đọc sách vỡ, biết đến Địa Hãm Trận, nhưng chưa từng tận mắt chứng kiến.

Hồ Thần gật đầu: "Đúng là Địa Hãm Trận”

Đang nói, quân đội tu sĩ đột nhiên rối loạn.

Một con chuột đất yêu tu tấn công từ lòng đất, thành công phá võ trận bàn được chôn sâu bốn thước dưới lòng đất. Trận bàn vừa vỡ, toàn bộ Địa Hãm Trận nhanh chóng sụp đổ.

Đám yêu tu được giải phóng, tốc độ khôi phục bình thường, thừa cơ phản công, tạo nên sóng gió tanh mưa máu trong hàng ngũ tu sĩ nhân tộc.

Rất nhiều tu sĩ nhân tộc bối vì pháp trận bị phá, không kịp ứng phó, bị yêu tu đánh chết. Trong cơn nguy cấp, các tu sĩ nòng cốt Mông gia thể hiện bản lĩnh, đứng ra hô to: "Kết chiến trận!"

Sau một trận hỗn loạn, quân đội tu sĩ tuy tổn thất không ít, nhưng cũng ổn định lại được đội hình, kết thành chiến trận.

Chiến trận lần này là trận pháp điều khiển động, khác với tĩnh trận dùng trận bàn bố trí lúc trước.

Trận tâm là chủ tướng, trận nhãn là các vị tướng tài tỉnh nhuệ.

Chiến trận hình thành, gia trì cho mỗi tu sĩ nhân tộc. Đặc biệt là các vị tướng tài tỉnh nhuệ, cảm nhận được cự lực tăng vọt, bởi vì được gia trì quá mạnh mẽ, trong lòng dâng lên cảm giác vô địch! Trong quân đội, có những người có thể chính diện đối kháng với yêu tu.

Có bọn họ gánh vác áp lực, các tu sĩ khác cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều, duy trì chiến trận cảng thêm thuận lợi.

Càng như vậy, trận pháp điều khiển động càng được thúc đẩy, khiến cho các vị tướng tài nhận được càng nhiều gia trì. Các vị tướng tài nhân tộc dần dần áp chế được lũ yêu tu. Thắng lợi nghiêng về phía tu sĩ nhân tộc.

Từng con yêu tu lần lượt ngã xuống dưới sự vây công của các tu sĩ, bỏ mạng tại chỗ. Hắc Phong Hổ Ma đánh lâu không xong, thấy cảnh này không khỏi nóng lòng, rung chuyển thân thể, thi triển thiên tư - Dạ Ảnh Âm Sát. Ngay sau đó, Âm Sát chi khí từ trên người nó phun trào, chiếu vào cái bóng dưới mặt đất, khiến cái bóng sống dậy, chủ động đứng lên, giống như một vũng mực đen.

Dạ Ảnh vừa định nhào về phía Mông Tự Trọng, không ngờ Mông Tự Trọng không những không sợ hãi mà còn vui mừng, cười to: "Chờ ngươi chiêu này lâu lắm rồi!"

Hắc Phong Hổ Ma đã để lộ thông tin từ trước, Mông Tự Trọng dẫn quân đến đây, làm sao có thể không có chuẩn bị? Trong ngực hắn bay ra một chiếc gương.

Chiếc gương lơ lửng trên đỉnh đầu Mông Tự Trọng, bắn ra tia sáng, chiếu vào Dạ Ảnh.

Dạ Ảnh bị khắc chế, nhanh chóng suy yếu, cuối cùng biến mất!
Bình Luận (0)
Comment