Tiên Công Khai Vật (Dịch)

Chương 235 - Chương 606: Tương Trợ (2)

Chương 606: Tương trợ (2) Chương 606: Tương trợ (2)Chương 606: Tương trợ (2)

Chương 606: Tương trợ (2) "Biết đâu, chúng ta có thể tìm được cách khác hay hơn, ví dụ như khiến cho Vạn Dược Môn tự mình đem bán Thai Tức Linh Khải:

Nghe vậy, Tôn Linh Đồng lắc đầu: "Ngươi muốn một môn phái tự mình bán đi truyền thừa bảo vật của họ sao?"

Y cảm thấy điều đó thật khó tin.

Ninh Chuyết nói: "Ta biết cơ hội này rất mong manh, nhưng ai có thể nói trước được chữ ngờ? Ta cho rằng, trên đời này không có thứ gì là không thể bán, chỉ là giá cả chưa phù hợp mà thôi.

Hai người đang nói chuyện thì nghe thấy tiếng chuông truyền tin.

Một lát sau, một tấm thiệp khiêu chiến từ Hàn Châu xuất hiện trước mặt Ninh Chuyết và Tôn Linh Đồng.

Tôn Linh Đồng kinh ngạc: “Thật thú vị, chưa đợi ngươi đi khiêu chiến, đã có người tự mình đến khiêu chiến ngươi rồi"

Ninh Chuyết nói: "Chúng ta vừa mới đến đã nhận được động phủ số 281, có lẽ là nhờ phúc của Lâm San San, nhưng cũng khiến cho nhiều người muốn thử sức chúng ta."

Hắn tiếp tục phán đoán: "Hàn Châu chỉ là người đầu tiên, cho dù lần này ta có chiến thắng, sau đó chắc chắn cũng sẽ có không ít người tiếp tục khiêu chiến ta."

Tôn Linh Đồng gật đầu: "Trừ phi ngươi sử dụng những Cơ Quan tạo vật như Trọng Trang Huyết Viên Đại Thắng, tạo ra ưu thế áp đảo, khiến cho bọn họ biết khó mà lui"

Ninh Chuyết lắc đâu: "Hiện tại chưa cần thiết phải làm vậy. "Ta muốn từng bước một, mượn cơ hội này để tôi luyện thực lực của bản thân” "Lân trước, chứng kiến trận chiến giữa Hắc Phong Hổ Ma và Mông Tự Trọng, ta đã học hỏi được rất nhiều điều." [ v i p t r u y e n f u L L . n e t - k h o t r u y ệ n d ị c h m i ễ n p h í ]

Tôn Linh Đồng liên tục gật đâu: "Đúng vậy, không thể quá ÿ lại vào Cơ Quan. Người giỏi chiến đấu phải tu luyện cả xa và gần, không thể thiên lệch" Y cũng học hồi được rất nhiều điều từ những người ở Vụ Ấn SØn.

Tôn Linh Đồng nói tiếp: "Tiểu Chuyết, ngươi xem kỹ thông tin của Hàn Châu đi, ta ra ngoài một chuyến, xem có thể moi thêm được tin tức gì không."

Ninh Chuyết gật đầu, dặn dò: "Lão đại, cẩn thận."

Hắn ở lại trong động phủ, tiếp tục nghiên cứu thông tin của Hàn Châu, phát hiện đối phương am hiểu cận chiến, phòng ngự cực kỳ chắc chắn. Hàn Châu sử dụng rất ít pháp khí, chỉ bằng vào nhục thân, hắn ta đã có thể chống đỡ những đòn tấn công mạnh mẽ từ bên ngoài. Sự cứng cỏi ấy khiến cho ngay cả Ninh Chuyết cũng phải tự ti.

"Phải làm sao để đối phó đây?" Ninh Chuyết đang suy nghĩ thì có người truyền âm: "Ninh Chuyết công tử có trong động phủ không?"

Ninh Chuyết khẽ nhíu mày, giọng nói này nghe quen quen. Hắn lập tức cảm ứng Nhân Mệnh Huyền Ti, phát hiện Lâm San San đang đứng ở bên ngoài động phủ.

"Lâm cô nương!" Ninh Chuyết thi lễ, mời Lâm San San vào trong.

"Không ngờ Lâm cô nương lại là thiên kim tiểu thư của môn chủ, mấy ngày trước được cô nương ra tay tương trợ, tại hạ thật sự vô cùng cảm kích” Ninh Chuyết tỏ ra rất khách sáo. Lâm San San khẽ lắc đầu, vẻ mặt lo lắng, nói thẳng: "Chuyện này là lỗi tại ta."

"Sau nảy ta mới nghĩ lại, không nên xen vào, khiến cho ngươi vừa mới đến Tiểu Tranh Phong đã phải ở trong động phủ này."

"Ngươi cũng biết, Hàn Châu khiêu chiến ngươi, không phải là ý của hắn ta, mà là bị người khác nhờ vả, đúng không?" "Người này tên là Lý Cảnh Khanh, là một thương nhân, quanh năm mua bán hàng hóa cho Vạn Dược Môn chúng ta" Ninh Chuyết hơi kinh ngạc, nhìn Lâm San San, chân thành cảm tạ.

Lâm San San xua tay: "Ninh Chuyết công tử, ngươi đừng thấy thứ tự động phủ của Hàn Châu thấp mà lâm, thực ra hắn ta cố ý làm vậy”

"Người này không rõ lai lịch, đến từ Hàn Châu, hiện giờ mọi người đều gọi hắn ta là Hàn Châu."

"Thực lực của hắn ta rất mạnh, ngay cả phụ thân ta cũng phải khen ngợi công pháp mà hắn ta tu luyện rất độc đáo. Nhìn bề ngoài, hắn ta tu luyện thể thuật, nhưng thực chất công pháp lại chú trọng tinh thần, rất có thể là đồng tu thượng đan điền và hạ đan điền!"

Ninh Chuyết lập tức lộ vẻ mặt ngưng trọng: "Đồng tu hai đan điền? Xem ra Hàn Châu này có kỳ ngộ của riêng mình, không môn phái, lẻ loi một mình mà có thể tu luyện loại công pháp cao thâm như vậy." "Lâm cô nương, vậy ta nên làm gì bây giờ?"

Lâm San San an ủi: "Ninh Chuyết công tử, ngươi là do ta đưa vào Tiểu Tranh Phong, chuyện này xảy ra, ta cũng có phần trách nhiệm." "Vì vậy, lần này ta đến đây là để giúp ngươi."

"Đây là Tích Cốc Đan thượng phẩm. Trước khi giao đấu với Hàn Châu, ngươi hãy ăn vào vài viên, ngậm thêm vài viên trong miệng."

"Công kích của Hàn Châu vô cùng đặc biệt, có thể khiến cho người ta cảm thấy lạnh buốt, rơi vào trạng thái suy yếu. Uống thuốc trị thương không bằng ăn Tích Cốc Đan, để bản thân luôn trong trạng thái no bụng. Nếu không, nội hỏa khó mà chịu đựng nổi, một khi ngũ tạng lục phủ bị tổn thương, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến thực lực của ngươi."

Nói xong, Lâm San San lại lấy ra một miếng ngọc bội.

Ngọc bội màu hồng nhạt, vô cùng tinh xảo.

Khi lấy ra, mặt Lâm San San hơi ửng đỏ. Đầy là vật mả nàng luôn mang theo bên mình từ khi còn nhỏ.

"Đây là Ấm Tâm Bội.

"Nó có thể giúp ngươi duy trì nhiệt độ cơ thể, sưởi ấm tinh thân"

"Hàn Châu có thói quen khiến cho đối thủ rơi vào trạng thái hoảng loạn trước. Đây chính là điểm kỳ lạ trong công pháp của hắn ta.

"Miếng ngọc bội này có thể giúp tinh thần của ngươi mạnh mẽ và kiên định hơn." Ninh Chuyết không khách khí nhận lấy Tích Cốc Đan và Âm Tâm Bội, sau đó dùng đôi mắt hắc bạch phân minh nhìn chằm chằm Lâm San San: "Lâm cô nương, còn øì nữa không?"

Ánh mắt Lâm San San hơi né tránh.

Nàng cho rằng bản thân đã giúp đố Ninh Chuyết rất nhiều rồi. Nhưng khi đối mặt với hắn, nàng lại cảm thấy mình nên làm gì đó hơn nữa.

Nghĩ vậy, nàng hít sâu một hơi: "Trong thời gian ngắn, ta chỉ nghĩ được đến vậy." "Muốn giúp ngươi nhiều hơn, ta phải xem thực lực cụ thể của ngươi như thế nào. Cái gọi là chiến đấu, không øì khác ngoài việc phát huy ưu điểm, khắc phục nhược điểm, lấy dài bù ngắn"

Ninh Chuyết liên tục gật đâu: "Lâm cô nương nói rất đúng! Hay là chúng ta đến diễn võ trường, để tại hạ thể hiện một chút?" "A, cái này..." Lâm San San do dự. Trước khi đến, nàng chưa từng nghĩ đến việc đích thân xem xét cách chiến đấu của Ninh Chuyết.

Nhưng Ninh Chuyết không cho nàng cơ hội từ chối, trực tiếp đẩy cửa, rời khỏi động phủ.

Lâm San San do dự một chút, cuối cùng vẫn đi theo ra ngoài.

Ninh Chuyết đứng ở cửa động, mỉm cười với nàng: "Lâm cô nương, xin hỏi diễn võ trường đi đường nào?" Lâm San San bất đắc dĩ cười: "Đi theo ta.

Một lúc sau.

Tôn Linh Đồng trở về động phủ: "Tiểu Chuyết, ta đã mua được rất nhiều Hỏa hành phù triện trên thị trường, có thể giúp ngươi xua tan hàn khí, ổn định tinh thần khi đối chiến với Hàn Châu!"

"Tiểu Chuyết?"

Y nhìn trái nhìn phải, không thấy bóng dáng Ninh Chuyết đầu.

"Tiểu Chuyết đâu rồi?"
Bình Luận (0)
Comment