Tiên Công Khai Vật (Dịch)

Chương 35 - Chương 406: Cơ Quan Nhân Ngâầu Có Linh ...

Chương 406: Cơ Quan Nhân Ngâầu Có Linh ... Chương 406: Cơ Quan Nhân Ngâầu Có Linh ... Chương 406: Cơ Quan Nhân Ngâầu Có Linh ...

Tôn Linh Đồng đã sớm nhắm trúng cơ quan nhân ngầu có linh trí này, thầm nghĩ phải kiếm về cho tiểu lão đệ nhà mình, hắn nhât định sẽ thích mât

Đồng thời, việc lừa gạt một cơ quan như vậy cũng là một trải nghiệm mới mẻ trong sự nghiệp trộm cắp của y, khiền y cảm thầy thú vị và phần khích.

Vì vậy, y tiếp tục nói: "Nhũ Điệp Nương à, mau ngủ đông đi, ta sẽ cho ngươi vào trong vòng tay, đưa ngươi ra ngoài, chữa trị cho ngươi thật tốt."

Nhũ Điệp Nương nhìn chằm chằm vào Tôn Linh Đồng và Dương Thiền Ngọc, hỏi bằng giọng nói dịu dàng: "Các ngươi thật sự muôn đưa ta đi sao?"

Tôn Linh Đồng chớp chớp đôi mắt to tròn, đầy vẻ ngây thơ: "Đương nhiên rồi. Đây là trách nhiệm của chúng ta mà, ngươi gặp được chúng ta xem như là may mãn đây."

"Yên tâm đi! Đưa ngươi ra ngoài rồi, chúng ta nhât định sẽ chữa khỏi mắt cho ngươi. "

Nhũ Điệp Nương gật đầu: "Vậy ta cảm ơn ngươi, ngươi là người tôt!" Tôn Linh Đồng cười hì hì, không _ khỏi ngấng đấu nhìn Dương Thiển Ngọc.

Nhìn thấy dáng vẻ đắc ý của y, Dương Thiển Ngọc không khỏi trợn trăng mắt, im lặng không nói. Nhưng trong lòng nàng cũng âm thầm bội phục thủ đoạn của Tôn Linh Đồng.

Thế nhưng ngay sau đó, sắc mặt Nhũ Điệp Nương đột nhiên thay đổi, trở nên cực kỳ nghiêm túc. Trong mặt nàng lóe lên ánh sáng xanh thẳm, giọng nói cũng trở nên lạnh lùng.

"Nếu các ngươi muốn đưa ta đi, vậy thì hãy nói ra mật khẩu!"

Tôn Linh Đồng sững sờ, không ngờ lại có chuyện này, trong lòng vô cùng kinh ngạc.

Nhũ Điệp Nương nhìn chằm chằm vào y, nói tiếp: "Muôn đưa ta đi, lại còn là nhân viên kiểm tra, chắc chắn các ngươi phải biết mật khẩu."

"Bây giờ hãy nói ra đi!"

"Ha ha ha..." Nhìn thấy Tôn Linh Đồng tự chuốc lây quả đẳng, Dương Thiển Ngọc không nhịn được cười thành tiêng.

Nhũ Điệp Nương thúc giục: "Mau nói đi, mau nói ra. Nếu không, các ngươi chính là kẻ lừa đảo, là người xấu, mà người xấu thì phải bị trừng phạt!"

Vừa dứt lời, đôi cánh bướm sau lưng Nhũ Điệp Nương khẽ chớp động. Ánh sáng bảy màu nhanh chóng lan tỏa, bao phủ toàn bộ không gian kho hàng, biên đổi nó.

Trong nháy mắt, Tôn Linh Đồng và Dương Thiên Ngọc như rơi vào _ trong vô số mảnh vỡ thủy tỉnh đầy màu sắc rực rỡ.

Mép của những mảnh vỡ này đều lóe lên ánh sáng bảy màu.

"Chiêu gì đây?!" Dương Thiền Ngọc biển sắc, thầm kinh hãi.

Nàng đã bị Nhũ Điệp Nương "lừa". Trước đó, Dương Thiển Ngọc đã âm thẩm dò xét Nhũ Điệp Nương, phát hiện nguyên liệu chế tạo chủ yếu của nàng đều là cấp Trúc Cơ, trong lòng có chút xem thường.

Kết quả, lúc này nàng ta đột nhiên thi triển ra pháp thuật cấp Kim Đan, hơn nữa lại được thi triển tức thời, hoàn toàn không có dâu hiệu ngưng tụ năng lượng trước đó. Điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Dương Thiền Ngọc, khiến nàng vô cùng cảnh giác.

"Tình hình có vẻ không ổn!" Lần quan sát này, Dương Thiền Ngọc lại có phát hiện mới.

Đôi cánh bướm sau lưng Nhũ Điệp Nương quả nhiên không tầm thường, những hoa văn dày đặc trên đó ban nãy không hề hoạt động, khiên người ta không nhìn ra. Lúc này, khi được kích hoạt, hoa văn hiện rõ mồn một, khiến Dương Thiển Ngọc kinh hãi không thôi. Cần phải có kỹ thuật cơ quan cao. siêu đền mức nào mới có thể khiên một đồng nguyên liệu cấp Trúc Cơ kết hợp lại, tạo ra uy lực ngang ngửa cấp Kim Đan?

Dương Thiển Ngọc nhìn Tôn Linh Đồng, dùng ánh mắt ra hiệu cho y, âm thẩm hẹn cùng nhau ra tay đổi phó với Nhũ Điệp Nương.

Thế nhưng Tôn Linh Đồng lại xua tay với Dương Thiển Ngọc.

Sắc mặt y cũng hơi tái nhợt, biết bản thân đã hơi quá trớn.

Họ không thể giao chiến trong cơ thể Vân Kình, một khi kinh động đến Vân Kình, hậu quả sẽ rất khó lường, dù sao Vân Kình cũng là sinh vật câp Nguyên Anh.

Tim Tôn Linh Đồng đập thình thịch, trên trán cũng toát ra mồ hôi lạnh. Y liếm môi khô khốc, vẫn tiếp tục diên kịch: "Mật khẩu... mật khẩu ta đương nhiên biêt, ngươi yên tâm." "Nhưng vấn đề là, ngươi muốn mật khẩu nào?"

Hồ Điệp Nương ngạc nhiên: "Ý gì? Ta chỉ có một mật khẩu."

Tôn Linh Đồng nhún vai, dang hai tay ra: "Đôi với ngươi thì chỉ có một mật khẩu."

"Nhưng chúng ta thì không." "Chúng ta biết rất nhiều mật khẩu, dù sao chúng ta là nhân viên kiểm tra, gặp phải tình huông như ngươi thì phải dùng đến mật khẩu." "Nhưng chính vì biết quá nhiều nên chúng ta hơi quên mất, mật khẩu bên ngươi là gì nhỉ?" Nhũ Điệp Nương ngẩn người.

Tôn Linh Đồng nói tiếp: "Haylà ngươi nói sơ qua nội dung mật khẩu cho ta biêt, ta cần gợi ý một chút." Dương Thiền Ngọc: "..."

Nhũ Điệp Nương trầm ngâm: "Ngươi nói cũng có lý."

"'Vậy ta sẽ cho ngươi biết."

"Nội dung mật khẩu là, Mây ơi bay, Mây ơi bay... Khoan đãi"

"Trực tiếp nói cho các ngươi nội dung này chẳng phải là tiết lộ mật khẩu cho các ngươi sao?"

Nàng rốt cuộc cũng kịp phản ứng, trừng mắt nhìn Tôn Linh Đồng đây giận dữ. Khí thế toàn thân nàng không. ngừng dâng cao, xem chừng sắp ra tay.

Tôn Linh Đồng vội vàng xua tay: "Chờ đã, đừng vội ra tay! Ta chỉ muốn ngươi gợi ý một chút, chứ có bảo ngươi nói toàn bộ mật khẩu đầu."

Nhũ Điệp Nương ngắt lời: "Nhưng ngươi vừa rõ ràng... "

Tôn Linh Đồng cũng cắt ngang: "Lời ta vừa nói có lẽ chưa rõ ràng, ngươi hiểu nhầm rối. "

"Nhưng mà mấy chuyện này không cần phải vội, đúng không?"

"Ngươi xem, ta chỉ là một đứa trẻ, nói chuyện không rõ ràng là chuyện rât bình thường mà."

"Ngươi chỉ cần cho ta một chút gợi ý thôi được không?"

"Ta cũng không yêu cầu ngươi phải nói toàn bộ mật khẩu."

Nhũ Điệp Nương nghiêng đầu, nhìn chăm chăm vào Tôn Linh Đổng, không ngừng đánh giá từ trên xuống dưới.

Tôn Linh Đồng chớp đôi mắt ngập nước long lanh, nhìn nàng với vẻ ngây thơ vô sô tội.

Nàng ta lại một lần nữa bị đánh động, thầm nghĩ đứa trẻ này không thể nào gian xảo được.

Nhưng sau một hổi suy nghĩ, nàng ta mới nói: '"Ưm. Ta vân còn hơi nghi ngờ ngươi, nhưng ta sẽ cho ngươi một cơ hội cuôi cùng."

"Gợi ý cho ngươi là, mật khẩu là một bài đồng dao." Tôn Linh Đồng ổ lên: "Bài đồng dao LN
Bình Luận (0)
Comment