Chương 423: Hàng Hóa Bị Đánh Cắp! (2)
Chương 423: Hàng Hóa Bị Đánh Cắp! (2) Chương 423: Hàng Hóa Bị Đánh Cắp! (2)
Kết quả này khác một chút so với. suy đoán ban đầu của Ninh Chuyết. Ninh Chuyết còn định hỏi thêm thì Long Ngoan Hỏa Linh đã vội vàng cắt đứt liên lạc.
Nó ôm đầu, nằm vật ra thành ghế, khóc không ra nước mắt. Cứ môi lần nói chuyện với Ninh Chuyết là nó lại bị "moi" đi một ít thông tin quý giá.
Nhưng nó lại buộc phải nhờ cậy Ninh Chuyết để đổi phó với Ninh Tiểu Tuệ.
Nó thật sự không thể chịu đựng nổi nữa rổi, hôm nay thật sự là một ngày dài đăng đăng!
Liên lạc với Long Ngoan Hỏa Linh bất thành, Ninh Chuyết thở dài, năm thăng căng trên giường.
Hắn mở to mắt, nhìn chằm chằm lên trần nhà, trong lòng nặng trĩu. Hắn vừa muốn ngăn cản Ninh Tiểu Tuệ, vừa muốn thu thập thông tin về Sử Ký Đình, nhưng lại không có cơ hội.
Sự bảo vệ nghiêm ngặt của các vị tu sĩ Kim Đan kia khiển hăn không thể manh động.
Thời gian cứ thế trôi qua, áp lực từ phía Ninh Tiểu Tuệ ngày càng lớn khiên Ninh Chuyết càng thêm lo lãng, bât an.
Tuy nhiên, hắn biết mình không thể hâp tấp.
Để có được ngày hôm nay, hắn đã phải trải qua rất nhiều khó khăn. Chỉ là một luyện khí kỳ nhỏ bé, khi đôi diện với các vị lão quái vật Kim Đan, hẳn luôn phải cần thận, không dám lơ là chút nào. Nếu như không chịu nổi áp lực mà hành động bất cần, rât có thể hắn sẽ lộ sơ hở, rơi vào bây của Chu Huyền Tích.
Tương tự như việc dùng đội ngũ đổi tu làm mổi nhử để dụ kẻ đứng sau vụ tần công Hỏa Thị Sơn lộ diện, Chu Huyền Tích cũng đang dùng Ninh Tiểu Tuệ làm "mối câu".
Nếu Ninh Chuyết nóng vội "cắn câu”, người vui mừng nhất chính là Chu Huyền Tích.
!' “hờiI"
"Nhất định phải kiên nhẫn chờ đợi!"
"Chờ đợi thời cơ thích hợp!" "Tống Phúc Lợi kia làm ăn kiểu gì vậy? Sao đến giờ vân chưa phát hiện ra hàng hóa bị đánh cặp?" Ngày hôm sau, tại phủ thành chủ. Sau khi được cho phép, Tống Phúc Lợi lập tức đền thư phòng bái kiên Phí Tư.
Nhìn thấy vẻ mặt u ám của Tống Phúc Lợi, Phí Tư thầm giật mình, nhưng bể ngoài vân giữ nụ cười hỏi: "Không biêt Tông huynh đền đây có việc gì quan trọng?"
Vừa mở miệng, Tống Phúc Lợi đã khiển cho Phí Tư hổn vía lên mây. "Cái gì? Tất cả số hàng hóa chuẩn bị cho buổi đầu giá của các ngươi... đều bị đánh cắp rồi sao?" Phí Tư mát trợn ngang.
Tống Phúc Lợi gật đầu, vẻ mặt nghiêm trọng, "Chuyện lớn như vậy, làm sao ta dám đùa với Phí Tư đại nhân chứ?"
"Chúng ta cũng vừa mới phát hiện rat"
"Ngay lập tức, chúng ta đã phong tỏa hiện trường, ta cũng vội vã đến đây báo cho ngươi hay. "
"Từ trước đến nay, Vân Thương chúng ta làm ăn luôn luôn chấp hành nghiêm chỉnh quy định của . thành, tất cả vật tư, pháp bảo... đều được bảo quản trong khu vực cho phép."
"Chúng ta hoàn toàn có khả năng sắp xếp pháp trận bảo vệ hàng hóa với cấp độ cao hơn."
"Nhưng chính vì bị hạn chế bởi quy định của thành nên chúng ta không thể phát huy hết khả năng, khiển cho hàng hóa chỉ được bảo vệ chưa đền sáu phấn." "Bây giờ lại xảy ra chuyện này, mong Phí Tư đại nhân giúp đỡ. Dù sao thì hàng hóa của chúng ta cũng bị mất ngay trong Hỏa Thị Tiên Thành."
Tống Phúc Lợi nói là xin giúp đỡ nhưng giọng điệu lại rât gay gắt, ân ý trách móc phủ thành chủ.
Phí Tư không dám lơ là, vội vàng. đứng dậy, cùng Tổng Phúc Lợi đền hiện trường.
Trong kho bảo quản hàng hóa, trên các kệ chỉ còn lại những món đổ giả. Nếu Tôn Linh Đồng và Dương Thiển Ngọc ở đây, họ sẽ nhận ra ngay lập tức những món đồ giả này đều là "tác phẩm" của mình.
Phí Tư kiểm tra pháp trận xung quanh. Để bảo vệ hàng hóa của Vân Thương, phủ thành chủ cũng đã phôi hợp sắp xếp, dùng pháp trận phòng thủ của thành gia cô thêm cho nơi này.
Nói một cách nghiêm túc, khả năng phòng thủ ở đây không thể coi là thấp.
Nhưng sự thực lại đập vào mặt Phí Tư - tất cả hàng hóa của Vân Thương đã không cánh mà bayl "Chuyện này thật khó giải quyết!" Phí Tư cáu kỉnh nhíu mày.
Vụ việc này thật sự rất nghiêm trọng. Nếu xử lý không khéo, uy tín của Hỏa Thị Tiên Thành sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng.
Là một Tiên Thành lớn, nếu như không thể bảo đảm an toàn cho hàng hóa của thương đội đến giao _ dịch thì lây gì để yêu câu họ hạn chê thực lực đây?
Nếu như không thể khắc phục được thiệt hại lần này, các thương đội sẽ e ngại không dám đến Hỏa Thị Tiên Thành giao dịch nữa.
Điều này rất bất lợi cho sự phát triển của Hỏa Thị Tiên Thành. Huống chỉ hiện tại phủ thành chủ vân đang muốn nhờ cậy Vân Thương giúp đỡ, cùng nhau bảo vệ Hỏa Thị Tiên Thành và Dung Nham Tiên cung.
"Kẻ nào lại dám to gan như vậy, dám đánh cắp bảo vật của Vân Thương ngay lúc này?"
"Thật là muốn chết!"
Phí Tư tức giận đến mức toàn thân run rầy, nhưng vân cô găng kìm nén cơn giận, "Tống huynh yên tâm, chuyện này ta nhất định sẽ cho ngươi một lời giải thích!"
Sau khi ra lệnh phong tỏa hiện trường, Phí Tư lập tức trở về phủ thành chủ, báo cáo cho Mông Vị, sau đó liên lạc ngay với Chu Huyền Tích.
"Chu đại nhân, chỉ có ngài mới giúp được chúng ta lúc này!" Phí Tư hoảng hốt nói, không còn chút hình tượng nào.
Nhận được "thư cầu cứu" của Phí Tư, Chu Huyền Tích thở dài, vẻ mặt tràn đầy lo lăng.
Vân Thương của Tống Phúc Lợi là một cổ lực lượng không thể xem thường.
Đặc biệt là con yêu thú Vân Kình kia, đạt đền trình độ Nguyên Anh cấp. Nếu như bị vài con yêu thú cấp bậc Nguyên Anh vây công, ông ta vân còn trông cậy vào Vân Kình chia sẻ áp lực cho Mông VỊ.
"Xem ra ta phải ra tay thôi. "
"Phải điều tra nghiêm minh, bắt giữ tên trộm, thu hổi toàn bộ sô bảo vật bị đánh cắp!"
" Dựa vào đó, lại thử lôi kéo Vân Thương... "