Tiên Công Khai Vật (Dịch)

Chương 93 - Chương 464: Ám Sắt (2)

Chương 464: Ám sắt (2) Chương 464: Ám sắt (2) Chương 464: Ám sắt (2)

Chương 464: Ám sát (2)

Ninh Chuyết trầm ngâm.

Hắn đi đi lại lại ba vòng trong thư phòng, cuôi cùng dừng lại trước mặt Ninh Tựu Phạm, giọng nói có chút bãt đặc dĩ: "Trịnh gia thê lực hùng mạnh, lẽ ra chúng ta không nên cứng đổi cứng với bọn họ." "Nhưng ta nghĩ, chưa chắc đã không còn cơ hội. "

"Chúng ta có thể cầu cứu Chu Huyền Tích đại nhân!"

Ninh Tựu Phạm lắc đầu: "Những thủ đoạn mà Trịnh gia nhằm vào Ninh gia chúng ta đều năm trong sự cho phép ngầm của phủ thành chủ. Chu Huyền Tích đại nhân làm sao có thể thiên vị chúng ta?"

Ninh Chuyết lại nói: "Vậy chúng ta hãy mời Mông Vị đại nhân chủ trì công đạo!"

Ninh Tựu Phạm khựng lại, sau đó lắc đầu: "Không được! Gia tộc chúng ta đã ký kết minh ước với Chu Huyền Tích, Trịnh gia, Chu gia. Lần này đi cầu cứu Mông Vị đại nhân nhúng tay, chăng khác nào phản bội liên minh."

Ninh Chuyết nói: "Việc này cũng có cách giải quyết. Ví dụ như, để ta phân gia, dân dắt một nhánh gia tộc, đầu nhập vào Mông Vị. "

"Dù sao những thành viên trong đội ngũ đổi tu, hầu hềt đều xuât thân từ nhánh gia tộc. "

"Nếu Mông Vị thật sự có thể che chở cho chúng ta, chúng ta cũng không cần phải nhường nhịn nữa!" "Tên tiểu tử thối, lại còn muốn phân gial" Ninh Tựu Phạm tức giận đập bàn. Ninh Chuyết lại ngẩng đầu, ánh mắt sáng ngời: "Lão tồ, người nói xem, kể hoạch này của ta có khả thi không?"

Ninh Tựu Phạm sững sờ.

Nghĩ kỹ lại, hình như... thật sự có thể thực hiện được.

Mông Vị muốn chia rẽ liên minh, điều này ai cũng nhìn ra được. Nêu không, hắn ta cũng sẽ không thi triển kê hoãn binh.

Nếu Ninh Chuyết thật sự phân gia, đầu nhập vào Mông Vị, rất có thể Mông Vị sẽ đổng ý, sau đó nhân cơ hội này, danh chính ngôn thuận nhúng tay vào chuyện của Ninh gia. Chuyện nội bộ Ninh giabijcan thiệp, phủ thành chủ cũng có thể nhân cơ hội này nhúng tay vào liên minh, nhúng tay vào chuyện của các gia tộc khác.

Nhưng sau khi suy nghĩ kỹ càng, Ninh Tựu Phạm vân bác bỏ để nghị của Ninh Chuyết.

Phân gia quá mạo hiểm!

Ninh Chuyết thở dài: "Nếu không thể mượn sức người khác, e là chúng ta chỉ có thể thỏa hiệp với Trịnh gia."

Ninh Tựu Phạm nói: "Tốt lắm, Ninh Chuyết, ngươi có thể co duôi, biết thời thể, ở tuổi này quả là hiểm có." Ninh Chuyết hừ một tiếng: "Ta muốn đường đường chính chính đánh bại Trịnh Tiên, nhưng tiếc là thực lực gia tộc chúng ta quá yếu. Ta sẽ đi gặp Trịnh Tiên một lần nữa, lầy danh nghĩa chủ động nhượng bộ, để hắn ta bổi thường cho chúng ta một chút. Haiz... Không thể nào nhường nhịn trong vô ích được chứ?"

Ninh Tựu Phạm gật đầu: "Cứ làm như vậy đi."

Ninh Chuyết viết xong thiếp mời, cho người đưa đền tay Trịnh Tiên. Sau khi xem xong thiếp mời, Trịnh Tiên đưa cho những người khác xem.

Đám người đội ngũ đổi tu của Trịnh gia cười ha hả, khí thể tăng vọt. "Lão đại anh minh! Tên Ninh : Chuyết kia rồt cuộc cũng chịu khuât phục!"

'Chắc chắn là bị đánh cho một trận nên mới chịu cúi đầu. Các ngươi nói xem tên kia hèn hạ không?"

"Rượu mời không uống lại muốn uồng rượu phạt. Ha ha, đúng là tự làm tự chịu. Ban đầu thật sự cho răng Ninh Chuyêt không tâm thường."

Trịnh Tiễn lắc đầu: "Ninh Chuyết đích thực có bản lĩnh. "

"Không nói những thứ khác, riêng về mặt cơ quan tạo vật, ta rât bội phục hăn."

"Gặp mặt nói chuyện cũng tốt. Ta rất hứng thú với lời đề nghị hợp tác trong thư của hẳn."

Ninh Chuyết và Trịnh Tiễn gặp lại. Trịnh Tiễn chắp tay thi lễ: "Ninh huynh."

Tuy không tỏ vẻ kiêu ngạo, nhưng nụ cười trên mặt hăn lại lộ rõ sự tự tin của một gia tộc lâu đời.

Ninh Chuyết thầm thở dài: "Trịnh Tiên huynh, lần này không phải ta thua huynh, mà là Ninh gia thua Trịnh gia. "

Trịnh Tiễn gật đầu: "Đúng vậy. Về chuyện hợp tác mà huynh đã để cập trong thư..."

Ninh Chuyết lại thở dài: "Huynh cũng biết, ta năm giữ quy luật, sau khi hoàn thành một số nhiệm vụ nhất định, ta có thể nâng cao công tích cho đổng đội. "

Trịnh Tiễn gật đầu.

Ninh Chuyết nói: "Ta có thể giúp đỡ Trịnh gia, giúp mọi người nhanh chóng trở thành y sĩ. "

"Chỉ cần trở thành y sĩ, có được thiết bị y quán và những nhiệm vụ dành riêng cho y sĩ, tốc độ tiên bộ của tu sĩ Trịnh gia sẽ vô cùng đáng kinh ngạc!"

Trịnh Tiễn động lòng: "Để nghị của huynh rất thú vị, vậy Ninh gia muốn nhận được gì ¿"

Ninh Chuyết hít sâu một hơi, thăm dò: "Ninh gia ta cần có một vài chức vụ trong y quán."

Trịnh Tiễn lập tức lắc đầu: "Tuyệt đôi không thểT"

Ninh Chuyết nghiến răng: "Nếu chỉ là một mình ta giữ chức vụ thì sao?"

Trịnh Tiễn lại lắc đầu: "Ninh Chuyết huynh, ta cũng không dám để huynh ở lại y quán. Dù sao chức vụ y sĩ còn cao hơn cả chức vụ quản lý, mà chức vụ càng cao, sô lượng càng ít."

"Nếu để mặc cho huynh hoạt động trong y quán, tương lai trở thành quán chủ y quán, ý ta là chức vụ cao nhất đó, vậy chẳng phải Trịnh gia ta, Trịnh Tiên ta sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ sao?"

"Như vậy cũng không được?" Ninh Chuyết nhìn chăm chăm Trịnh Tiên. Trịnh Tiễn lắc đầu: "Tuyệt đối không được!"

Phập!

Một tiếng vang nhỏ.

Cơ thể Trịnh Tiễn cứng đờ, chậm rãi cúi đầu xuông, nhìn mũi đao lóe sáng trước ngực mình với vẻ mặt khó tinl

Một thanh đoản đao từ phía sau lưng đầm xuyên qua tim hắn, xuyên thủng đến tận trước ngực.

Ninh Chuyết cũng sững sờ, sau đó đột nhiên lùi lại, hét lớn: "Có địch tập! Có địch tập!"

Giọng nói của hắn truyền ra bốn phía, đám người đội ngũ đổi tu của Trịnh gia vồn đang ở gần đó, nghe tiếng liền chạy đến ứng cứu.

Sau đó, bọn họ liểnnhìnthấy _ Dương Thiển Ngọc rút đoản đao về, trên lưỡi đao còn dính máu tươi của Trịnh Tiên.

Trịnh Tiễn ngã xuống đất, hai mắt trợn trừng, không còn chút hơi thở nào.

Dương Thiền Ngọc tu luyện Lão Thiển Công, có thể tích lũy lực lượng, bất ngờ ám sát. Năm xưa, La Thương đường đường là thể mà vân chết dưới một đao ám toán của nàng.

Huống chỉ Trịnh Tiễn chỉ là tên Luyện Khí kỳ.

"Lão đại"

"Thiếu chủ!!" "Yêu nữ, ta liều mạng với ngươi!" Mắt thấy Trịnh Tiễn bị giết, đám người Trịnh gia phân nộ đến cực điểm, cơn phân nộ dũng mãnh khiển bọn họ không còn sợ hãi Dương Thiển Ngọc là một Kim Đan chân chính.

Tuy nhiên, Dương Thiển Ngọc - không đề ý đền bọn họ, trực tiếp lao về phía Ninh Chuyết.

Ninh Chuyết kêu lên kinh hãi, Du Quang Thủy Hoạt Phù trên người tự động kích hoạt, tạo thành một lớp bảo hộ ánh sáng.

Dương Thiền Ngọc chém mấy đao, đều bị lớp bảo hộ ánh sáng cản lại. "Cũng có chút bản lĩnh." Nàng đột nhiên dừng tay, nhìn về phía đông nam, "Lần sau ta sẽ đền lây mạng ngươi, tên phản đổi"

Nàng nhìn chằm chằm Ninh Chuyết với ánh mắt lạnh lùng, buông xuống một câu nói lạnh lẽo, sau đó bay lên trời.

Ninh Chuyết ngã bệt xuống đất, kinh hổn bạt vía, toàn thân ướt đâm mồ hôi lạnh.
Bình Luận (0)
Comment