Tiên Đạo Quỷ Dị (Dịch Full)

Chương 1023 - Chương 1023: Đi

Chương 1023: Đi Chương 1023: Đi

Người của Giám Thiên Ti có nhiều đi chăng nữa nhưng khi đối mặt với người của một quốc gia thì họ có thể có bao nhiêu tác dụng.

Tạm thời không nói đến việc cấp cao của Vu Nhi Thần lợi hại như thế nào, cho dù là cấp thấp nhất vô tận kia thì cũng không phải là thứ mà Giám Thiên Ti có thể giải quyết được.

Càng đừng nói đến những người ngoài cấp Giám Thiên Ti, những người tập trung lại vì lợi ích của Dương Thọ Đan cũng không hề trung thành, chỉ cần vừa phát giác được nguy hiểm thì sẽ trực tiếp tan tác như chim muông.

Bây giờ chỉ có những Binh Gia khát máu, những vũ khí gϊếŧ người hàng loạt này mới có thể khống chế được sự bành trướng từ cấp thấp nhất của đối phương.

Liếc mắt nhìn Cao Chí Kiên lần nữa, Lý Hỏa Vượng gật đầu:

"Được, vậy ngươi nhanh lên."

Lý Hỏa Vượng nói xong định quay người định rời đi, nhưng đi chưa được hai bước đã bị Cao Chí Kiên gọi lại:

"Lý sư huynh, ngươi đi đâu vậy?"

"Người như ta có thể đi đâu được nữa, đi Thanh Khâu, diệt Pháp Giáo!"

----

“Lý sư huynh, Lý sư huynh, ngươi chờ một chút!”

Thấy dáng vẻ kiên quyết như vậy của Lý Hỏa Vượng, Cao Chí Kiên vội ngăn cản.

"Sư huynh, ngươi một thân một mình chạy đi Thanh Khâu thật sự quá nguy hiểm, hay là ở lại chỗ này đi."

"Khỏi đi, ta cũng không yếu như vậy đâu, hơn nữa nếu như ta ở bên cạnh ngươi thì chỉ sợ có người ngủ không ngon.”

Nói đến đây, Lý Hỏa Vượng liếc nhìn quốc sư một cái.

Biết Lý Hỏa Vượng chuẩn bị đi Thanh Khâu đối phó với Pháp Giáo, quốc sư vô cùng hài lòng nói:

"Tốt! Lý đệ hiểu rõ đại nghĩa! Lão phu bội phục!"

Lý Hỏa Vượng hừ một tiếng, không nói gì thêm nữa, rời khỏi thành Thượng Kinh khiến người ta khó chịu này.

Đường đi Thanh Khâu xa xôi lại không rõ chiến sự bên kia, Lý Hỏa Vượng quyết định xuất phát trong ngày, không lề mề thêm nữa.

Nhưng khi Lý Hỏa Vượng vừa ra khỏi cửa chính liền thấy Lý Tú Tài đang đứng ở nơi đó hai mắt nhìn đăm đăm mình.

Lý Tú Tài đột nhiên cong một đầu gối, trực tiếp quỳ xuống trước mặt Lý Hỏa Vượng, nghiến răng nghiến lợi nói:

"Sư phụ, ta muốn báo thù! Ta muốn báo thù cho người nhà của ta!

Lý Hỏa Vượng nhìn hắn một lúc rồi nói:

"Ngươi muốn báo thù ai?"

Lý Tú Tài đột nhiên ngẩng đầu lên, trong mắt tràn đầy hận ý:

"Pháp Giáo! Là Pháp Giáo gϊếŧ đại ca, chị dâu ta, ép cha ta phát điên!!”

Trong thời gian ngắn ngủi khi Lý Hỏa Vượng vào cung, dường như Lý Tú Tài đã nghĩ thông suốt một số chuyện.

"Đối mặt với những Vu Thần kia của Pháp Giáo, dựa vào công phu mèo cào của ngươi, ngươi có thể sống sót không?”

“Đến khi thực sự động thủ thì đừng có hy vọng ta sẽ giúp ngươi. Nếu như ta thật sự muốn mang theo người thì ta sẽ chỉ mang theo những trợ thủ không phiền toái, còn nữa nhớ kỹ, ta không phải là sư phụ của ngươi, giữa chúng ta đã thanh toán xong rồi.”

"Ta không sợ chết!! Ta đặt cược cả mạng sống này!! Gϊếŧ một tên lấy vốn gϊếŧ hai tên lấy lời!!"

Lý Tú Tài ưỡn ngực rống to.

Lý Hỏa Vượng nhìn ánh mắt không hề sợ hãi của hắn, liền biết lần này đối phương hoàn toàn nghiêm túc.

Trong ấn tượng của Lý Hỏa Vượng, Lý Tú Tài vẫn luôn là dáng vẻ không màng sự đời, mà dáng vẻ của Lý Tú Tài bây giờ quả thật là lần đầu tiên hắn thấy.

Dường như thảm kịch của Lữ gia ban cuối cùng cũng khiến cho hắn trưởng thành, không còn là thiếu niên vô tri như trước đây nữa.

Sau khi nhìn chằm chằm đối phương một lúc, Lý Hỏa Vượng đưa tay ném lệnh bài của Giám Thiên Ti cùng với hồ lô chứa Dương Thọ Đan cho Lý Tú Tài.

"Nếu ngươi dám đi thì đem thứ này giao cho nội khố Giám Thiên Ti để đổi chút đồ vật hộ mệnh đi, nói là Nhĩ Cữu bảo ngươi đi."

"Vâng! Sư phụ!"

Lý Tú Tài không chút do dự cầm lấy đồ liền đi, nhìn dáng vẻ của hắn như vậy dường như sớm đã hạ quyết tâm rồi.

Sau khi Lý Hỏa Vượng trở lại nơi ở của mình, hắn nói với thái giám chăm sóc Lữ Trạng Nguyên và Tú Nhi:

"Ta phải đi ra ngoài một khoảng thời gian, trước khi ta trở về hãy chăm sóc tốt cho bọn họ. Nếu Tú Nhi lớn rồi thì tìm một vị thư sinh đến dạy nàng. Ngộ nhỡ ta chết rồi thì đi hỏi bệ hạ xem nên xử trí hai người này như thế nào.”

"Tuân mệnh, nô tài hiểu rồi, mệnh lệnh của ngươi chính là mệnh lệnh của hoàng đế, nô tài tuyệt đối sẽ không dám khinh nhờn!"

Giải quyết xong nỗi lo về sau, Lý Hỏa Vượng lấy tấm bản đồ thành Thượng Kinh ra, tìm phương hướng xuất phát.

“Cha à, chúng ta lại phải đi sao?”

Lý Tuế ôm Tú Nhi hỏi.

"Ừm, phải đi rồi, đi thu dọn đồ đạc đi, đợi Lữ Tú Tài quay trở lại thì chúng ta xuất phát.”

Lý Tuế nghe vậy liền ngoan ngoãn gật đầu, đi thu dọn đồ đạc.

Những ngày này nàng cùng cha vào Nam ra Bắc nên biết rất rõ cần chuẩn bị những gì, nàng cũng giúp được cha không ít việc lặt vặt.

Ngay khi Lý Hỏa Vượng đi đến quán trọ đổi lại một con ngựa mới khỏe mạnh hơn con ngựa trước, hắn liền nghe có tiếng gõ cửa.

Lý Hỏa Vượng vừa đẩy cửa ra liền thấy Lý Tú Tài hai mắt đỏ bừng trở về:

"Về rồi à? Cũng nhanh đấy, ngươi đổi cái gì?"

Hai tay Lý Tú Tài có chút run rẩy, từ trong ngực móc ra một cuộn thẻ tre đỏ như máu, đưa đến trước mặt Lý Hỏa Vượng.

"Đại Thiên Lục"?"

"Vâng.”

Lý Tú Tài gật đầu:

Bình Luận (2)
Comment
Sắc 6
Sắc
Reader
1 Tháng Trước
này là end r hả
Trả lời
| 0
trungdung162008 4
trungdung162008
Reader
3 Tháng Trước
Hmm, main bị hoàn toàn rơi vào thế giới này và chết ở thế giới gốc r hả
Trả lời
| 0