Tiên Đạo Quỷ Dị (Dịch Full)

Chương 629 - Chương 629: Thiếu Sót

Chương 629: Thiếu Sót Chương 629: Thiếu Sót

Gia Cát Uyên cầm chén trà lên uống một ngụm.

“Trong mấy ngày gần đây, Bát Hoang không được yên ổn cho lắm, chắc hẳn Lý huynh cũng cảm nhận được chuyện này phải không?”

Liên tưởng tới việc Ký Tương rời đi, còn cả chiếc chiến thuyền khổng lồ trên mặt biển, dù việc này không hề liên quan gì tới bản thân mình nhưng Lý Hỏa Vượng vẫn có thể cảm nhận được mưa gió sắp nổi lên rồi.

“Đúng là như vậy, nhưng chuyện này không có liên quan gì lớn với ta, vậy nên ta cũng không chú ý đi nghe ngóng tình hình.”

“Chao ôi…”

Gia Cát Uyên than một tiếng.

“Nói cho cùng thì đó vẫn là chuyện của hoàng gia. Hoàng Thái hậu nước Đại Tề vì có thể buông rèm chấp chính nên đã luyện sống vị Hoàng tế sáu tuổi bị chết yểu. Ha ha, đường đường là Đại Tề mà lại để một cỗ xác sống không có ba hồn bảy vía làm Hoàng đế, ngươi nói xem chuyện này đáng buồn, đáng cười tới mức nào.”

“Đại Tề? Chẳng phải từ mấy trăm năm trước Đại Tề đã không còn tồn tại rồi nữa sao? Chẳng phải bây giờ phải gọi là Đại Lương sao? Chẳng lẽ hắn cảm thấy Đại Lương kế thừa Đại Tề vậy nên theo thói quen gọi là Đại Tề?”

Lý Hỏa Vượng càng nghe càng mơ hồ, trong não xuất hiện thêm nhiều câu hỏi.

Gia Cát Uyên không hề nhận ra nghi vấn của Lý Hỏa Vượng, tiếp tục nói.

“Nếu vậy thì cũng thôi, lạc đà gầy còn hơn ngựa béo. Đại Tề dù đã tới thời khắc hoàng hôn, thế nhưng không phải bất kỳ kẻ nào cũng có thể lay động được. Tệ nạn chính là ở đám hoạn quan trèo lên hoàng quyền kia.”

“Không biết chúng đã dùng cách gì mà khiến xác sống Hoàng đế có được tâm trí, đồng thời bắt đầu giả truyền thánh chỉ, muốn lựa chọn tú nữ.”

“Đừng nói tiểu Hoàng đế kia đã chết, dù còn sống đi nữa thì mới chỉ sáu tuổi, cần chọn tú nữ để làm gì chứ? Huống chi chúng lựa chọn tú nữ sinh giờ âm tháng âm năm âm.”

“Một thời gian trước ta đã đi ra ngoài nghe ngóng tình hình, không chỉ riêng tú nữ, toàn bộ Đại Tề có rất nhiều đàn ông bị bắt đi lao dịch.”

“Ngươi suy nghĩ thử xem, bao nhiêu năm trôi qua đã từng có lần nào nhiều lao dịch như vậy chưa? Sửa chữa trường thành vệ quốc cũng không hơn gì lần này, tiểu sinh cảm thấy bọn họ bị bắt đi sửa lăng!”

“Sửa lăng?”

Trong thời gian ngắn, mạch suy nghĩ của Lý Hỏa Vượng không theo kịp. Hiển nhiên chuyện này có phần không khớp với hắn, hắn đã tới Đại Lương được một thời gian nhưng chưa từng nghe ai nói tới hành vi lao dịch trên quy mô lớn.

Gia Cát Uyên không để ý tới Lý Hỏa Vượng, nói tiếp:

“Xác sống tiểu Hoàng đế, tú nữ giờ âm tháng âm năm âm, cộng thêm cả việc sửa lăng, ngươi suy nghĩ thử xem, chuyện này chắc chắn không hề nhỏ.”

Gia Cát Uyên nâng chén trà trước mặt Lý Hỏa Vượng lên, đổ đi, rót một chén trà mới nóng hổi cho hắn.

“Dù hoạn quan nắm quyền trong tay, thủ đoạn thông thiên, đồng thời còn kết hợp với đám hòa thượng Chính Đức các, khiến toàn bộ kinh thành chướng khí mù mịt, nhưng trong cả triều đình vẫn có người mang chí lớn.”

“Với tư cách là một Thuyết Thư Nhân bình thường, tiểu sinh cũng không hề muốn dính dáng tới những chuyện này. Nhưng nếu cứ để bọn họ làm vậy thì sẽ khiến sinh linh đồ thán, vậy thì tiểu sinh muốn không quản cũng không được.”

“Vậy nên tiểu sinh mới chuẩn bị Tâm Trọc, đồng thời nhờ bạn cũ luyện chế nó thành pháp khí quyển tranh lãng quên ký ức, vào kinh để chuẩn bị…”

Lý Hỏa Vượng nhìn chằm chằm vào Gia Cát Uyên đang đĩnh đạc nói, nhưng nghe vào tai này thì ra lỗ tai kia, trong đầu hắn đang suy nghĩ một chuyện hoàn toàn khác.

“Trước đó ta còn cảm thấy Tâm Bàn rất tốt, nhưng hiện giờ xem ra Tâm Tố Tâm Bàn Tâm Trọc dù năng lực khác biệt rất lớn nhưng lại có nhiều điểm giống hệt với nhau.”

----

“Gia Cát huynh, Gia Cát huynh.”

Lý Hỏa Vượng đưa tay ra cắt ngang lời Gia Cát Uyên:

“Ta đã biết ngươi muốn làm gì rồi, không cần giải thích nữa đâu.”

Gia Cát Uyên tỏ vẻ ngạc nhiên:

“Lý huynh, ngươi biết rồi hả? Người bình thường nghe ta nói vậy đều cảm thấy Đại Tề không tồn tại, nhất định sẽ tranh luận với ta một hồi.”

“Nếu Gia Cát huynh nói Đại Tề tồn tại thì chắc chắn là có tồn tại.”

Có lẽ những trải nghiệm của bản thân trong quá khứ khiến Lý Hỏa Vượng có thể thấu hiểu được tâm tình của đối phương, hắn trả lời vô cùng bình tĩnh, tiếp nhận lý do của đối phương, không hề có ý định tranh luận thêm nữa.

Đều là người cùng bệnh với nhau, chữ lót Tâm hà cớ gì phải làm khó xử chữ lót Tâm.

Cảm nhận được dường như Lý Hỏa Vượng không hề tin những gì mình nói, Gia Cát Uyên nhíu mày, bất mãn nói:

“Lý huynh, Tâm Bàn của chúng ta không giống với Tâm Tố của các ngươi, Đại Tề thật sự tồn tại! Đại Lương thay xà đổi cột kia mới là sai!”

“Đúng, ta biết rồi. Đại Lương là sai, Đại Tề mới là đúng!”

Lý Hỏa Vượng sớm đã suy nghĩ thấu, bất kể Gia Cát Uyên có đi cứu vớt Đại Tề sớm đã biến mất kia không thì hắn cũng sẽ đi theo bên cạnh đối phương.

Gia Cát Uyên là một người tốt, nếu giúp được thì đương nhiên phải giúp, nhưng phiền toái của Tâm Bàn liên quan tới Ti Mệnh trong Bạch Ngọc Kinh, bất kể là vị gọi là phía trên Tam Thân Cựu kia quản lý Thiên đạo nào thì e rằng bản thân hắn cũng chẳng giúp được là mấy.

Việc quan trọng nhất của bản thân hắn chính là đi theo Gia Cát Uyên, phục kích Tọa Vong Đạo bên cạnh hắn, tìm kiếm kẻ gọi là Bắc Phong.”

Bình Luận (2)
Comment
Sắc 6
Sắc
Reader
1 Tháng Trước
này là end r hả
Trả lời
| 0
trungdung162008 4
trungdung162008
Reader
3 Tháng Trước
Hmm, main bị hoàn toàn rơi vào thế giới này và chết ở thế giới gốc r hả
Trả lời
| 0