Tiên Đạo Quỷ Dị (Dịch Full)

Chương 688 - Chương 688: Thoái Vị

Chương 688: Thoái Vị Chương 688: Thoái Vị

Một con mắt hai tròng đã chui ra khỏi rốn của hắn, Bắc Phong đã say rượu, và bây giờ thứ đang điều khiển cơ thể của Lý Hỏa Vượng chính là Lý Tuế.

Đối với Lý Tuế đã thường xuyên bao phủ cơ thể Lý Hỏa Vượng bằng các xúc tu của mình thì làm như vậy rất dễ dàng, hoặc phải nói, vốn dĩ nếu dựa theo quy trình, nàng ta cũng sẽ đoạt lấy cơ thể Lý Hỏa Vượng theo như cách của hiện tại.

"Tuế Tuế, đi theo!"

Lý Hỏa Vượng lấy từ sau lưng ra cuốn Đại Thiên Lục và những vũ khí khác, treo lên trên người, cẩn thận mò mẫm trở về phía con đường ban đầu.

"Cha, mình đi đâu thế?"

"Chúng ta đi tìm Gia Cát Uyên! Pháp khí của hắn có thể kiềm chế được Bắc Phong, để hắn ta ngoan ngoãn nói ra sự thật, và nhân tiện cứu Gia Cát Uyên thoát khỏi vũng lầy, để hắn chờ đợi trong trận hỗn chiến này, ta luôn cảm thấy không yên tâm!"

Khi Lý Hỏa Vượng cẩn thận đi qua bức tường vàng và trở lại vị trí cũ của mình, hắn đã cực kỳ choáng váng khi thấy một ngọn lửa ở phía xa.

Cái cây đó đã bị đốt, cái cây toàn bộ được làm bằng vàng kia đã thực sự bị đốt cháy. Dòng nước vàng chảy khắp nơi như những xúc tu tràn ra xung quanh.

Vào lúc này, toàn bộ mặt đất kim truyền bằng phẳng đã hoàn toàn biến thành một vùng lởm chởm kỳ lạ, thay đổi hoàn toàn thành một địa hình khác, hơn nữa, toàn bộ đều sụt lún tạo thành một lỗ thủng.

Một số người mặc áo giáp nặng nề nằm ngang dọc tứ tung ở bên trong, xem ra trong lúc hắn rời đi, binh lính của Đại Lương đã đến hộ giá rồi.

Con mắt còn lại trên bầu trời lúc này cũng trở nên thấp hơn, mây đen cuộn trào giống như hoa não quái vật, quấn lấy sau hai tròng mắt khổng lồ, gần như ép hẳn xuống đất!

Nhìn những bóng người mơ hồ phía xa xa, Lý Hỏa Vượng hít sâu một hơi, hắn cố lao đến đó thật nhanh.

Khi thấy Gia Cát Uyên ung dung tự đắc vung cây phán quan bút trong tay giữa chiến trường hỗn loạn, trong lòng hắn mới cảm thấy nhẹ nhõm phần nào.

May mắn thay, thực lực của Gia Cát Uyên rất mạnh, cho dù trong hoàn cảnh chiến đấu vô cùng hỗn loạn này, hắn cũng có thể bảo vệ chính mình.

Hơn nữa, vị trí của hắn không ở trung tâm, nếu mình lôi hắn ra ngoài cũng không thu hút quá nhiều sự chú ý.

Né tránh từng đợt địa hỏa thiên lôi, cũng như tất cả các loại đạn và mạt chược đang bay tung tóe, khi Lý Hỏa Vượng đến bên cạnh Gia Cát Uyên, sự hỗn loạn xung quanh hắn ngay lập tức được giải tỏa. Hắn đã bước vào Đại Tề.

Gia Cát Uyên trông rất ngạc nhiên khi thấy khuôn mặt của Lý Hỏa Vượng, và cây phán quan bút trên tay hắn lập tức chỉ vào nó.

"Bắc Phong?"

---

"Gia Cát huynh, là ta! Lý Hỏa Vượng!"

Lý Hỏa Vượng chỉ vào thân thể đang bị Lý Tuế khống chế ở bên cạnh mà giải thích, chỉ sau đó Gia Cát Uyên mới biết rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra.

Sau khi hắn tiêu hóa được lời giải thích này, Lý Hỏa Vượng không quan tâm đến bất cứ điều gì khác, vội vàng hét lên:

"Gia Cát huynh, rời khỏi nơi này trước đã! Nơi này không tiện ở lâu! Giám Thiên Ti của Đại Lương và Tọa Vong Đạo đang đánh nhau, nếu ngươi còn tiếp tục ở lại đây chờ đợi e là sẽ tai bay vạ gió!"

Thế nhưng, Gia Cát Uyên lại lắc đầu chỉ vào hoàng cung trước mặt.

"Không được, ta đang đợi bên Thanh Quân Trắc xuất phát, lý nào lại có chuyện sự đã sắp thành lại bỏ dở giữa chừng."

Không cần biết Lý Hỏa Vượng vừa trải qua chuyện gì, theo quan điểm của Gia Cát Uyên, hắn là theo những người khác tiến cung, ép buộc tiểu hoàng đế Hành Thi Đại Tề phải thoái vị.

Vào lúc này, xung quanh hắn, một số binh gia võ tướng mặc chiến giáp cũng như các quan văn khác đang bao quanh Gia Cát Uyên, như thể tất cả đều do hắn ta cầm đầu.

Thấy bộ dạng lo lắng sốt ruột của Lý Hỏa Vượng, Gia Cát Uyên tự tin nói:

"Đừng lo lắng, ta ở đây, mọi chuyện đều ổn cả."

Lý Hỏa Vượng nhìn xung quanh, có một sự khác biệt rõ ràng rằng vùng ánh sáng vàng là Đại Lương, trong khi vùng bị tuyết trắng bao phủ chính là Đại Tề, trong vàng ngoài trắng, phân tầng vô cùng rõ ràng.

Hơn nữa âm thanh tụng kinh kỳ lạ của Đại Lương lại biến mất một cách đường đột, như thể chúng bị chặn lại từ bên ngoài, thật không ngờ năng lực của Tâm Trọc lại lợi hại đến như vậy, đến ảnh hưởng của ti mệnh cũng có thể ngăn lại.

"Vậy sẽ mất bao lâu?"

Lý Hỏa Vượng lại hỏi.

"Chỉ cần nhiều nhất một nén hương, phía trước chính là thiện phòng nơi Hoàng Thái hậu tụng kinh niệm phận, tiểu hoàng đế cũng ở trong đó, chúng ta chỉ cần thỉnh ngài hạ chiếu sách thoái vị là được."

Lý Hỏa Vượng nhìn cơ thể do Lý Tuế điều khiển ở bên cạnh, sau khi suy nghĩ một lúc thì nghiến răng nói.

"Được rồi! Ta giúp ngươi! Tốc chiến tốc thắng!"

Gia Cát Uyên tiếp tục đi về phía trước, môi trường xung quanh hắn cũng theo đó mà thay đổi, một số người đang đánh nhau cũng bị cuốn vào trong đó.

Chỉ là vào lúc này, cho dù là người của Giám Thiên Ti hay Tọa Vong Đạo, xem ra bọn họ đều không có ý định chú ý đến Gia Cát Uyên.

Nhìn những người này đi xuyên qua mình, lại nhanh chóng biến thành cung nữ và thái giám đang chạy nạn. Gia Cát Uyên như đã nghĩ ra điều gì, lông mày dần nhíu lại.

Bình Luận (2)
Comment
Sắc 6
Sắc
Reader
1 Tháng Trước
này là end r hả
Trả lời
| 0
trungdung162008 4
trungdung162008
Reader
3 Tháng Trước
Hmm, main bị hoàn toàn rơi vào thế giới này và chết ở thế giới gốc r hả
Trả lời
| 0