Tiên Đạo Quỷ Dị (Dịch Full)

Chương 766 - Chương 766: Tự Ngược

Chương 766: Tự Ngược Chương 766: Tự Ngược

Bạch Linh Miểu rõ ràng là đã bị hành động này của đối phương dọa cho một phen, nàng lùi về sau liền mấy bước.

“Đại nương, ngươi đang nói gì vậy?”

“Ngươi không biết à? Ngươi thật sự không biết á?”

Liên Tri Bắc kích động hỏi lại lần nữa.

“Biết cái gì?”

Bỗng nhiên nghe thấy giọng của Lý Hỏa Vượng truyền đến từ phía sau lưng, trong lòng Liên Tri Bắc lập tức run lên bần bật.

Khi nàng ta ngoảnh đầu lại bèn tức khắc cố giả vờ tỏ ra mất kiên nhẫn nói:

“Ây da, đây đều là nhắc nhở chuẩn bị trước thôi, chẳng phải để ngươi đứng ngoài chờ sao? Sao ngươi lại đi vào trong đây rồi?”

“Nàng ấy là nương tử của ta, cởϊ áσ nới dây lưng thì có làm sao? Sao ta lại phải tránh đi?”

“Nàng ấy thì không cần tránh, nhưng ta cũng cần cởi mà, lẽ nào ta cũng là nương tử của ngươi à?”

Nói rồi Liên Tri Bắc quay lưng lại cởϊ áσ ra để lộ cái yếm che đi phần mỡ bụng lượn sóng của nàng ta.

Lý Hỏa Vượng nhìn chằm chằm nàng ta gằn từng câu từng chữ:

“Đừng vẽ thêm việc cho ta làm!”

Sau khi nói xong câu nói tràn đầy sự uy hϊếp này, Lý Hỏa Vượng lại ngoáy đầu nhìn Bạch Linh Miểu đang xấu hổi nói:

“Ta ở ngoài cửa, bên trong xảy ra chuyện gì ta cũng nghe được, có việc gì thì cứ gọi.”

“Ừm…”

Lý Hỏa Vượng mở cửa ra rồi kéo Lý Tuế đang đứng ngoài chờ vào trong phòng.

“Để ý nữ nhân béo kia, nếu có điều gì dị thường thì cứ việc cắn ả!”

“Vâng thưa cha.”

Sau khi Lý Hỏa Vượng làm xong tất cả rồi mới trở lại đại đường.

Vừa rồi hắn cực kỳ chắc chắn hai câu không rõ hàm nghĩa mà Liên Tri Bắc nói với Bạch Linh Miểu nhất định không phải lời nhắc nhở chuẩn bị gì cả.

Từ ngữ khí lẫn thái độ nàng ta phán đoán, đây càng giống với một loại ám hiệu nào đó hơn.

Liên Chi Bắc này dường như còn có tâm tư khác nữa, nếu không phải thấy nàng ta thật sự có cách giúp Bạch Linh Miểu thoát khỏi Tiên Gia thì kỳ thực hắn không muốn Bạch Linh Miểu tiếp xúc nhiều với nàng ta.

Nửa ngày sau, hai người đi ra, trong tay Liên Tri Bắc còn có thêm một túi đồ lớn mà không rõ trước kia nàng ta giấu đi đâu.

Nhưng sự chú ý của Lý Hỏa Vượng hoàn toàn đổ dồn lên người Bạch Linh Miểu, lúc bấy giờ ngoại trừ cái yếm giấy vàng vẽ đầy phù văn bên trên ra thì nàng không mặc thêm bất cứ thứ gì khác.

Trên cơ thể như dê non của Bạch Linh Miểu được vẽ đầy những nét chữ xiêu xiêu vẹo vẹo bằng màu đỏ Chu Sa, hai màu trắng và đỏ hòa quyện với nhau tỏ ra cực kỳ cổ quái đan xen một chút lẳиɠ ɭơ.

---

Đã trải qua biết bao nhiêu chuyện rồi, kỳ thực Lý Hỏa Vượng chưa từng thấy phương pháp nào như vậy trước đây, không biết đối phương định dùng cách gì để cắt đứt mối liên hệ giữa Bạch Linh Miểu và Tiên Gia.

Bạch Linh Miểu tỏ ra cực kỳ ngượng ngùng với những gì mình đang mặc, đến mức mang tai nàng đều đỏ ửng hết cả lên, hai tay nàng che đi phần trước nhưng cũng không thể che được phía sau lưng nên trông nàng vô cùng khốn đốn.

“Cô nương, co rúm vào làm cái gì, đứng thẳng thớm lên xem nào.”

Sau khi thúc giục một hồi để Bách Linh Miểu đứng thẳng lên, Liên Tri Bắc lấy ra ba nén hương cắm ngay vào mép cửa rồi quỳ hai gối xuống lạy mấy cái với cánh cửa.

Tiếp đó nàng lấy ra một bó hương rồi nhanh chóng thắp lửa, đầu tiên nàng vái ba vái với cánh cửa, rồi giơ đầu hương bốc khói trắng lên cắm vào má mình.

Âm thanh xèo xèo không ngừng vang lên, đầu hương đỏ sậm cũng cắm sâu vào má trái của nàng ta rồi lại xuyên qua má phải, giọng nói của Liên Bắc bắt đầu trở nên cuồng dại.

“Hổ gia khởi kê!”

Liên Tri Bắc giơ dây xích móc câu phát ra ánh sáng sắc lạnh trong tay lên rồi đâm xuyên qua cả môi trên lẫn môi dưới của mình như hai đôi răng nanh bén nhọn.

Dịch máu đỏ tươi nhỏ từng giọt từng giọt xuống, nhỏ xuốt cái yếm giấy tràn ngập chú văn trên người Liên Tri Bắc.

Hành động này của nàng ta khiến Lý Hỏa Vượng cau mày, sao hành động tự ngược của người này lại trông có vẻ hơi hao hao giống với Áo Cảnh Giáo nhỉ, chẳng lẽ lại là một phần nhánh khác của Áo Cảnh Giáo ư?

Trong lúc Lý Hỏa Vượng đang nghĩ vậy thì Liên Tri Bắc đưa tay kéo một phát bên trong cái bao lớn khiến một hàng pháo cối màu đỏ bị kéo ra ngoài.

Nàng rút một nén hương từ má mình ra rồi nhóm vào đầu của dây pháo, tiếng “Lốp bốp” không ngừng vang lên.

Khói trắng tỏa ra từ đầu hương và phần khói đen đυ.c từ dây pháo cối khiến cả căn phòng tràn ngập sương mù.

Trong lúc tiếng pháo nổ vang lên liên tục, Liên Tri Bắc móc từ trong ngực ra một thanh Hổ Tồn kinh đường mộc*, nàng giơ hai tay lên cao rồi đập thật mạnh xuống đất.

*Một khối gỗ hình chữ nhật có các góc cạnh, thường dùng bằng cách giơ lên cao rồi thả rơi xuống đất. Vật này thường được các quan lại ngày xưa dùng để răn đe phạm nhân.

“Tiếng trận vang dền sông biển! Thần quang bùng nổ chiếu thiên khai!! Hổ gia ăn pháo đây!!”

Tiếng hổ gầm trầm thấp tựa tiếng sét đánh vang lên, ngay sau đó, khói đặc từ tứ phía xung quanh nhanh chóng cuồn cuộn chui vào cái miệng đang há sẵn của Liên Tri Bắc.

Khi tiếng pháo cối ngừng lại, hai mắt của Liên Tri bắc chỉ còn lại một màu trắng dã, tứ chi chạm đất. Cả cơ thể nàng ta tạo thành tư thế vặn vẹo mà người bình thường không thể làm theo được.

Bình Luận (2)
Comment
Sắc 6
Sắc
Reader
1 Tháng Trước
này là end r hả
Trả lời
| 0
trungdung162008 4
trungdung162008
Reader
3 Tháng Trước
Hmm, main bị hoàn toàn rơi vào thế giới này và chết ở thế giới gốc r hả
Trả lời
| 0