Tiên Đạo Vô Minh

Chương 24 - Giao Lưu (1)

Sau khi triển khai thuật pháp hình thành nên cái đấu võ đài xong. hắn tiếp tục từ trong tay biến ra hai cái hộp ngọc sau đó nói thêm:

"Nghe đây trong hai hộp ngọc này chính là các tấm thẻ đặc biệt, chỉ cần truyền linh lực vào ngay tức khắc trên mặt thẻ sẽ hiện ra một con số.

Mỗi hộp tổng cộng có mười lăm tấm tương ứng với mười lăm số. Nếu một bên bốc trúng số giống bên kia. Thì hai người trùng số sẽ lên quyết đấu.

Hình thức rất đơn giản người thắng tiếp tục được vào vòng trong. Đến cuối cùng ba người đứng đầu sẽ nhận được một phần thưởng hậu hĩnh...."

Giải thích hình thức trận đấu một lúc, trung đầu bóng loáng liền bắt đầu hạ thấp xuống, đứng trên võ đài. Sau đó liền nói:"Được rồi cho gọi mười lăm người của hai bên bước lên đi"

Lời vừa ra, mười lăm đệ tử Thanh Minh với Huyền Minh không do dự mà đi lên. Hai bên nhìn đối phương đều không vừa mắt...

Tiếp theo sau đó từng người đi lên rút thẻ trong hộp ngọc, có được tấm thẻ tiếp theo đám người liền truyền năng lượng vào. Sau khi làm xong quả thực mặt trước tấm thẻ có hiện lên một con số.

Trung niên đầu bóng loáng khi thấy đám tiểu bối tụ khí cảnh bốc thăm, thì đột nhiên biến đối sắc mặt lạnh giọng nói:" Khụ khụ ta cũng nhắc nhở luôn. Một khi đã truyền linh lực vào, thì tấm thẻ đã đánh dấu khí tức lên trên người các ngươi.

Vì thế cũng đừng hòng mà đổi thẻ số khác, nếu dám làm trái quy định thì cũng đừng trách ta ra tay với đám tiểu bối các người!!!"

Một lúc sau, thì trận đấu được bắt đầu.

"Thí sinh đầu tiên số 1, bước lên võ đài"

Đồng dạng sau đó hai bên liền thẳng lên võ đài, tiếp theo thì đưa ra thẻ số chứng thực.

Trung niên đầu bóng loáng vừa thấy liền gật gật đầu, sau đó thì tiến hành bắt đầu trận đấu.

Thiếu niên đệ tử Thanh Minh sau đó ôm quyền giới thiệu:"Tại hạ Thanh Minh tông đệ tử, Lâm Phàm"

"Ha ha được lắm ta gọi Chiêu Lăng, bắt đầu đi" Đối phương vừa nghe liền bật cười sau đó cũng nói ra tên họ.

Dứt lời qua bên liền triển khai ra thần thông của riêng mình.

Lâm Phàm vỗ nhẹ vào cái túi bên hong, từ trong tay hắn liền hiện ra một thanh đoản kiếm. Sau đó thì hướng Chiêu Lăng hung hăng chạy đến, hắn chính là muốn cận chiến kết thúc đối thủ nhanh chống.

Bên phía Chiêu Lăng đồng dạng thả ra hơn năm sáu thanh phi đao lơ lững quanh cơ thể, tiếp theo liền lùi ra xa giữ khoảng cách với Lâm Phàm, tiếp đó liền khống ý niệm phóng nhanh đến đối phương.

Ken ken...

Mũi đao phi tới, liền bị Lâm Phàm cầm đoản kiếm chém văng đi, sau đó hắn truyền linh lực vào đoản kiếm chém ra không trung một đòn.

Một sóng năng lượng từ trong kiếm bắn ra mạnh mẽ hướng chỗ Chiêu Lăng bay tới.

Bụp....

Ngay tức khắc Chiêu Dao ném mạnh một quả hạt châu màu tím xuống đất. Từ trong đó tử khí bay khắp nơi bao quanh trong phạm vi võ đài.

Cùng lúc đó phía bên dưới, mọi người đều không thể nhìn rõ là có chuyện gì bên trong, chỉ có mấy vị kết đan sư tổ mới nhìn thấy mồn một, còn về đám trưởng lão như Tiêu Dao cũng chỉ có miễn cưỡng nhìn mờ mờ ảo ảo thôi.

"Đây tử khí này là gì, đến cả tu vi Trúc Cơ cũng không thấy rõ được" Tiêu Dao nhìn thấy cái tử khí kỳ lạ trước mặt liền thắc mắc tự hỏi.

Tiếp theo sau đó tại bên trong tử vụ có vô số tiếng động phát ra, nào là tiếng vũ khí cạ vào nhau hay là tiếng trang phục bị xé toạc, cũng có loáng thoáng vài tiếng động nhỏ khác....

Một lúc sau tử vụ tan đi, đám người lúc này hồi hộp hướng mắt về đến hai người trên võ đài đang quyết đấu.

Tiếp theo sau đó mọi người có chút kinh ngạc, chỉ thấy tại bên Huyền Minh tông ai nấy sắc mặt đều vui vẻ. Nhưng ngược lại bên Thanh Minh thì các đệ tử sắc mặt tràn trề thất vọng...

Rõ ràng thắng bại đã phân!

Tiếp theo trung niên đầu bóng loáng liền lần nữa bay xuống võ đài, mặt không chút biểu tình tuyên bố:"Huyền Minh Tông, Chiêu Lăng chiến thắng. Được phép tiến vào vòng trong"

Tiêu Dao đứng một bên có chút ngạc nhiên, hắn vốn tưởng trên võ đài sẽ có một trận đánh ra trò. Thích hợp để quan sát học hỏi khả năng chiến đấu. Nào ngờ kết thúc lại nhanh như vậy, đúng là ngoài dự liệu a!

"Được rồi trận tiếp theo" Người trung niên đầu bóng loáng cũng không chần chờ, mà cho gọi thí sinh tiếp theo.

Lâm Phàm lúc này đang nằm ngất trên sàn, cũng được hắn khống chế nâng cơ thể lên đẩy đến đám người Thanh Minh, còn Chiêu Lăng dù bị thương nhưng vẫn tự mình đi xuống được.

Hai vị thí sinh tiếp theo cũng đã bắt đầu đi lên sân...

Mấy canh giờ sau đã đến trận thứ mười.

Đứng tại trên sân thời điểm lúc này là một nam một nữ.

Nam tên Minh Thiên, đệ tử Huyền Minh Tông. Nữ gọi Nam Linh, đệ tử Thanh Minh Tông.

Sộc sộc.....

Nữ tử Nam Linh lúc này đột nhiên bấm quyết, từ trong tay áo vô số rễ cây bay ra hướng chỗ Minh Thiên tấn công, thanh âm cắt gió vang lên.

Vì đòn tấn công rất nhanh, không kịp né đòn Minh Thiên cả người liền bì rễ cây chói lại, hơn nữa ngày càng xiết chặt hơn.

Thấy đối phương không còn khả năng, nàng từng bước tiến đến gần không ngừng quan sát đề phòng chuyện ngoài ý muốn.

"Ngươi đã bị Nam Mộc Linh của ta chói chặt, không thể thoát ra. Mau chịu thua, nếu không..." Nữ tử Nam Linh nhìn đến cái thiếu niên bị rễ cây quấn quanh quanh cơ thể liền lạnh giọng nói, tiếp theo liền nắm chặt tay, rễ cây đồng dạng cũng xiết ngày càng mạnh.

"Ta ta đầu hàng" Minh Thiên cắn chặt răng, sau đó lườm một cái, liền buồn bã giơ tay lên nói.

Nàng cũng liền thu lại thần thông, thả nam nhân trước mặt xuống.

"Thanh Minh Tông, Nam Linh thắng cuộc. Được phép vào vòng trong..." Nhân trung niên cũng không chần chứ mà tuyên bố.

Từ nãy giờ cũng đã mười mấy trận, Tiêu Dao đứng phía dưới quan sát cũng học hỏi được ít kinh nghiệm thực chiến.

...

Thời gian cứ thế trôi qua, vòng loại cũng đã kết thúc. Mọi người cũng lui về nghĩ ngơi để bắt đầu trận đấu tiếp theo.

Mấy ngày sau đó trận đấu vẫn diễn ra như thường lệ, có điều hắn cũng ít đi xem lại. Mà ở tại trong phòng luyện tập võ kỹ phòng ngự kia.

"Ngưng" Một thanh âm bên trong căn phòng nhỏ mạnh mẽ mà phát ra.

"Sao lại khó như vậy, rõ ràng đã ngưng tụ thành công nhưng lại khó để kiểm soát linh lực...." Tiêu Dao đứng tại bên trong phòng, thất vọng mà than thở.

Luyện tập cũng đã mấy ngày mà vẫn chưa thể hoàn toàn giữ được trạng thái ngưng tụ linh giáp, miễn cưỡng lắm cũng chỉ trụ được mười mấy giây...

Tại lúc này không biết từ đâu, mà một thanh âm khàn khàn phát ra:"Thật là không tốt a, Thanh Minh và Huyền Minh các người giao lưu học hỏi, cũng không có mời Nhạc Minh Tông chúng ta sao?"

Thanh âm này không chỉ vang vọng bên trong phòng mà bên ngoài sân đấu tất cả mọi người đều nghe thấy.

Cùng lúc đó tại bên ngoài từ phía xa xa một lão giả theo sau là hai thanh thiếu niên bay vụt tới, ba người bọn họ vậy mà đang đứng trên một cái yêu thú hình thù hung tợn bay đến...

Đám đệ tử phía bên dưới cũng bàn tán không ngừng về chuyện của lão giả nọ:

"Này kia là ai thế"

"Đúng là đồ không hiểu biết, vị kia chính là kết đan trung kỳ tu sĩ, gọi là Tiền Thanh sư tổ chính là sư tổ của Nhạc Thanh tông đó!!!"

"Hả ghê gớm như thế sao! Nhưng nhạc Minh tông lại là sao?"

"Ầy tối cổ vừa thôi. Thanh Minh, Huyền Minh, Nhạc Minh chính là tam đại môn phái của Huyền Quốc đó!!! Mà trong đó Nhạc Minh đứng đầu, còn hai tông kia thì luôn phân thắng bại..."

.....

Mấy vị kết đan khác sau khi thấy lão giả đi tới cùng phải chậm bay đến chào hỏi một câu, như vậy cho thấy vị lão giả này không có tầm thường.

"Thì ra là Tiền Đạo hữu, đúng là ngoài ý muốn với chúng ta nha" Trung niên mặc áo bạch kim bay đến cười cười chào hỏi vài câu sau đó lại cung kính nói.

"Đúng vậy đúng vậy đúng là làm chúng ta không kịp tiếp đón.." Nữ nhân áo vàng bên cạnh cũng gật gật đầu nói.

"Haiz ta đến đây cũng chỉ là nhìn xem đám hậu bối như thế nào. Chỉ là Tiền Mỗ quả thực có chút buồn nha, các vị đều có mặt tại đây vậy mà lại không có mời ta" Lão giả họ Tiền lắc lắc đầu, đầy giận dỗi nói.

"Ầy cái này là chúng ta đã sơ suất rồi, nhưng nếu đạo hữu cùng với đệ tử của mình tới tham, thì cuộc giao lưu này không phải đã phân định sẵn thắng thua luôn rồi sao!!" Vị trung niên tên Thanh Minh cũng gãi gãi đầu khuôn mặt đầy vẻ hối lỗi, sau đó lại khéo léo nịnh nọt.

"Ây Thanh đạo hữu nói vậy có chút không đúng a. Biết đâu năm này quý tông lại có thiên tài xuất thế thì sao..." Lão giả trọng lòng lúc này cũng có chút vui vẻ vì được tâng bốc, nhưng bên ngoài vẫn giữ một trạng thái điềm tĩnh nói.

....

Nói chuyện phiếm một hồi năm vị kết đan cao thủ cũng tiến đến một nơi sau đó ngồi xuống nói chuyện tiếp, còn về yêu thú kia đã bị lão giả thu vào bên trong.

Vừa lúc nói chuyện vị trung áo màu nâu cũng bắt đầu quay qua hai vị thanh thiếu niên đứng đằng sao lão giả, sau đó đầy nghi hoặc hỏi thăm:" Tiền đạo hữu, cho hỏi hai người sau lưng là..."

"À hai người này chính là hậu bối của Tiền mỗ, đặc biệt dẫn đến đây giao lưu học hỏi một chút" Lão giả họ Tiền không nhanh không chậm, vui vẻ giới thiệu qua.

Bình Luận (0)
Comment