Tiên Đồ Nghịch Hành 1

Chương 12 - Kẻ Thù Ngoài Ý Muốn

Quân Lạc còn chưa dứt lời, mây đen phía trên đột nhiên nhanh chóng tập trung lại, ở chỗ bọn họ cách đó không xa tạo thành một đường xoáy mạnh mẽ, đường xoáy cuộn lại rơi xuống trên cây hòe, làm cho những bông hoa hòe trong nháy mắt cũng theo đó mà bay đầy trời...........

Chỉ có điều rơi lả tả như vậy chẳng có chút nào đẹp đẽ, bởi vì trong trận cuồng phong này cuốn theo rất nhiều mây mù bụi bặm hỗn tạp, xem ra cũng đặc biệt quỷ dị.

Cơn gió xoáy từ từ tản đi, theo sau đó là một bóng người hiện ra trong đêm tối, nó trôi nổi trên nửa mặt đất, xem chừng dường như là không có chân, hay bởi vì bóng đêm quá tối, khiến cho người ta thực sự khó có thể thấy rõ tướng mạo.

Quân Lạc cùng Nguyệt Ảnh yên lặng liếc mắt nhìn nhau, cùng chung một suy nghĩ giống nhau.

Xuất hiện rồi!

Đúng vậy, hai người suy cho cùng cũng là người tu đạo, chỉ cần vừa nhìn, có thể đoán được đang đến gần bọn họ cũng không phải là loại người gì, mà chính là quỷ vật.

"Hai vị, nếu muốn tìm ta, cần gì phải ra tay đối với hai người bình thường này." Âm thanh thâm trầm vang vọng ở trong không khí.

Dựa theo sự khuếch tán của âm thanh, Quân Lạc và Nguyệt Ảnh cũng bị luồng khí ma quái mà hắn ta vung ra buộc phải lùi lại vài bước, cách xa Hoắc Lương và Hoắc phu nhân.

Quân Lạc ổn định thân ảnh, trong đáy mắt chậm rãi hiện lên một tia cảnh giác, quỷ vật này tu vi rất cao, chí ít là cao hơn nàng rất nhiều, có điều quỷ vật này giống như mới chết được có ba năm?

Ba năm mà tu luyện được đến trình độ này, cũng không biết quỷ vật này rốt cuộc tu luyện như thế nào. Nếu nói là dùng pháp thuật bàng môn tà đạo gì, xem ra cũng không giống, dù sao những loại thật sự nóng lòng cầu xin được thành quỷ vật, đã sớm vì tâm trí bị ăn mòn mà tẩu hảo nhập ma, mất hết tính người rồi, làm sao bây giờ có thể có đầu óc minh mẫn như vậy...........

Quân Lạc càng nghĩ càng là cảm thấy kỳ quái, nhìn về phía quỷ kia vật ánh mắt tự nhiên cũng có một chút đánh giá.

Trái lại Nguyệt Ảnh dường như là đã nghĩ tới điều gì đó, màu sắc nơi đáy mắt bắt đầu từ từ thay đổi..........

"Các hạ cần gì giả bộ suy đoán, chúng ta làm tất cả còn không phải là vì muốn ngươi hiện thân, nếu như hai người chúng ta thực sự không ra tay chỉ điểm, ngươi sẽ xuất hiện sao?"

Lúc đó Quân Lạc thực sự cũng đang đánh cược, nàng đánh cược quỷ vật này từ hai người kia, đương nhiên, nếu đến cuối cùng mà quỷ vật này vẫn không xuất hiện, Quân Lạc cũng sẽ không làm tổn thương hai người bình thường .

Bất quá hết thảy những điều này chỉ là thăm dò mà thôi.

Vừa khéo sao, nàng lại thắng cược, cũng thực áp bức được quỷ vật hiện hình.

Có điều, việc này cũng khiến cho Quân Lạc càng thêm tò mò, ba người này, rốt cuộc là có quan hệ gì.

"Hai vị là muốn diệt trừ ta?"

Quân Lạc cười nói: "Nói những lời này, ngươi đã có may mắn trở thành quỷ tu, cũng coi như có một nửa là giống với ta, chỉ cần ngươi đừng tiếp tục hại người khác, ta vẫn có thể tha cho ngươi một mạng."

"Ta chưa từng hại người?"

"Hừ, ta nói rồi, chuyện chúng ta vừa nói khi nãy ngươi chính xác là cũng nghe được phải không, ngươi đúng là không có trực tiếp hại người, nhưng nếu như tiếp tục ở lại trong thành trì này, kết quả sẽ khác, âm khí quanh năm tụ tập không tiêu tan, xâm nhập vào lục phủ ngũ tạng của người bình thường, những người này sớm muộn cũng sẽ có ngày vì ngươi mà bỏ mạng.

Hay là nói trong thành này không có ai quan tâm đến ngươi, cho nên ngươi cũng không cần phải lo lắng cho người khác nữa?"

Kỳ thực thời điểm lần đầu tiên Quân Lạc nhìn thấy hắn, liền biết ngay quỷ vật này vẫn chưa sát hại sinh linh, đương nhiên, cũng là vì việc này mà nàng và Nguyệt Ảnh mới không lựa chọn trực tiếp dùng pháp khí tiến hành diệt trừ hắn.

Dù sao chuyện ra tay động thủ, vẫn còn rất nhiều điều rắc rối tiếp theo cần giải quyết.

Huống hồ, Quân Lạc cũng thực chẳng muốn động thủ. Có thể nói chuyện trao đổi, thì dùng miệng trao đổi tất nhiên là sẽ càng tốt hơn rồi.

Có điều, lúc này vấn đề Quân Lạc dự đoán đã xuất hiện rồi.

Chỉ thấy quỷ vật kia liên tục lắc đầu, lạnh lùng nói: "Vị đạo trưởng này nói cũng có một chút đúng sự thật, trong thành này ngoại trừ............đã không còn ai có thể làm cho ta phải lo lắng nữa rồi. Cho nên, ta sẽ không rời đi.............."

Lông mày Quân Lạc lóe lên cực kỳ sắc bén, ngẩng đầu nhìn về phía quỷ vật cách đấy không xa.

Chỉ thấy trên dưới toàn thân hắn đều bị một luồng quỷ khí nồng nặc bao quanh, chỉ có đường nét khuôn mặt đang bị phơi bày ra bên ngoài.

Quân Lạc vừa nhìn, trong nháy mắt không khỏi đờ đẫn, qua một hồi lâu, nàng hồ nghi đem tầm mắt một lần nữa quét qua khuôn mặt của Hoắc phu nhân. Trong đầu đột nhiên nhớ đến câu chuyện nghe được lúc chiều tối nay.

Ba năm trước, Lưu gia một đôi tỷ đệ đều bị thiêu chết trong trạch viện.

Nhưng thực tế là..............tỷ tỷ không chết, chỉ có đệ đệ chết.........

Trong giây lát, Quân Lạc hầu như đã sáng tỏ thông suốt mọi chuyện, "thì ra là như vậy..........khó trách Hoắc phu nhân muốn giữ gìn quỷ vật này đến vậy, hoa ra vị này chính là đệ đệ đã mất............."

Quỷ vật còn nói trong thành này không có gì để hắn bận lòng, không phải là không có gì lo lắng, nói cho cùng thì người thân duy nhất đều ở trong trạch viện này, thì bên ngoài còn có gì đáng để hắn lo lắng chứ.

Chỉ là, vấn đề của Hoắc phu nhân đã được lý giải, vậy còn Hoắc Lương kia, hắn ta là quỷ vật lại có thể có quan hệ như thế nào?

Hoắc Lương tuy rằng đôi mắt không nhìn thấy gì nhưng cảm giác của hắn lại nhạy bén đến kinh ngạc.

Hắn hững hờ nói: "Bí mật lớn nhất trong phủ chúng ta đã bị tiểu đạo trưởng biết cả rồi, tiểu đạo trưởng vẫn còn có điều gì muốn biết từ tại hạ nữa sao?"

"Nếu như ta nói, ta muốn biết, ngươi và quỷ vật này............hoặc có thể nói quỷ vật khi còn sống rốt cuộc là quan hệ gì, ngươi có nói cho ta không?

Hoắc Lương cười nhạt, cũng không che giấu "Kỳ thực là thời điểm phát sinh hỏa hoạn, ta cũng ở đó............mà hắn cũng vì cứu ta là tính mạng mới biến thành dáng vẻ như hiện tại."

Quân Lạc hiểu ra, "thì ra là hảo bằng hữu............"

"Không, là người yêu." Có lẽ là vì người mình thích xuất hiện, nên ngữ khí khi nói chuyện của Hoắc Lương cũng nhẹ nhàng hơn trước rất nhiều.

Quân Lạc thực sự sửng sốt, nàng vốn tưởng rằng hai người bọn họ cùng lắm là bằng hữu, không nghĩ tới..... lại có thâm tình như vậy.

"Hai vị đạo trưởng, nếu chúng ta đã lựa chọn bộc lộ thẳng thắn với hai người, cũng tức là chúng ta không có ý định làm đối thủ thù địch gì với hai người, các người hẳn cũng biết rõ thực lực của ta, cùng ta giao chiến, tuy rằng sẽ thắng nhưng chỉ sợ cũng sẽ bị tổn thất vô cùng nghiêm trọng. Tình huống này là điều mà không ai trong chúng ta muốn thấy...........

Cho nên chuyện hôm nay, các người có thể bỏ qua không, ta sẽ khắc chế âm khí trong người, cố gắng không mang tai họa bệnh tật đến cho người khác."

Quân Lạc khó hiểu nói: "Ngươi vì sao lại kiên quyết ở lại nơi này như vậy? Đi Âm Xuyên Đại Lục trở thành quỷ tu có thể gặp người không phải không tốt sao?"

Ai ngờ quỷ vật kia vẫn kiên trì lắc đầu như cũ: "Sau khi trở thành quỷ tu, ta cũng mơ hồ nghe được những yêu ma khác bàn luận về Âm Xuyên Đại Lục, giống như tiểu đạo trưởng đã nói, đối với quỷ vật mà nói nơi ấy chính là thiên đường tu luyện, nhưng đối với người bình thường mà nói sẽ không tốt như vậy........."

Quân Lạc lập tức hiểu ra ý tứ của quỷ vật này.

Thì ra quỷ vật này ỏ nơi nào cũng không quan trọng, chỉ là không muốn cùng người mình yêu và tỷ tỷ xa nhau thôi.

Chỉ tiếc là Hoắc Lương cùng Hoắc phu nhân đều là người bình thường, giống như hắn không nên ở lại thành trì của phàm nhân, họ cũng không có cách nào sinh tồn ở Âm Xuyên Đại Lục.

Bình Luận (0)
Comment